Chương 770: Chiêu mộ thảo phạt
Chương 770: Chiêu mộ thảo phạt
"Hắc hắc, đừng nóng vội, ngươi tạm thời chờ đi, không bao lâu sẽ có cơ hội." Khí linh cười thần bí, tiếp theo biến mất bóng dáng.
Viên Minh ngạc nhiên, lại kêu hai tiếng, thấy khí linh không trả lời, trong lòng nghi hoặc trùng trùng, chẳng biết nó bảo mình chờ cái gì.
Hắn khổ tư thật lâu, vẫn không có đầu mối, chỉ có thể thở dài một tiếng, đi làm chuyện của mình trước, chờ đợi cơ hội mà khí linh nói tới.
Bởi vì lần này giao dịch đã đạt thành, Viên Minh không cần gấp Nguyện Lực đan, bởi vậy, sau khi hắn rời động phủ, đi một chuyến đến Tu La Cung, thúc giục một phen những tà tu Nguyên anh kia tiếp tục cầu nguyện, sau đó một mình đưa Phỉ Thương và Khúc Cửu Hoang ra.
Pháp tu có thể tu tới Phản Hư, cho dù ở hải ngoại, cũng là tồn tại phượng mao lân giác, tự nhiên bọn họ có chỗ độc đáo hơn người.
Hai người này ở Phản Hư nhiều năm, tất nhiên nắm giữ không ít tâm đắc bí pháp đáng để Viên Minh đào móc học tập, chỉ để bọn họ cầu nguyện quá mức lãng phí, có Hồn Hàng phù, Viên Minh cũng có thể bảo đảm bọn họ sẽ không thoát ly chưởng khống, còn không bằng để bọn họ tiếp tục tu luyện, để cho Viên Minh thông qua Hắc Hương phụ thể, học trộm một phen.
Bất quá, Viên Minh cũng sẽ không bỏ mặc bọn họ tự do tu tập, không chỉ cung cấp vật tư tu luyện hạn chế nhất định, còn muốn bọn họ chỉ có thể tu tập pháp quyết Viên Minh cho phép.
Khiến Viên Minh ngạc nhiên chính là, đối với yêu cầu này, Phỉ Thương và Khúc Cửu Hoang lại vô cùng cảm kích, cho rằng đây là Viên Minh khai ân, không chỉ không kháng cự, trong lòng tín ngưỡng Minh Nguyệt Thần cũng chân thành hơn không ít.
Dù vậy, Viên Minh vẫn tiến hành lặp đi lặp lại kiểm nghiệm và xác nhận bọn họ, mới thoáng yên tâm, chia ra truyền thụ hai môn bí pháp Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp cùng Vãi Đậu Thành Binh cho hai người, ra lệnh cho bọn họ lĩnh hội tu luyện, để ngày sau hắn phụ thể học tập.
Viên Minh an bài xong xuôi những chuyện này, lại bắt đầu tu luyện như thường, vốn cho rằng khí linh nói cơ hội còn phải đợi một đoạn thời gian, ai ngờ mấy ngày sau trưởng lão Mạc Tam Thất Đông Cực Cung đã lâu không gặp, bỗng nhiên tới Linh Viên Đảo bái phỏng.
Viên Minh đón gã vào trong đảo, ngồi ở sảnh đường tiếp khách, dâng lên linh trà.
"Ha ha, Viên đạo hữu không chỉ tu luyện nhanh chóng, phương diện quản lý kinh doanh cũng là một tay hảo thủ, lúc này mới chừng trăm năm quang cảnh, đã phát triển Linh Viên Đảo không ngừng, thực sự là nhân tài hiếm có." Mạc Tam Thất uống hết một chén linh trà, ca ngợi Viên Minh.
"Mạc đạo hữu quá khen rồi." Viên Minh cười châm trà, đáp lại.
"Viên đạo hữu, Đông Cực Cung chúng ta luôn luôn quý trọng nhân tài, nếu ngươi thay đổi chủ ý, ta sẽ tự mình tiến cử với đảo chủ, đến lúc đó cho thêm đạo hữu mấy hòn đảo quản lý, cũng không phải việc khó." Mạc Tam Thất thử hỏi lần nữa.
