Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 670 - Chương 668: Quan Tài Thủy Tinh

Chương 668: Quan tài thủy tinh Chương 668: Quan tài thủy tinh

Cho dù cả Tịch Ảnh cùng Thiên Cơ Tử đều cho rằng bên phía Vân Hoang Minh chiếm ưu thế lớn về nhân số tu sĩ, nhưng không ít tu sĩ Nguyên Anh nơi đây vẫn còn mang đầy nghi vấn trong lòng.

Thiên Cơ Tử không dùng thân phận Minh chủ cưỡng ép mà chịu giải đáp hết mọi nghi vấn và lo lắng trong lòng mọi ngươi.

Cuối cùng, dưới cố gắng của ông ta, mọi người ở đây đã gạt bỏ được băn khoăn, nhao nhao chấp nhận chiến thuật mà Thiên Cơ Tử đưa ra.

"Chư vị đạo hữu, còn một chuyện ta cần dặn dò đặc biệt. Đa số Vu Nguyệt giáo đồ là hồn tu, thủ đoạn không giống với pháp tu cùng thể tu, lúc giao thủ nhất định phải cẩn thận đề phòng. Ta đã bảo Minh Tuyền sửa sang lại những ghi chép về các phương pháp đối phó với hồn tu của Trường Xuân quan thành một quyển sách đưa đến chỗ ở của các vị. Mặt khác Kim Hi đạo hữu cũng đã nghiên cứu chế tạo ra hồn phù bảo vệ có thể bảo vệ thần hồn và nguyên anh. Chẳng qua luyện chế phù này không dễ, chỉ có thể phân cho mỗi người một tấm, hi vọng mọi người giữ kỹ." Thiên Cơ Tử dặn dò.

Mọi người đều gật đầu đồng ý, sau khi tản ra đã có không ít tu sĩ vây quanh Kim Hi tiên tử, khách sáo hàn huyên nhằm muốn giao dịch thêm với nàng nhằm chuẩn bị thêm hồn phù bảo vệ cho bất cứ tình huống nào.

"Ảnh thần sứ không tới nhìn xem?" Lạc Chu nhìn thoáng qua Tịch Ảnh, cười.

"Không gấp, ta sẽ bái phỏng sau, Lạc đạo hữu cứ tự nhiên." Tịch Ảnh mỉm cười.

.....

Đám người Nhan Tư Vận tuân theo phân phó của Viên Minh cùng đi theo quần tu Đông Hải Minh chạy tới thành Vũ Hóa.

Lần này bọn họ đến đây không mang theo nhiều người, hơn nữa tu vi cũng khá thấp. Chẳng qua bọn họ chỉ chịu trách nhiệm chuẩn bị hậu cần và tin tức các loại, không trực tiếp tiếp xúc với chiến trường nên tu vi này cũng đã đủ dùng.

Tịch Ảnh biết được Đông Hải Minh cũng đến thành Vũ Hóa bèn tới tìm bọn họ, không ở cùng với đám người Bàn Ti đảo.

Lúc Tịch Ảnh từ đại điện nghị sự trở về nơi đóng quân của bọn họ thì tỷ muội Nhan Tư Vận đang cùng Hứa Triệt đang thảo luận gì đó.

Vừa thấy Tịch Ảnh đến, Hứa Triệt lập tức thở phào một hơi, liền vội vàng tiến lên nói: "Ảnh thần sứ, trước đây không lâu Ô Lỗ có đến tìm ta nói có lời cần nhắn cho Viên thần sứ."

Trước kia Hứa Triệt được Viên Minh dặn dò, để tránh bại lộ, lúc Nhan Tư Vận ở đây đều không được xưng hắn là chủ thượng.

Nghe thấy Hứa Triệt nói vậy, Tịch Ảnh có chút ngoài ý. Không nghĩ đến Ô Lỗ cũng đã đến thành Vũ Hóa. Chẳng qua không với Viên Minh, nàng không quen biết người này, cũng không tín nhiệm gì cả nên không có phản ứng đặc biệt gì.

"Lời nhắn gì?" Nàng thuận miệng hỏi.

