Chương 341: Phong hồi lộ chuyển
Chương 341: Phong hồi lộ chuyển
“Phường chủ.” Nho sinh áo trắng cung kính hành lễ với thiếu nữ áo vàng.
“Kể rõ mọi lời nói, cử chỉ của hai người kia từ khi bước vào Bách Đan phường cho ta.” Thiếu nữ áo vàng nói, những thông tin này có thể giúp nàng đoán ra lai lịch hai người Viên Minh.
Nho sinh áo trắng vâng một tiếng, đoạn thuật lại những hành động, lời nói của hai người Viên Minh chính xác từng câu, từng chữ, riêng chuyện bị Viên Minh lừ mắt một cái khiến gã khóc lóc, vãi cả đ**i ra quần thì đương nhiên lược bỏ, đổi thành mình bị một ánh mắt của Viên Minh khống chế hành động và lời nói.
Dẫu sao thì chuyện đó quá mất mặt, nếu để người ta biết thì gã thực sự chẳng còn mặt mũi nào ở lại Bách Đan phường nữa.
“Chỉ một ánh mắt đã có thể không chế lời nói, hành động của ngươi? Hẳn là thần thông dạng huyễn thuật.” Thiếu nữ áo vàng nghe nói, tự nói một câu rồi rơi vào trầm tư, cất bước đi xuống dưới lầu.
Bên trong nhã gian lầu ba, Viên Minh đang nhắm mắt tĩnh tọa bỗng mở to hai mặt, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Thần thức của hắn đã dò xét được thiếu nữ áo vàng và nho sinh áo trắng bộ dạng khúm núm đang cùng bước xuống dưới lầu, không lẽ nàng này chính là phường chủ Bách Đan phường?
Chỉ phút chốc sau đó, cửa phòng kèn kẹt mở ra, thiếu nữ áo vàng bước vào, trong khi nho sinh áo trắng quay người đi xuống lầu lo chuyện buôn bán.
“Để hai vị đạo hữu chờ lâu, tiểu nữ tử Nhan Tư Tịnh, phường chủ Bách Đan phường, không biết tôn tính đại danh hai vị đạo hữu đây là?” Thiếu nữ áo vàng nhìn về phía Viên Minh, nâng váy thi lễ.
“Viên Minh.” Viên Minh báo họ tên, đồng thời đưa mắt quan sát người trước mặt.
Thiếu nữ này quả nhiên là phường chủ Bách Đan phường, đã thấy được chân dung nàng rồi thì việc sau này dễ làm rồi.
Cô nàng Nhan Tư Tịnh này chỉ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ nên sau này nếu hắn dùng hương đen phụ thể là có thể dễ dàng gieo Hồn Ấn, điều khiển hành vi của nàng, kết hợp cùng Hoa Chi và hồn nha nữa thì làm ra một bình Tẩy Đan linh dịch hẳn không phải việc khó gì.
Nhan Tư Tịnh cũng đang quan sát đánh giá Viên Minh, đồng thời âm thầm hồi tưởng xem nơi nào tại Triệu quốc, thậm chí Tần quốc có thế gia tu tiên họ Viên, nhưng nhất thời không nắm được trọng điểm nên dứt khoát không hao tâm tốn sức nữa, trong phường tự sẽ có người phân tích giúp nàng.
“Thì ra là Viên Minh đạo hữu, lần này tới đây là muốn mua Tẩy Đan linh dịch sao?” Nàng giữ nụ cười trên mặt, hỏi.
“Đúng vậy.” Viên Minh đáp gọn.
“Việc này chỉ e phải khiến đạo hữu thất vọng, bản phường…” Nhan Tư Tịnh lắc đầu đáp, nhưng khi nói được một nửa nàng chợt ngưng lại, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Đã thấy mặt Nhan Tư Tịnh nên Viên Minh chỉ định nói qua loa đôi lời xã giao với nàng rồi rời đi, nhưng khi thấy bộ dạng đối phương, hắn không khỏi hơi ngẩn ra.
