Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 786 - Chương 784: Truyền Thừa Chính Thống

Chương 784: Truyền thừa chính thống Chương 784: Truyền thừa chính thống

Thân hình của Viên Minh bay ra từ trong thể nội của huyết sắc cự tượng, đưa tay ra hư không làm động tác chấn nhiếp một cái, cầm ra Phủ Chấn Yêu Hồn trấn ám lại, rồi lại đem Yêu đan hái được đi ra bỏ vào bên trong nhẫn trữ vật.

Ngân Long đạo nhân lúc này cũng đang toàn lực hướng về phía xa mà bỏ chạy, cảm ứng được tình huống phía sau, sợ tới mức mặt tái như màu đất, cuống quýt âm thầm kêu khổ.

Vốn dĩ gã tưởng rằng đầu phục Bích Long Đàm, đã có được thân phận tu sĩ Bích Long Đàm làm chỗ dựa, coi như đã dính được bắp đùi lớn, lần này nhất định có thể báo được mối thù Viên Minh đoạt đảo, lại như thế nào cũng không nghĩ tới, kết cục sẽ là như thế này.

Gã chưa chạy được bao xa thì hư không phía trước hiện lên lôi quang, thân ảnh Viên Minh lăng không xuất hiện.

“Viên đạo hữu, không, Viên tiền bối, Viên tiền bối, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho ta lần này, tha cho ta lần này đi…” Ý chí của Ngân Long gần như đã bị tan vỡ, lúc này chỉ còn lại sợ hãi cùng hối hận vô tận.

Đối mặt với âm thanh cầu xin tha thứ liên tục của gã, Viên Minh dứt khoát đưa tay ra, một cái Đại Hắc Thiên Thần chưởng vỗ xuống.

Đầu của Ngân Long theo đó cũng nổ tung, hồn phách bị chấn vỡ hoàn toàn, hình thần câu diệt.

Vùng đất dung nham khôi phục bình tĩnh, Viên Minh khẽ thở dài, đem thi thể Ngân Long đạo nhân cùng pháp khí trữ vật thu vào, lại tở về trên hòn đảo màu đen.

Hắn thu thập hết toàn bộ pháp khí trữ vật của nhóm Yêu tu của Bích Long Đàm tới đây, dò xét qua vật phẩm trong đó, nét mắt nhanh chóng giãn ra, vui vẻ lấy ra một cây Linh thảo nhìn giống như một cây mạ màu vàng.

Nó tản mát ra hào quang linh vận, hơn xa đám linh thảo cấp bốn mà trước kia hắn tìm được.

“Chậc chậc, linh thảo thuộc tính Kim cấp năm, đây chính là đồ tốt có thể ngộ nhưng không thể cầu.” Viên Minh vui vẻ nói, cũng đem cỏ này đưa vào bên trong Thâu Thiên Đỉnh.

“Đã có hai loại Linh Thảo này, ta liền có thể luyện chế ra giải dược Tử Huỳnh độc trong khoảng ba bốn ngày.” Hoa Chi nói ra.

Viên Minh nghe vậy thì hết sức vui mừng, khen ngợi Hoa Chi vài câu, đem những pháp bảo của đám yêu tu này cất đi, cũng đào nốt mấy cái Yêu Đan còn hoàn chỉnh lên hết.

Hắn cầm lấy một cái Yêu Đan màu tím nâng lên trước mặt, chỉ lấy mặt ngoài của cái Yêu Đan này lóe ra hồ quang màu tím, đúng là Yêu Đan của tên đại hán mặc áo bào tím, có thể khống chế lôi điện trước đó cắn mình kia.

Viên Minh thưởng thức hai lần, sau đó đem Yêu Đan ném vào bên trong Linh Thú Đại chứa Lôi Vũ, cũng dặn dò:

“Lôi Vũ, đây là một viên Yêu Đan thuộc tính lôi, ngươi đem nó luyện hó, hẳn là sẽ có trợ giúp không nhỏ đối với ngươi.”

“Đa tạ chủ nhân, ta chắc chắn sẽ không phụ nhờ vả” Lôi Vũ kích động nói.

Hơn một trăm năm này, Lôi Vũ cũng không có nhàn rỗi, nó dốc sức liều mạng khổ tu ở Linh Viên Đảo, dưới tài nguyên mà Viên Minh cung cấp cho nó, thực lực của Lôi Vũ đã đạt tới cấp bốn thượng giai, nhưng khoảng cách cấp năm vẫn còn kém khá xa.

Bây giờ đã có viên Yêu Đan cấp năm này, nó sẽ giảm bớt thời gian đột phá Cấp Năm rất nhiều.