"Mạc đạo hữu, ta nhàn tản đã quen, chỉ quản lý Linh Viên Đảo này đã nhức đầu không thôi, nào có dư lực quản lý nhiều hòn đảo chứ? Hảo ý của ngươi ta xin tâm lĩnh." Viên Minh cười khoát tay nói.
Mạc Tam Thất thấy hắn uyển chuyển cự tuyệt, cũng không tiếp tục cưỡng cầu.
"Kỳ thật hôm nay lên đảo quấy rầy, một là đã lâu không gặp, đến đây bái phỏng một hai, xem đạo hữu có gì cần không. Hai là Đông Cực Cung gần đây dự định thảo phạt tông môn ma đạo Hắc Sát Môn, triệu tập rất nhiều đảo chủ đồng loạt xuất chinh. Ta nhớ tới Viên đạo hữu anh tư, muốn đến hỏi một chút, xem ngươi có muốn tham gia không?" Mạc Tam Thất chuyển chủ đề, mở miệng hỏi.
Viên Minh nghe vậy khẽ giật mình, thầm nghĩ: "Đây là trùng hợp, hay là. . ."
Mấy ngày trước khí linh tiền bối mới nói với hắn chuyện Hắc Sát Môn Hắc Ma Đảo, bảo hắn chờ một chút, lúc ấy Viên Minh không biết nó nói "Chờ một chút" là chờ cái gì, không ngờ hôm nay nhận được tin Đông Cực Cung thảo phạt Hắc Sát Môn.
Thấy Viên Minh rơi vào trầm tư, nửa ngày không nói gì, Mạc Tam Thất tiếp tục nói:
"Viên đạo hữu không phải tu sĩ Đông Cực Cung, vốn không cần phải tham gia, có thể cự tuyệt, cái này ngươi không cần lo lắng. Bất quá lần này chúng ta thảo phạt, chỉ cần đảo chủ nguyện ý tham gia, là có thể đạt được ban thưởng một viên Tham Nguyên Đan. Vật này chính là đan dược bí tàng Đông Cực Cung chúng ta, có công hiệu đột phá bình cảnh Phản Hư, ngày bình thường muốn mua cũng chưa chắc có thể mua được."
Nói xong, ánh mắt gã nhìn chằm chằm Viên Minh, muốn xem phản ứng của hắn.
"Ta tham gia, đại danh Tham Nguyên Đan ta đã sớm nghe qua, quý cung có thể xuất ra vật này ban thưởng, đủ để thấy thành ý, ta không có lý do cự tuyệt." Viên Minh không do dự, lúc này gật đầu nói.
Hắn vì muốn tăng tốc pháp tu đến Phản Hư hậu kỳ, những năm qua một mực tìm kiếm đan dược phụ trợ đột phá bình cảnh tu vi, Tham Nguyên Đan chính là thứ nổi bật trong đó.
Đáng tiếc đan này Đông Cực Cung giấu phi thường kỹ, đừng nói mua, dù thấy cũng khó, không ngờ hôm nay lại đưa tới cửa.
"Ha ha, có Viên đạo hữu gia nhập liên minh, trận chiến này nhất định có thể đại thắng mà quay về. Viên đạo hữu nếu lập xuống chiến công, còn có ban thưởng nhiều hơn." Mạc Tam Thất nghe vậy, lập tức vui mừng, nói.
"Mạc đạo hữu, ta chỉ là tiểu nhân vật không quan trọng mà thôi, chớ ôm quá nhiều mong đợi ở ta." Viên Minh cười khoát tay nói.
Hai người hàn huyên một lúc, Mạc Tam Thất nói còn một số đảo chủ cần tự mình đến nhà mời, nên cáo từ rời đi.
Đợi gã rời đi, Viên Minh lập tức lấy ra Thâu Thiên Đỉnh, dò hỏi khí linh: "Tiền bối, sao ngài lại biết rõ Đông Cực Cung gần đây muốn thảo phạt Hắc Sát Môn?"
Chờ giây lát, thanh âm khí linh mới từ trong thức hải hắn ung dung vang lên: "Chỉ cần ta muốn biết, không chuyện gì có thể che giấu."
