Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 617 - Chương 616: Phản Công

Chương 616: Phản công Chương 616: Phản công

"Ma Quân đại nhân tha mạng, tha mạng . . ." Huyết Ma lão tổ nằm sấp dưới đất, cuống quít dập đầu, cực kỳ sợ hãi huyết diễm trên người.

Mặt người to lớn lạnh lùng nhìn hết thảy, không để ý Huyết Ma lão tổ cầu xin tha thứ.

Huyết sắc hỏa diễm im lặng thiêu đốt, tóc Huyết Ma lão tổ cấp tốc trở nên hoa râm, làn da cũng xuất hiện nếp nhăn, nhanh chóng già yếu, ngay cả tiếng cầu xin tha thứ cũng bắt đầu hữu khí vô lực.

Mấy hơi thở sau, Huyết Ma lão tổ triệt để hóa thành một lão giả lưng còng, ngã trên mặt đất không thể động đậy, mắt thấy là sẽ mất mạng

Vào thời khắc này, trong mắt mặt người to lớn sáng lên hai đoàn huyết quang, nhanh chóng chuyển động, huyết diễm trên người Huyết Ma lão tổ đột nhiên ly thể ra, dung nhập vào trong ánh mắt mặt người to lớn.

"Đa tạ Ma Quân đại nhân." Huyết Ma lão tổ gắng gượng quỳ ở đó.

"Đây là lần cuối cùng ta nhân từ, lần sau làm hư đại sự, ta sẽ đích thân bắt đi thần hồn của ngươi, để ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh." Mặt người lạnh lùng nói.

"Vâng, thuộc hạ minh bạch." Huyết Ma lão tổ đáp.

"Kể chi tiết tình huống trên Tam Tiên Đảo cho ta nghe, người nào cầm đi Tà Vương Kính?" Mặt người trầm mặc một lát hỏi.

"Người này họ Viên, là Hồn tu nửa bước Ngôn Vu, không biết từ nơi nào có được truyền thừa Hồn tu, thủ đoạn thập phần cao minh." Huyết Ma lão tổ phất tay triệu hồi ra một mặt thủy quang, phía trên hiện ra thân ảnh Viên Minh, sau đó kể rõ quá trình Tà Vương Kính bị đoạt đi.

Huyết Ma lão tổ cũng không xác định được cảnh giới Hồn tu của Viên Minh, bất quá tại Tam Tiên Đảo y cảm ứng được hồn lực nửa bước Ngôn Vu, dứt khoát đẩy lên thân Viên Minh, che giấu bản thân thất bại.

"Nửa bước Ngôn Vu? Khó trách ngươi không địch lại, chỉ là Vân Hoang đại lục khi nào ra một nhân vật lợi hại như vậy?" Mặt người như có điều suy nghĩ nói.

"Lúc trước ta cũng chưa nghe nói qua, người này phảng phất trống rỗng nhảy ra, có lẽ là cao nhân ẩn thế tại Vân Hoang đại lục." Huyết Ma lão tổ nói.

"Mặc kệ đây là người nào, cần phải đoạt lại Tà Vương Kính." Mặt người trầm giọng hạ lệnh.

"Ma Quân đại nhân ra lệnh, thuộc hạ tự nhiên nghe theo, chỉ là thực lực người này mạnh mẽ, bên cạnh vẫn còn mấy kẻ lợi hại giúp đỡ, tùy tiện xuất thủ, chỉ sợ không những đoạt không được Tà Vương Kính, bản thân cũng sẽ bị bắt lại. Vì thiên thu đại nghiệp của Ma Quân đại nhân, thuộc hạ dù dâng ra tính mệnh cũng là chuyện đương nhiên, chỉ là ngài cũng biết Hồn tu am hiểu nhất thám thính tình báo, vạn nhất kế hoạch Ma Quân đại nhân bị hắn biết rõ, vậy . . ." Huyết Ma lão tổ chần chờ nói.

Mặt người trầm mặc một lát, há miệng phun một cái, hư ảnh hai viên tinh thạch màu máu lớn chừng quả đấm bay ra.