Viên Minh gật đầu một cái, đem thi thể đầy đất thu vào bên trong Tu La Phệ Huyết Đồ, rồi quay đầu nhìn về phía trên không của một tòa núi thấp cháy đen gần đó nói ra.

“Nhìn náo nhiệt lâu như vậy, cũng nên đi ra rồi chứ?” Hắn mở miệng nói.

Chỗ đó vẫn yên tĩnh như tờ, không có bất kỳ đáp lại.

Viên Minh khẽ nhếch mép cười lạnh, đưa tay ra vỗ một chưởng vào hư không.

Giữa không trung lập tức hiện lên quang mang ngũ sắc, một đạo chưởng ấn to lớn ngưng tụ ra, đánh về hướng đó.

Chỉ thấy trong hư không nhìn như không có vật gì , chợt vô căn cứ sáng lên quang mang màu trắng chói mắt, diện tích cũng nhanh chóng bành chướng, rồi đụng vào chưởng ấn to lớn do Viên Minh đánh ra.

Một tiếng “Phanh” vang lên.

Quang mang màu trắng và chưởng ấn khổng lồ cùng tiêu tán đi, hóa thành từng đóa hoa ánh sáng.

Ngay sau đó, có một bóng hình thiếu nữ xinh đẹp được bao phủ trong ánh sáng trắng xuất hiện, giọng nói đầy u oán :”Ôi, Viên đạo hữu, đều là bạn bè cũ, vậy mà ra tay vẫn vô tình như vậy!”

“Nói nhẹ nhàng quá, cái huyễn thuật vừa nãy của ngươi, thiếu chút nữa muốn lấy đi tính mạng của Viên mỗ rồi.” Viên Minh lạnh lùng nhìn vào người đối diện, mở miệng nói ra.

Ánh sáng trắng bao bọc quanh cô gái tản ra, hiển lộ rõ dung mạo của cô gái, lại là Vân La tiên tử.

Viên Minh cũng không suy nghĩ gì về sự xuất hiện của cô gái này, nhưng tu vi và khí tức của đối phương lúc này thể hiện ra lại làm cho hắn rất kinh ngạc, bất ngờ đạt tới Phản Hư đỉnh phong.

“Viên đạo hữu chớ có chú ý, ai bảo lúc trước đạo hữu cứ một mực xa lánh thiếp thân, không chịu cho nhau nửa điểm cơ hội thân cận, nên thiếp thân đây mới không thể không xuất ra hạ sách này, muốn bức đạo hữu lâm vào hiểm cảnh, để ta còn có cơ hội một lần làm người đẹp cứu anh hùng đây chứ.” Vân La tiên tử khẽ cười nói.

“Ta không có tâm tư nói những chuyện nhàm chán này cùng ngươi, Vân La đạo hữu nếu không có ý định động thủ, ta liền đi.” Viên Minh đương nhiên sẽ không tin tưởng những lời nói vớ vẩn của nàng, quay người muốn đi luôn.

“Viên đạo hữu chớ vội đi a!” Vân La tiên tử xê dịch bước chân, lập tức liền ở phía trước ngăn cản hắn.

“Làm sao, Vân La đạo hữu thực muốn đánh nhau một trận mới bằng lòng bỏ qua?” Viên Minh có chút kinh ngạc với thân pháp của Vân La tiên tử, nhưng cũng dừng bước hỏi.

“Viên đạo hữu không nên tức giận nha, thiếp thân trước tiên xin lỗi ngươi vì chuyện trước đo, sở dĩ vừa nãy xuất thủ, chẳng qua chỉ là vì kiểm tra một chút, xem thực lực thật sự của Viên đạo hữu thế nào, mới quyết định xem có nên mời ngươi kết minh không thôi.” Vân La tiên tử thở dài giải thích.

“Kết minh?” Viên Minh hơi híp mắt lại hỏi.

“Viên đạo hữu cũng đã biết rõ giá trị của lăng mộ Viêm Hoàng này, chúng ta đã xâm nhập Bảo Sơn, chắc hẳn Viên đạo hữu cũng không muốn tay không mà về đúng không, nhưng mà chẳng qua là các thế lực cùng lăn lộn vào trong lăng mộ Viêm Hoàng này có hơi pha tạp hỗn loạn, cao thủ rất nhiều, ta và ngươi thế đơn lực cô, nếu có thể liên thủ với nhau, khẳng định tự vệ là không ngại, đối với những bí bảo bên trong lăng mộ kia, cũng có thể có thêm vài phần lực lượng mà tranh đoạt.” Vân La tiên tử cười nói.

“Khẩu vị của Vân La đạo hữu thật lớn, lại dám đánh chủ ý vào bí bảo Viêm Hoàng, ngươi đến tốt cùng là người phương nào?” Viên Minh vừa dò xét Vân La tiên tử từ trên xuống dưới vừa hỏi.