“Khụ! Đa tạ Viên đạo hữu nể mặt ủng hộ. Tẩy Đan linh dịch là linh vật bí truyền của Bách Đan phường ta, sản lượng cực ít, hơn nữa đều đã bị khách quý khắp nơi đặt trước, vốn giờ muốn mua cũng không thể có, nhưng Viên đạo hữu vận khí tốt, ta vừa nhận được một tin, có một vị khách gặp chuyện bất ngờ, trả lại một phần linh dịch. Nếu Viên đạo hữu đồng ý làm giúp bản phường một việc, ta có thể bán phần linh dịch này cho đạo hữu rẻ nửa giá.” Nhan Tư Tịnh ho khan một tiếng rồi đột nhiên đổi chủ đề.
Viên Minh nhíu mày, cô nàng Nhan Tư Tịnh này nói chuyện từ Đông qua Tây, không biết là đã diễn trò gì?
Nhưng dù thế nào thì tình hình hiện tại cũng đã đổi chiều, nếu có thể kiếm được một phần linh dịch theo cách bình thường thì hắn cũng không tính cưỡng đoạt, Tử Lôi thành có Ngũ Lôi tông tọa trấn, nếu không cần phải làm loạn thì tốt nhất là đừng làm loạn.
“Không biết Nhan đạo hữu cần ta làm việc gì?” Viên Minh từ tốn hỏi.
“Viên đạo hữu yên tâm, việc này thực sự cũng không phức tạp gì. Gần đây gần đây trong sa mạc Hắc Phong đám đạo phỉ hoành hành ngang ngược, trong khi ba ngày sau bản phường lại cần vận chuyển một ít hàng hóa tới Hắc Nguyệt thành, do mấy ngày trước một đội xe của bản phường mới bị tập kích, tổn thất rất nặng, tạm thời không tập trung đủ nhân thủ nên muốn phiền đạo hữu đi cùng đội xe, không biết ý đạo hữu thế nào?” Nhan Tư Tịnh cười nói.
Viên Minh khẽ nhíu mày, nếu chỉ là hộ tống hàng hóa thì đúng thật là không phải chuyện gì khó.
Nhưng nếu thực sự chỉ là áp tải bình thường thì hẳn Nhan Tư Tịnh cũng không cần bỏ ra thứ quý giá như Tẩy Đan linh dịch làm thù lao.
“Có thể.” Sau một thoáng suy tĩnh, Viên Minh cuối cùng vẫn đồng ý.
Lấy thực lực của hắn hiện giờ, cộng thêm Kim Cương, Hoa Chi, Lôi Vũ nữa thì dù có phải đối mặt với một, hai tu sĩ Kết Đan kỳ vẫn có thể toàn thân trở ra, thậm chí tiêu diệt đối phương, thực sự không cần phải lo lắng quá, dù có không địch lại thì hắn vẫn có cách thoát thân.
“Vậy xin đa tạ Viên đạo hữu.” Nhan Tư Tinh vui vẻ ra mặt.
Hai người lại bàn thảo một lát về chi tiết nhiệm vụ, xong Viên Minh liền cáo từ rời đi.
Tiễn hai người Viên Minh xuống thang lầu xong, Nhan Tư Tịnh quay người đi lên lầu, rất nhanh đã trở lại cửa thiên sảnh lầu bốn Bách Đan phường.
Nàng đẩy cửa bước vào trong, chỉ thấy bên có trong có một cô gái áo trắng ngồi sẵn ở đó, tay đang vân vê một tấm thẻ ngọc màu trắng.
Cô gái này thoạt nhìn khoảng hai mươi tuổi, mi cong mũi thẳng, làn da trắng bóc, dung mạo giống Nhan Tư Tịnh tới bảy, tám phần, chỉ là mặt mày Nhan Tư Tinh đầy vẻ ngây ngô, thần sắc có phần hồn nhiên, trong khi cô gái áo trắng này lại có vẻ rất chín chắn, trưởng thành, kết hợp cùng dáng người lồi lõm, tất cả tỏa ra hương vị thành thục mê người.
Nhưng hai mắt cô gái áo trắng lại đờ đẫn, không hề có chút linh tính nào, đúng là một người mù.
Bên cạnh cô gái là một giá sách bằng gỗ khoảng mười tầng cao gần chạm nóc nhé, trên mỗi một tầng đều có đánh dấu năm, phía trên tầng cao nhất chính là năm nay.