Ngọn lửa màu đen nhanh chóng nhảy lên, bay ra vô số phù văn màu đen, dung nhập vào trong hư ảnh tinh thạch.

Hư ảnh tinh thạch cấp tốc từ hư biến thực, hóa thành hai khối tinh thạch màu máu thật sự, rơi vào trước người Huyết Ma lão tổ.

Một khối huyết sắc tinh thạch lóe ra từng tia từng tia thiểm điện, một khối khác lại là một đoàn huyết sắc gió lốc.

"Hai khối Huyết Hồn ma tinh này ban cho ngươi." Mặt người trầm giọng nói.

"Đa tạ Ma Quân đại nhân, thuộc hạ tất nhiên không nhục sứ mệnh." Huyết Ma lão tổ tiếp được hai viên huyết sắc tinh thạch, kích động nói.

"Ngoại trừ Tà Vương Kính, còn có một vật cần ngươi đi tìm." Mặt người há miệng phun ra một đoàn huyết diễm.

Trong ngọn lửa hiện ra một đạo hắc ảnh, cấp tốc trở nên rõ ràng, lại là một cây cột đá màu đen.

"Vật này tên là Thông Thiên Ma Trụ, cũng là bảo vật Ma giới ta, gần đây ta cảm ứng được khí tức của nó, mặc kệ ngươi phải trả giá lớn cỡ nào, cho dù là Tà Vương Kính không thể tìm về cũng không quan trọng, cây Thông Thiên Ma Trụ này nhất định phải mang về." Mặt người căn dặn.

"Vâng, thuộc hạ tất nhiên tận tâm tận lực tìm kiếm." Huyết Ma lão tổ đáp.

"Ta đã suy tính, Thông Thiên Ma Trụ hẳn là tại phương nam Vân Hoang đại lục, cũng chính là phiến Nam Cương kia." Mặt người nói.

"Đa tạ Ma Quân đại nhân chỉ điểm." Huyết Ma lão tổ nghe vậy vui mừng.

Có phạm vi này, y tìm ra sẽ dễ dàng hơn.

"Chớ khiến ta thất vọng." Mặt người nói một tiếng, hình thể chậm rãi tán loạn, ngọn lửa màu đen cũng khôi phục độ lớn lúc trước.

Huyết Ma lão tổ đứng lên, bên ngoài thân loé lên màu máu, hóa thành một bộ Huyết Dũng Giáp Trụ mang theo mặt nạ ác quỷ, chính là món giáp Nguyên Vô Cực mặt trước kia.

Y cầm lấy viên Huyết Hồn ma tinh ẩn chứa thiểm điện đặt tại mi tâm mặt nạ, miệng lẩm bẩm, chẳng biết đang thúc giục bí thuật gì.

Huyết Hồn ma tinh sáng lên từng tia từng sợi huyết quang, chậm rãi dung nhập vào trong mặt nạ.

Huyết Ma lão tổ lộ vẻ thống khổ, cắn răng đau khổ chịu đựng.

Hồi lâu sau, Huyết Hồn ma tinh triệt để dung nhập vào trán Huyết Ma lão tổ, giống như trời sinh đã ở nơi đó.

Ầm ầm!

Vô số huyết sắc điện quang từ Huyết Hồn ma tinh bắn ra, cuồng thiểm trong toàn bộ thạch động, Huyết Dũng Giáp Trụ cũng biến thành óng ánh như Huyết Hồn ma tinh, nhanh chóng nhúc nhích, giống như sống lại.

Khí tức y cũng phóng đại, đề cao một cấp độ, vốn già yếu, vậy mà khôi phục bảy tám phần.

"Huyết Hồn ma tinh quả nhiên lợi hại, hấp thu một khối đã tăng tu vi lên tới Phản Hư trung kỳ, càng nắm giữ Huyết Ma Lôi này, đáng tiếc ta sử dụng ma khí còn chưa thành thạo, tạm thời không thể dung nạp khối thứ hai, chỉ có thể chờ đợi. . . . ." Huyết Ma lão tổ tự lẩm bẩm, thanh âm đột nhiên dừng lại, nhìn về phía tay trái rỗng tuếch.