“Thiếp thân là ai, Viên đạo hữu không phải đã sớm biết rồi ư?” Vân La tiên tử hơi nhíu lông mày lại, vừa cười vừa nói.

“Nếu Vân La đạo hữu không nguyện nói thật, thì chuyện phiếm cũng liền dừng ở đây thôi, Viên mỗ còn có chuyện cần làm.” Viên Minh thu hồi lại vẻ mặt tươi cười.

“Viên đạo hữu nhiều lần nói phải đi, chẳng lẽ thiếp thân lại khiến cho ngươi phiền chán đến vậy, chút thời gian kiên nhẫn trò chuyện cùng ta cũng không có?” Vân La tiên tử lập tức ửng đỏ hốc mắt, vẻ như chực khóc nến nơi.

“Vân La đạo hữu, ta và ngươi quen biết đã lâu, đôi bên cũng coi như hiểu rõ, cũng không cần bày ra cái dạng này, một câu thôi, thời gian của ta có hạn, ngươi chắc hẳn cũng không quá rảnh rỗi, muốn nói cái gì cứ thẳng thắn mà nói ra luôn đi!” Viên Minh không bị dao động chút nào nói ra.

“Thật là một nam nhân thô lỗ, tuyệt không biết rõ thương hoa tiếc ngọc!” Tâm tư của Vân La bị hắn vạch trần, lập tức có chút thẹn quá hóa giận.

“Mị thuật của Vân La đạo hữu quả thực rất cao minh, chỉ là tính cách của ngươi trước kia biểu hiện ra ngoài, cùng với hình tượng buồn bã thất lạc lúc nãy chênh lệch khá nhiều, Vân La đạo hữu muốn gạt người, thì không chỉ phải khổ tu mỗi mị thuật, mà phương diện diễn kỹ cũng phải tốn thêm chút thời gian nữa.” Viên Minh cười như không cười nói ra.

“Được rồi, nếu như Viên đạo hữu đã xem thấu thiếp thân, vậy thiếp thân cũng không cần phải giấu giếm gì nữa, liền đem mọi thứ nói cho ngươi biết, nói về lai lịch trước kia của thiếp thân cũng không phải là nói dối, chỉ là không có nói rõ ra toàn bộ mà thôi, trước kia thiếp thân xuất thân Tố Nữ Phái, về sau lưu lạc tới Đông Cực Hải, sở dĩ nấn ná ở chỗ này nhiều năm, một mặt là vì nơi đây khá an ổn, có thể an tâm tu luyện, còn về một mặt khác thì cũng là do thiếp thân phải ở đây để tiếp nhận một cái mệnh lệnh cuối cùng của tông môn, tìm kiếm nơi hạ lạc của lăng mộ Viêm Hoàng.” Vân La tiên tử khẽ lườm Viên Minh một cái rồi nhẹ nhàng trình bày.

“Trong lăng mộ Viêm Hoàng này đến cùng có đồ vật gì, mà khiến cho tam đại thế lực Đông Cực Cung, Lạc Già Sơn và Bích Long Đàm cùng lúc đến tranh giành vậy cũng đành thôi, nhưng Tố Nữ Phái chính là đại phái ở Trung Châu Đại Lục, vậy mà cũng phải ngấp nghé tới nơi đây, thậm chí không ngại phái người đóng giữ nơi này mấy chục năm qua để tìm kiếm?” Viên Minh hỏi.

“Viên đạo hữu, ngươi điều tra qua ta?” ánh mắt Vân La tiên tử lóe lên, nhìn chằm chằm vào Viên Minh.

Viên Minh mỉm cười bâng quơ từ chối cho ý kiến, không trả lời vấn đề của nàng.

“Xem ra Viên đạo hữu đối với tình huống trước mắt, cũng không phải là hoàn toàn không biết gì cả, nếu như thế thì thiếp thân cũng không quanh co lòng vòng nữa, thân phận của vị Viêm Hoàng lão nhân kia không tầm thường chút nào, hắn chính là truyền nhân của tông môn Đan Vương Các ở Trung Châu Đại Lục, đúng rồi, các ngươi đáng ra phải biết Đan Vương Các chứ đúng không?” Vân La tiên tử hỏi lại.

“Cũng có nghe qua, đó từng là đại tông luyện đan có tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Châu Đại Lục, có địa vị cực cao ở đó, chỉ tiếc về sau lại gặp một hồi đại họa, bị ma tu hủy diệt đi.” Viên Minh gật đầu, nói qua như vậy.

Những năm này, ngoài tu luyện ra thì hắn cũng có tìm tòi các thông tin liên quan đến Trung Châu Đại Lục, nhưng bây giờ Tịch Ảnh đang ở bên đó, nên thi thoảng cũng truyền tới rất nhiều thông tin liên quan đến Trung Châu Đại Lục.