"Ô Lỗ nói vốn y họ Tào, còn bảo ngài cùng Viên thần sứ cẩn thận một chút." Hứa Triệt nói xong, dường như cũng không hiểu lời này của Ô Lỗ có nghĩa gì.

Nhưng Tịch Ảnh nghe xong lại khẽ giật mình.

Viên Minh từng kể về bối cảnh Ô Lỗ cho nàng nghe, cũng nói sau lưng y là một gia tộc thần bí. Tịch Ảnh trà trộn vào Vân Hoang nhiều năm, tiếp xúc qua không ít thế lực âm thầm tiềm phục nhưng vẫn hiếm khi nghe thấy gia tộc như của Ô Lỗ, thậm chí còn không biết cả tên tộc bọn họ.

Nhưng hiện tại có lời nhắc nhở này của Ô Lỗ, nàng lập tức nghĩ tới Tào Tướng Thanh từng gặp qua.

Tào gia ở Vụ Ải Mê Sơn, là gia tộc thần bí sau lưng Ô Lỗ!

Gia tộc vốn nên núp trong bóng tối lại nhảy ra ngoài sáng, ý nghĩa này lập tức khiến Tịch Ảnh có không ít suy đoán.

"Ta đã biết, những lời này ngươi không nên nói cho người khác nghe được. Mặt khác nếu như Ô Lỗ còn tìm đến ngươi, thử hỏi y cách liên hệ." Tịch Ảnh suy tư chốc lát rồi nói.

Ba người Hứa Triệt mới chắp tay lĩnh mệnh.

Sau đó Tịch Ảnh thuật lại sơ qua tình hình một lần nữa, lại bày tỏ đã vận dụng quan hệ cố gắng đưa đám người Hứa Triệt phục trách công việc hậu cần, không cần đích thân tới tiền tuyến.

Ba người Hứa Triệt đang định rời đi thì Tịch Ảnh lại gọi Nhan Tư Vận lại.

"Ta nhớ được ngươi hình như am hiểu bói toán tính quẻ?" Tịch Ảnh hỏi.

“Chỉ là tiểu đạo mà thôi, không tính lợi hại gì, nhiều khi chỉ suy diễn được mặt ngoài quẻ tượng, cần bản thân tự giải tự hiểu." Nhan Tư Vận cũng không nói nhiều.

"Không sao, bây giờ ngươi bói một quẻ xem lần tác chiến này hung hay cát?" Tịch Ảnh hỏi.

Nhan Tư Vận gật gật đầu, sau đó đi vào tĩnh thất, chuẩn bị sơ qua rồi lấy mai rùa quẻ trù, gieo quẻ xem bói.

Rất nhanh, Nhan Tư Vận đi ra khỏi tĩnh thất, không nói ra quẻ tượng mà chỉ có chút nghi hoặc, cũng có chút do dự.

"Ngươi tính ra cái gì? Nói đi đừng ngại." Tịch Ảnh ôn hòa hỏi.

"Quẻ tượng biểu hiện trận chiến này tiến không thắng, lui không bại, bốn phương không lo, giữa trời gặp nạn." Nhan Tư Vận có hơi hoang mang, tựa hồ thắc mắc về kết quả lý giải quẻ tượng.

"...ta hiểu rồi." Tịch Ảnh như có điều suy nghĩ gật gật đầu, không tiếp tục hỏi thăm quẻ tượng.

Sau đó nàng bèn đuổi ba người Hứa Triệt đi, để bọn họ tự chuẩn bị, còn mình thì vào trong phòng, không cho phép người khác vào theo.

Trong phòng là một lò đan tản ra linh quang ngũ sắc lơ lửng ở giữa không trung, bên dưới là ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, tựa hồ trong lò đang luyện thứ gì đấy.

Trước lò đan, Ngũ Hành đồng tử đang cẩn thận tỉ mỉ quạt lửa, nhìn như một Luyện Đan sư.

Thấy Tịch Ảnh đi vào trong phòng, hắn bèn lập tức phân ra một tia tâm thần.

"Chủ nhân, quả này khó luyện hóa, bao nhiêu ngày rồi vẫn không thay đổi hình thù." Hắn đau khổ phàn nàn nói.