Trên giá sách có đặt rất nhiều thư tịch, mỗi tầng bày đầy thẻ ngọc nằm nối tiếp nhau, tầng ít cũng có mấy trăm, tầng nhiều thì tới cả ngàn.
Cô gái áo trắng khẽ vẫy cánh tay ngọc ngạc về phía tầng thứ hai từ dưới lên, một thẻ ngọc từ đó bay ra, rơi vào trong tay nàng.
“Tỷ tỷ, sao tỷ lại muốn ta đồng ý bán một phần linh dịch cho Viên Minh? Lần này chúng ta đã mới đủ cao thủ, trong khi Tẩy Đan linh dịch luyện chế khó khăn, nhu cầu mua rất lớn, chúng ta chưa chắc đã để dành ra được.” Nhan Tư Tịnh ngồi xuống bên cạnh cô gái áo trắng, kéo cánh tay nàng rồi dịu dàng nói.
“Viên Minh này không đơn giản, muội lại xem tin tức này đi.” Cô gái áo trắng đưa thẻ ngọc mới lấy xuống kia tới.
Nhan Tư Tịnh nhận lấy thẻ ngọc, vận thần thức xem xét rồi nói: “Tình báo việc năm ngoái mỏ Viêm Lân bị đánh cướp? Minh Nguyệt thần? Phỏng chừng là có tu sĩ nào đó giả danh lừa bịp, tỷ tỷ thấy việc này có liên quan tới Viên Minh kia sao?”
“Ừm, Viêm Lân khoáng là vật liệu khan hiếm, nên ta đã phái Khiêm thúc đặc biệt điều tra chuyện này, phải mất nhiều thời gian công sức, mãi gần đây mới có được dung mạo của tu sĩ tự xưng Minh Nguyệt thần kia, muội nhìn xem.” Cô gái áo trắng lấy thêm một thẻ ngọc từ giá sách cao nhất xuống rồi đưa tới.
“Khuôn mặt này đúng là rất giống với người tên Viên Minh kia.” Nhan Tư Tinh hai mắt sáng lên.
“Theo tin tình báo điều tra được trước đó, Minh Nguyệt thần đánh cướp mỏ Viêm Lân kia giỏi về công kích thần hồn, nghe Hoắc quản sự miêu tả thì người tên Viên Minh vừa rồi cũng am hiểu đạo này, nhiều điểm trùng khớp như vậy, tám chín phần mười là cùng một người.” Cô gái áo trắng chậm rãi nói.
“Nói vậy thì khả năng cao là thật, Viên Minh này có thể cướp bóc cả một mỏ quặng của Quy Nguyên tông, dùng sức một mình vượt cấp tiêu diệt một trưởng lão Kết Đan kỳ, thực lực hẳn nhiên rất mạnh, có hắn gia nhập thì nhiệm vụ lần này sẽ không có vấn đề gì.” Nhan Tư Tịnh như có điều suy nghĩ, rờ cằm nói.
“Ừm, trực giác cũng nói chi tỷ biết, người này tham gia có thể mang đến cho chúng ta ít nhiều ảnh hưởng tích cực.” Cô gái áo trắng đưa ngón tay chỉ vào mi tâm, nói.
“Thật chứ? Vậy là tốt rồi.” Nhan Tư Tịnh vui vẻ nói.
“Có người này tham gia thì chúng ta cần điều chỉnh lại bố trí lần trước một chút, muội theo nội dung ghi trên này làm đi.” Cô gái áo trắng cầm trong tay một thẻ ngọc khác đưa tới.
“Vâng.” Nhan Tư Tịnh nhận lấy thẻ ngọc, nhìn xong không nói gì.
Cô gái áo trắng chính là người chị sinh đôi của nàng, tên là Nhan Tư Vận. Nhan Tư Vận bị mù bẩm sinh nhưng phúc chí tâm linh, ngoài trí thông minh tuyệt đỉnh, hễ nghe qua chuyện gì là không bao giờ quên thì nàng còn rất giỏi phân tích thế cục, dự đoán tương lại.