Viên Huyết Hồn ma tinh kia vừa rồi rõ ràng nắm trong tay, sao lại không thấy?

Không chỉ như thế, Ô Lỗ vừa rồi còn đứng sau lưng y vậy mà cũng tiêu thất vô tung.

Huyết Hồn ma tinh nơi mi tâm y đại phóng huyết quang, phảng phất một cự nhãn nhìn chung quanh, trong mắt rất nhanh hiện ra vẻ kinh nộ.

Huyết Hồn ma tinh nơi mi tâm y vang lên tiếng phích lịch, một tia chớp thô to màu đỏ ngòm bắn ra, xuyên qua cửa đá đánh vào hư không vực sâu phía ngoài, chui vào trong đó.

Huyết sắc lôi quang chói mắt bộc phát, một bóng người trống rỗng toát ra, chính là Ô Lô mới vừa rồi biến mất, bị huyết sắc lôi quang nổ bay ra ngoài, trùng điệp đâm vào vách đá vực sâu.

Ô Lỗ vốn hai mắt trống rỗng, chẳng biết lúc nào khôi phục thanh minh, Huyết Dũng Giáp Trụ trước ngực bị xé nứt, lộ ra mấy vết thương sâu tới xương, nhất là trên ngực trái bị xuyên qua huyết động, toàn bộ trái tim bị đâm xuyên xoắn nát, nhưng gã vẫn không vẫn lạc.

Tay phải gã nắm một khối huyết sắc tinh thạch, chính là khối Huyết Hồn ma tinh khác.

Xoẹt!

Một tia chớp màu đỏ ngòm từ bên trên phóng tới, lại là Huyết Ma lão tổ.

Ô Lỗ không mất đi năng lực hành động, thu hồi Huyết Hồn ma tinh trong tay, sau đó bên ngoài thân chớp lên ánh sáng xám, cả người lại biến mất không thấy nữa, nửa điểm khí tức cũng không lưu lại.

Huyết Ma lão tổ điện xạ tới, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh.

Ô Lỗ vậy mà hư không tiêu thất, mà Huyết Hồn ma nhãn vừa rồi còn có thể phát giác ma khí ba động, giờ lại dò xét không được, phảng phất gã hoàn toàn biến mất.

"Không có khả năng! Thần thông ẩn thân gì có thể tránh thoát Huyết Hồn ma nhãn dò xét, đây chính là thần thông dò xét cực ngạo của Tam Nhãn tộc Ma giới!" Huyết Ma lão tổ khó tin nói.

Y rất nhanh tỉnh táo lại, hai tay bấm niệm pháp quyết, ma tinh mi tâm bắn ra mấy trăm đạo huyết sắc lôi điện, đánh vào trên vách đá chung quanh, phảng phất trận trận mưa lôi điện.

Ầm ầm!

Vách đá triệt để sụp đổ, hóa thành vô số đá vụn to nhỏ, rơi vào trong thông đạo huyết quang, toàn bộ mặt đất động quật lắc lư theo, tựa hồ muốn sụp đổ.

Một thân ảnh máu me khắp người xuất hiện dưới đáy vòng xoáy huyết sắc, chính là Ô Lỗ.

Thân thể gã lảo đảo, vẫn cắn răng một cái, không chậm trễ chút nào trốn vào trong vòng xoáy.

Huyết Ma lão tổ lấy làm kinh hãi, vội vàng đuổi tới, nhưng chậm một bước, Ô Lỗ đã bị vòng xoáy màu máu nuốt hết.

Huyết Ma lão tổ dừng bước trước thông đạo huyết quang, không truy vào, sắc mặt xanh xám.

. . . .

Trải qua một tháng dài dằng dặc chờ đợi, Viên Minh rốt cuộc về tới biển Đông Hải.

Liên tục đi đường, gần như móc sạch thân thể Ngân Không Thụ Yêu, cũng may gã làm việc coi như ra sức, không có nửa điểm trộm gian mánh lới, Tịch Ảnh liên đưa Ngân Nguyệt Phi Luân cho gã giữ.