"Trái cây do Thụ yêu Phản Hư kỳ kết xuống mà dễ luyện hóa thì ta sẽ nghi ngờ ngươi cầm về có phải là quả giả hay không đấy. Được rồi, tiếp tục thử đi, luyện chế Bất Tử tiên đan cũng là một cách tu luyện của ngươi. Sau khi luyện thành, ngươi không thiếu chỗ tốt đâu." Tịch Ảnh bỏ qua lời phàn nàn, còn vẽ cho hắn cái bánh nướng.

Nghe vậy Ngũ Hành đồng tử lập tức trở nên hưng phấn, vội vàng ra sức khống chế hỏa diễm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy chăm chú.

Tịch Ảnh cười nhìn hắn, sau đó ánh mắt chuyển dời qua lò đan.

Nhìn lò đan bắt đầu có ánh sáng ngũ sắc như hơi nước bốc lên, ánh mắt nàng dần trở nên kiên định.

"Sắp, sắp rồi. Kiên trì thêm một chút nữa, nhất định ta sẽ khiến tỷ sống lại... tỷ tỷ..."

Nàng thì thào lẩm bẩm, ngón tay vô ý lục lọi nhẫn trữ vật. Trong nhẫn đó có một chiếc quan tài thủy tinh lẳng lặng lơ lửng tại trong hư không. Nằm trong quan tài là một nữ tử có vẻ ngoài giống Tịch Ảnh tám phần, tay nâng một ngọn đèn bất diệt, như đang nằm ngủ, hai mắt nhắm chặt.

Mà đúng lúc này, cũng không biết có phải sinh ra cảm ứng với Tịch Ảnh hay không mà ngọn lửa trên ngọn đèn chợt lắc lư, như thể sáng thêm không ít.

Trên mặt Tịch Ảnh lộ ra vẻ vui mừng, bèn quay người đi vào một gian phòng khác.

Vách tường gian phòng này phủ kín phù văn màu bạc, hình thành một kết giới màu bạc hoàn toàn ngăn cách gian phòng với bên ngoài.

"Pháp trận đoạn không này không tệ, đáng tiếc vẫn còn kém xa kết giới do lệnh bài màu bạc của Viên Minh hình thành." Tịch Ảnh lắc đầu, khoanh chân ngồi xuống, phất tay áo vung ra.

Một luồng ánh sáng đen hiện ra, Trấn Hồn hồ xuất hiện.

Âm khí dày đặc từ trong bầu nước này phát ra khiến cả gian phòng hiện ra một tầng khói đen nhàn nhạt, không khí cũng trở nên âm hàn dị thường.

Một chỗ không gian tối om bên trong Trấn Hồn hồ phiêu đãng chừng một ngàn âm hồn màu đen, có bảy tám âm hồn Nguyên Anh kỳ, hai ba mươi Kết Đan Kỳ, còn lại đều là âm hồn Trúc Cơ Kỳ.

Trấn Hồn châu trên đỉnh chóp bầu chậm rãi chuyển động, âm hồn trong bầu cũng theo đó mà chuyển động, bày ra vẻ mặt đần độn.

"Chủ nhân, ngươi thật sự muốn luyện hóa âm hồn bên trong Trấn Hồn hồ này để tăng tiến hồn lực sao?" Một đạo bạch quang từ trong túi linh thú của Tịch Ảnh bay ra, hiện ra bóng dáng Quả Quả.

"Đúng vậy, ta bắt âm hồn bỏ vào trong Trấn Hồn hồ nhiều năm như vậy, một mực chưa bao giờ dùng qua cũng là chờ đến ngày này." Tịch Ảnh gật đầu nói.

"Âm hồn lực này còn không tinh thuần bằng nguyện lực tiếp dẫn của Viên Minh, dù ngươi có Trấn Hồn châu cùng Kim Ô hồn hỗ trợ luyện hóa thì vẫn quá mạo hiểm! Ngươi khác Viên Minh, đi theo con đường hồn lực tinh thuần, nếu bước ra một bước này e là có hậu hoạn vô cùng." Quả Quả khuyên nhủ nói.

"Không sao cả, Vu Nguyệt thần xuất thế, không tăng thực lực lên thì sẽ chết không có chỗ chôn, còn quan tâm chuyện sau này làm gì?" Tịch Ảnh nhàn nhạt nói, trong lòng hiện lên bóng dáng của Viên Minh.