Trong thẻ ngọc có ghi lại tin tình báo mà Bách Đan phường thu thập được, có thông tin cá nhân của những người quan trọng trong các thế lực lớn ở sa mạc Hắc Phong, cũng có các nơi xảy ra sự kiện, lệnh truy sát…vv…
Dựa vào thông tin thu thập được, Nhan Tư Vận có thể suy đoán ra rất nhiều chuyện.
Nàng này còn có một loại năng lực đặc dị là trực giác vô cùng nhạy cảm, thậm chí gần đạt tới mức độ có thể dự báo hung cát.
Nhan Tư Tinh tuy là phường chủ Bách Đan phường, nhưng nàng bình thường chỉ phụ trách luyện chế đan dược, còn xử lý sự vụ, đưa ra các quyết sách lớn trên thực tế đều là vị tỷ tỷ này.
Nhan Tư Tịnh luyện chế đan dược, Nhan Tư Vận dự đoán tương lại, hai chị em chung sức, Bách Đan phường mấy năm qua mới có thể lớn mạnh nhanh chóng như vậy.
…
Viên Minh tìm một khách sạn gần Bách Đan phương nghỉ chân, Hứa Triệt thì quay về trà lâu, dẫn đám Tả Khinh Huy cùng tới.
Ở trong phòng khách sạn, Viên Minh mở ra một kết giới, lấy một nén hương đen ra cắm vào trong Thâu Thiên đỉnh rồi đốt lên, bắt đầu thử phụ thể Nhan Tư Tịnh.
Nhan Tư Tịnh lúc này đang ở một mình trong đan thất.
Nàng há miệng phun ra một luồng lửa màu trắng bao trùm đáy một đan lô màu xanh, đồng thời hai tay nàng liên tục bấm niệm pháp quyết, hiển nhiên là đang luyện chế đan dược.
“Không ngờ nàng này lại là một luyện đan sư, không đúng, tu vi nàng ta rõ ràng chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, sao có thể phun ra đan hỏa?” Viên Minh lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn dù không phân tâm học tập luyện đan nhưng đối với phương diện luyện đan cũng không xa lạ gì, luyện đan sư Trúc Cơ kỳ đều nhờ vào linh hỏa do pháp trận cung cấp, hoặc là địa hỏa để luyện đan.
Chỉ khi tu vi đạt tới Kết Đan kỳ, dựng dưỡng ra đan hỏa mới có thể không cần dựa vào lực lương bên ngoài mà vẫn có thể thoải mái luyện đan.
“Không lẽ Nhan Tư Tinh này là thể chất linh thể, đan điền tự có linh hỏa?” Viên Minh bỗng nghĩ tới một khả năng.
Tu tiên giới có một số kỳ tài ngút trời có thể chất linh thể đặc thủ, sinh ra đã sở hưu một vài dị năng, có rất nhiều loại linh thể, có người sinh ra đã có khả năng điều khiển lực lượng ngũ hành, lại có người có thể câu thông linh thú, điều khiển quỷ vật…vv…
Khi Viên Minh đang cân nhắc, Nhan Tư Tinh hai tay bay múa, liên tục bỏ từng loại nguyên liệu vào trong lò đan, thủ pháp vô cùng thành thạo, hiển nhiên là trình độ luyện đan không hề thấp.
Viên Minh có chút do dự, hắn lần này phụ thể Nhan Tư Tịnh chỉ để điều tra nội tình nhiệm vụ hộ tống của Bách Đan phường, chẳng ngờ lại đúng lúc nàng này đang luyện chế đan dược.
Viên Minh mấy năm qua tập trung tu luyện, nhưng trong lòng cũng có hứng thú với việc luyện đan, chỉ có điều trước giờ vẫn chưa tìm được người thích hợp để học hỏi, thứ nữa cũng là vì rất nhiều việc vặt quấn thân, thực sự không có thời gian phân tâm lo việc khác.
Thuật luyện đan của cô nàng Nhan Tư Tịnh này không kém, trước mắt đúng là một thời cơ hiếm có.
“Được rồi, sau phái phân hồn đầu tiên chui vào Bách Đan phương điều tra nhiệm vụ hộ tống này là dược.” Viên Minh nhanh chóng đưa ra quyết định, đoạn bình tĩnh lại, thông qua thị giác của Nhan Tư Tịnh, bắt đầu cẩn thận thể ngọc quá trình luyện đan.