Cũng không trực tiếp ban cho, chỉ là để gã cầm dùng.

Dù vậy, Ngân Không Thụ Yêu cũng vui mừng quá đỗi, mang ơn nàng.

Viên Minh không ngừng không nghỉ, chạy tới cứ điểm bí mật của Tịch Ảnh, sau khi tới mới phát hiện là một hòn đảo nhỏ gần đất liền, tên là Trân Châu đảo.

Đảo này không có linh mạch, cũng không linh khí, cho nên không có tông môn tu hành chiếm cứ, sinh hoạt trên đảo đều là người phàm tục, sinh sống bằng nghề bắt cá đi săn, xuống biển hái châu.

Mà cứ điểm kia, chính là một tòa thủy phủ bí mật dưới biển đảo.

Lúc Viên phụ Viên mẫu nhìn thấy Viên Minh, tâm thần liên tục căng cứng, rốt cuộc mới thư giãn xuống.

So với an nguy của mình, Viên phụ Viên mẫu kỳ thật lo lắng Viên Minh bôn ba ở bên ngoài nhiều hơn.

"Minh nhi, chuyện này rốt cuộc là thế nào?" Viên mẫu vừa thấy hắn liền nắm lấy tay Viên Minh không buông ra, hỏi.

"Không có việc gì, một số kẻ bất nhập lưu tạp toái mà thôi, tìm không thấy con nên để mắt tới cha mẹ, để mẫu thân lo lắng rồi." Viên Minh thập phần áy náy, vỗ bàn tay mẫu thân, nói.

"Bọn hắn là những người nào?" Viên mẫu nhịn không được hỏi.

"Được rồi, Minh nhi đã nói, là một số kẻ bất nhập lưu tạp toái, phu nhân cũng đừng hỏi nhiều như vậy." Viên phụ thấy thế, vội vàng nói.

"Đúng là ta, là do ta nhịn không được lo lắng. . ." Viên mẫu nói xong, hốc mắt có chút phiếm hồng.

"Mẫu thân yên tâm, hài nhi không sao, lần này trở về, chắc chắn nhổ tận gốc đám đạo chích đó." Viên Minh vội vàng trấn an.

"Đây chẳng phải là lại sắp rời đi?" Viên mẫu nghe vậy, nhịn không được nói.

"Minh nhi muốn làm đại sự tự nhiên không thể luôn đợi ở bên người chúng ta, phu nhân chớ để hắn không yên tâm làm việc." Viên phụ kéo Viên mẫu qua, khoác vai của nàng, vỗ nhẹ nhẹ, nói.

"Cha, mẹ, lần này hài nhi không rời đi, sẽ mang các người theo bên cạnh." Viên Minh vừa cười vừa nói.

Trong không gian Thâu Thiên Đỉnh hắn đã bố trí xong, trong khoảng thời gian qua trở lại Đông Hải, hắn đã bố trí chỗ cho phụ mẫu.

Đây cũng là sau khi hắn cân nhắc liên tục, đưa ra quyết định.

Mặc kệ an trí phụ mẫu ở nơi nào, đều có phong hiểm bại lộ, vẫn nên để ở bên cạnh hắn mới an toàn hơn.

Sau khi an trí phụ mẫu thích đáng, Viên Minh lập tức lấy danh nghĩa Minh Nguyệt Thần, liên hệ bọn Vạn Thiên Nhân cùng Cốc Huyền Dương, bọn họ sớm mấy ngày trước đã quay trở về Đông Hải.

Hắn muốn triệu tập nhân thủ, phản công Phù Tang Đảo.

Bạch Cốt tôn giả Vu Nguyệt giáo muốn bắt đi cha mẹ hắn, đã triệt để chạm đến nghịch lân của hắn.

Lần này, hắn không chỉ muốn trợ giúp bọn Vạn Thiên Nhân đoạt lại Phù Tang Đảo và các đảo khác, càng phải để Vu Nguyệt Giáo và Bạch Cốt tôn giả trả giá bằng máu, để bọn chúng biết rõ chọc giận mình sẽ có hậu quả thế nào.
Bình Luận (0)
Comment