Nghe lời ấy, trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Hắn biết rõ vị khí linh tiền bối này không phải nói suông, kỳ vị cách cao, chỉ sợ còn trên bản thân hắn suy đoán.
"Tiền bối, chuyện tinh thạch kia?" Viên Minh thử thăm dò.
"Yên tâm đi, ngươi chỉ cần đi theo tu sĩ Đông Cực Cung leo lên Hắc Ma Đảo, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết làm thế nào tìm kiếm tinh thạch." Khí linh nói xong, không tiếp tục để ý Viên Minh nữa.
Viên Minh nghe vậy trong lòng vui mừng, lúc này chuẩn bị chinh phạt Hắc Sát Môn.
Tu vi của hắn trong thời gian ngắn không thể tăng lên, chỉ có thể bắt đầu từ phương diện pháp bảo.
Viên Minh tiến vào Tu La Cung, đi vào Luyện Khí điện Cực Hoả cảnh, phất tay áo lên.
Bảy tám khối khoáng thạch tinh thiết màu đen rơi trên mặt đất, tản mát ra âm khí nồng nặc, chính là Cửu U Minh Thiết.
Tài nguyên tu luyện ở thế giới hải ngoại dồi dào, hơn xa Vân Hoang đại lục, Đông Cực Hải mặc dù vắng vẻ, nhưng cũng không phải Vân Hoang đại lục có thể so sánh.
Viên Minh những năm qua cũng không có tâm tư quá lớn, chỉ để Tư Không Triển sau khi truyền giáo lưu ý một chút, lại thu thập được nhiều khối như vậy.
Hắn lấy ra Nhật Nguyệt Viêm Hi Lô, há miệng phun ra Diệt Hồn Kiếm, đầu nhập vào trong thân lô.
Bảy tám khối Cửu U Minh Thiết kia cũng bay vào, Dương Viêm thuần chất trong lô bao bọc lại chậm rãi hòa tan, dung nhập vào Diệt Hồn Kiếm.
Diệt Hồn Kiếm là bản mệnh pháp bảo của hắn, mặc dù đã bắt đầu sinh ra linh tính, nhưng nội tình không dày, còn phải tiếp tục gia tăng nội tình cho nó mới được.
Trong Diệt Hồn Kiếm dung nhập Cửu U Minh Thiết, Viên Minh đã sớm xe nhẹ đường quen, phân ra non nửa tinh lực trông coi Nhật Nguyệt Viêm Hi Lô, sau đó lật tay lấy ra hai kiện Linh Bảo, chính là Tu La phệ huyết đồ cùng Tru Tiên Kiếm bản phỏng chế.
"Thất Dạ đạo hữu, bắt đầu đi." Hắn từ tốn nói.
"Được." Thất Dạ từ trong Tu La phệ huyết đồ hiện thân, nắm về phía bình phong một cái.
Một đạo huyết ảnh hình cự mãng xông ra, thoạt nhìn chính là đầu Âm Khâu Thú lúc trước hắn vừa mới đến Đông Cực Hải chém giết.
Viên Minh về sau dùng Tu La phệ huyết đồ luyện hoá con thú này, chuyển hóa thành một đầu Huyết Nô.
Lần này luyện hóa, hắn và Thất Dạ bỏ ra tâm tư rất lớn, chỉ luyện hóa yêu hồn Âm Khâu Thú, cho nên hình thành Âm Khâu Huyết Nô dị thường thuần túy, càng có lợi cho chuyển hóa làm khí linh.
Viên Minh sở dĩ làm như vậy, chính là chuẩn bị phong ấn Âm Khâu Thú biến thành Huyết Nô vào trong Tru Tiên Kiếm, sung làm khí linh.
Âm Khâu Thú là yêu thú âm thuộc tính, vừa vặn xứng đôi với Tru Tiên Kiếm là Linh Bảo sát phạt như thế.
Thất Dạ lại điểm Tu La phệ huyết đồ, một cỗ huyết quang quấn lấy Tru Tiên Kiếm, kéo nó vào, cùng huyết nô Âm Khâu Thú hỗn hợp lại cùng nhau, chui vào trong Tu La phệ huyết đồ.