"Cũng không thể đặt hết gánh nặng lên vai hắn được." Nàng buồn bã nói.

"Nói cũng đúng." Quả Quả gãi gãi đầu.

"Được rồi, ngươi hộ pháp giúp ta, ta phải nắm chặt thời gian cuối cùng này tăng nhanh tăng thực lực lên." Tịch Ảnh nói xong, từ mi tâm bay ra một Kim Ô hồn, rồi nó há miệng hút vào.

Một luồng khí đen từ bên trong Trấn Hồn hồ bắn ra, trong đó bao vây lấy một âm hồn của tu sĩ Nguyên Anh kỳ đưa vào trong cơ thể Kim Ô hồn.

Hồn Kim Ô bùng lên ánh lửa vàng kim, bọc lấy thần hồn Nguyên Anh kỳ kia lại, hung hăng đốt cháy.

Thần hồn Nguyên Anh kỳ kia phát ra tiếng kêu thảm yếu ớt rồi hoàn toàn mất đi hình người, hóa thành một vũng hồn lực tán loạn không bằng một phần mười thể tích ban đầu, nhưng lại dị thường tinh thuần.

Đây là năng lực của Kim Ô hồn: tinh lọc, luyện hóa trí nhớ và tâm tình bên trong thần hồn biến thành hồn lực tinh thuần.

"Xem ra Kim Ô của ngươi luyện hóa tạp chất âm hồn còn hiệu quả tốt hơn dự đoán của ta nữa." Quả Quả vui vẻ nói.

Tịch Ảnh không nói gì, hồn lực này rất tinh thuần nhưng nàng vẫn phát hiện tạp chất trong đó.

Chẳng qua Tịch Ảnh không để ý, hấp thu toàn bộ hồn lực vừa luyện hóa này vào.

Hồn lực trong thức hải nàng bắt đầu khởi động, đã nhiều hơn một chút.

"Cảm giác Hồn lực nhanh chóng tăng lên quả nhiên không tệ, khó trách Viên Minh si mê dùng nguyện lực tăng hồn lực lên! Kim Ô hồn luyện hóa âm hồn hiệu quả tốt như vậy, có thể tăng tốc độ nhanh hơn nữa." Tịch Ảnh cảm thán một tiếng, kim quang trên mi tâm lóe sáng ngời, bốn con Kim Ô hồn bay ra.

Bốn Kim Ô kết thành một pháp trận, cả người phừng lên ánh lửa màu vàng kim ngưng tụ thành một vòng xoáy hỏa diễm, phát ra một lực cắn nuốt cường đại.

Ầm!

Lần lượt từng âm hồn bên trong Trấn Hồn hồ bắn ra, bị vòng xoáy hỏa diễm luyện hóa dung nhập vào thần hồn Tịch Ảnh.

Hồn lực Tịch Ảnh nhanh chóng tăng cường, tốc độ luyện hóa hồn lực cũng càng lúc càng nhanh.

Trong nháy mắt đã qua ba ngày, âm hồn bị Trấn Hồn hồ chứa nhốt đã bị luyện hóa hết, hồn lực của Tịch Ảnh cũng đột nhiên tăng mạnh.

Hồn tu của nàng vốn đã đạt đến Miên Vu trung kỳ, hôm này đã trực tiếp đột phá đến Miên Vu hậu kỳ.

"Chúc mừng chủ nhân, tu vi thần hồn đã tăng tiến lên." Quả Quả vung hai chân trước ra, vỗ bộp bộp.

"Mới Miên Vu hậu kỳ, vẫn còn chưa đủ đâu." Trên mặt Tịch Ảnh không có vẻ vui mừng, mày cau lại.

Nàng hi sinh lớn như vậy, đương nhiên muốn gia tăng thực lực hồn tu lên nhiều nhất. Dù không thể lên tới trình độ Ngôn Vu nhưng ít nhất cũng phải đạt tới Miên Vu đỉnh phong.

"Xem ra còn phải thu thập nhiều thêm nữa...." Tịch Ảnh thì thào tự nói, lật tay lấy ra một vật, là một kiện Huyết Dũng giáp trụ.
Bình Luận (0)
Comment