“Đúng vậy, năm đó lúc Đan Vương Các hủy diệt, chỉ có một người may mắn trốn khỏi, người kia chính là Viêm Hoàng lão nhân, cho nên truyền thừa chính thống của Đan Vương Các, vô cùng có khả năng là ở chính giữa cái ngôi lăng mộ này, Đông Cực Cung cũng tốt, Lạc Già Sơn, Bích Long Đàm, Hắc Sát Môn cũng đều thế, thứ bọn họ muốn tìm cũng chính là phần truyền thừa này.” Vân La tiên tử nhìn Viên Minh vài lần thật lâu, và tiếp tục nói ra.

“Truyền thừa của Đan Vương Các, vậy thì đúng là đồ vật vô cùng trân quý rồi.” Viên Minh giật mình nói ra.

“Đúng vậy, giá trị của Đan Vương Các là không thể đo được, chỉ cần Viên đạo hữu bằng lòng giúp đỡ, thiếp thân có thể cộng hưởng một bộ phận truyền thừa cùng đạo hữu, mấy thứ này đầy đủ cho đạo hữu tu luyện đến Pháp Tướng Kỳ, đồng thời, chỉ cần Viên đạo hữu đồng ý, thiếp thân có thể bảo đảm cho Viên đạo hữu gia nhập Tố Nữ Phái, làm một vị cung phụng cao đẳng, Viên đạo hữu điều tra qua Tố Nữ Phái thì hẳn cũng biết rõ vốn liếng của chúng ta, đã có Tố Nữ Phái hỗ trợ lớn lao, con đường tu hành của đạo hữu nhất định có thể đi nhanh hơn, xa hơn.” Vân La tiên tử thành khẩn nói.

“Ta lại không chuyên tu Đan Đạo, nên truyền thừa của Đan Vương Các này không có giá trị quá lớn đối với ta, về phần cung phụng cao đẳng của quý tông… và nhận được sự ủng hộ của quý tông gì đó, sợ là cũng phải vì quý tông mà làm việc, chịu sai khiến chứ? Viên Mỗ một mình tự do tự tại đã quen, cũng không muốn chịu phần trói buộc này, chuyện liên thủ chỉ sợ khiến Vân La đạo hữu thất vọng rồi.” Viên Minh trầm ngâm chốc lát rồi lắc đầu cựt tuyệt.

Hắn cũng không phải đang lấy lui làm tiến, tự nâng giá trị con người của mình lên, mà hắn biết bản thân mình có bao nhiêu cân lượng, bây giờ trong lăng mộ Viêm Hoàng này quá nguy hiểm, có thể ở tỏng này vơ vét một khoản, sau đó bình yên thoát khỏi đây, hắn đã cảm thấy như vậy là đủ.

Còn chuyện tranh đoạt cái truyền thừa kia, nhất định là có nguy hiểm kèm theo vượt quá phần mà năng lực của hắn có thể chịu đựng được, mà cũng không đáng giá để bốc lên cái nguy hiểm này.

“Thiếp thân đã đem lai lịch của mình, cũng như rất nhiều bí ẩn của lăng mộ Viêm Hoàng đều nói cho đạo hữu, vậy mà chỉ đổi lại được lời từ chối của đạo hữu?” Vân La tiên tử nghe hắn cự tuyệt thì rất là tức giận.

“Ta cũng không nói là nghe xong bí mật của ngươi, sẽ đáp ứng chuyện kết minh với Vân La đạo hữu mà nhỉ?” Viên Minh khẽ cười nhạt một tiếng, nói ra.

“Ngươi….” Vân La tiên tử tức giận.

Viên Minh mỉm cười nhún vai, tỏ vẻ cực kỳ vô tội.

Vân La tiên tử hít thở sâu mấy cái, đè lại lửa giận cũng như xúc động muốn đánh người của mình.

Vừa nãy Viên Minh một thân một mình hủy diệt sáu bảy vị Yêu tu của Bích Long Đàm, thực lực cực mạnh, tuyệt không ở dưới nàng, bây giờ nàng thế đơn lực cô, trợ thủ như vậy nhất định phải lôi kéo bằng được.

Nghĩ vậy, Vân La tiên tử lại nở một nụ cười, khẽ lật tay một cái, trong lòng bàn tay lúc này bỗng xuất hiện một cái bình sứ bạch ngọc xinh đẹp, dùng giọng nói ôn nhu nũng nịu nói:

“Viên đạo hữu, trước tiên khoan hãy từ chối, ngươi xem cái này một chút xem sao.”
Bình Luận (0)
Comment