"Lần này đừng giống như lúc trước tế luyện U Hồn Bạch Cốt Phiên, lại náo ra sơ suất gì đấy." Viên Minh nhắc nhở.
"Yên tâm đi, chuôi Tru Tiên Kiếm này còn lâu mới có được quỷ dị như U Hồn Bạch Cốt Phiên, mà ta chưởng khống Tu La phệ huyết đồ cũng không phải như trước kia có thể so sánh." Thất Dạ tràn đầy tự tin nói, thân hình cũng chui vào Tu La phệ huyết đồ.
Viên Minh thấy vậy cũng không nói nữa, phối hợp khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng đợi.
. . .
Sau bảy ngày, Viên Minh theo ước định, sáng sớm đã tiến đến Đông Cực đảo.
Lần này trước khi ra ngoài, hắn biết sẽ không về nhanh, nên đã sớm sắp xếp xong xuôi mọi chuyện trên đảo, đồng thời chỉ đem Hoa Chi theo, lưu Kim Cương lại trên đảo bảo hộ.
Chờ hắn chạy đến, bên ngoài hải cảng Đông Cực đảo đã sớm neo đậu một chiếc cự thuyền vượt biển to lớn vô cùng, hình dáng chỉ nhỏ hơn chiếc Thiên Bằng phi thuyền mà Tịch Ảnh cưỡi lúc trước.
Viên Minh sau một phen nghiệm chứng thân phận, thuận lợi leo lên cự thuyền.
Trên boong tàu cự thuyền đã đứng đầy người, trong đó không ít tu sĩ đã từng tới Linh Viên Đảo bái phỏng hắn.
Nhìn thấy Viên Minh lên thuyền, không ít người nhao nhao tới chào hỏi.
Lúc này, Viên Minh bỗng thấy một đạo thân ảnh xinh đẹp xuyên qua đám người, đi tới bên này, chợt cảm thấy làn gió thơm đập vào mặt.
Người tới chính là Vân La tiên tử, nàng vừa tới phụ cận, ánh mắt nhìn chằm chằm Viên Minh, đáy mắt hiện lên một tia ai oán, giận dỗi.
"Viên đạo hữu, cớ gì trốn tránh thiếp thân?"
"Vân La đạo hữu nói gì vậy, Viên mỗ chưa từng tránh ngươi." Viên Minh một mặt vô tội nói.
"Thiếp thân lúc trước mấy lần đi Linh Viên Đảo bái phỏng, Viên đạo hữu từ đầu đến cuối bế quan không ra, không gặp được lần nào, còn nói không phải cố ý tránh né?" Sóng mắt Vân La tiên tử u oán, nói.
"Thật sự là không trùng hợp, Vân La tiên tử chớ suy nghĩ nhiều." Viên Minh bất đắc dĩ đáp.
Từ khi biết được Vân La tiên tử muốn song tu với hắn, Viên Minh đúng là chủ động giữ khoảng cách với nàng, hắn cũng không muốn về sau bị Tịch Ảnh biết rõ, tới x trym hắn.
"Thôi, Viên đạo hữu đã chướng mắt thiếp thân, thiếp thân về sau cách Viên đạo hữu xa một chút là được. Bất quá lần này chinh phạt Hắc Sát Môn, chúng ta không bằng kết bạn đồng hành, như thế nào?" Vân La tiên tử hừ nhẹ một tiếng, lập tức hỏi.
"Cũng tốt." Viên Minh suy nghĩ một chút, gật đầu đáp ứng.
Thấy Viên Minh không cự tuyệt, trong mắt Vân La tiên tử lướt qua một tia vui mừng.
"Vân La đạo hữu, ta không hiểu về Hắc Sát Môn, ngươi có biết thực lực bọn hắn thế nào không?" Viên Minh hỏi.
"Rất mạnh." Vân La tiên tử không chút do dự, nghiêm mặt nói.
"So với Đông Cực Cung thì thế nào?" Viên Minh nhíu mày hỏi.
"Vậy thì kém rất nhiều, nếu không lần này dẫn đội chinh phạt, cũng không phải là phó cung chủ, mà là cung chủ tự mình xuất chinh." Vân La tiên tử nghe vậy cười một tiếng, đáp.