Đinh phốc, chịu thương, so với Bạch Lãng Vân muốn nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhưng Bạch Lãng Vân tu vi cùng thực lực cũng hơn xa Trương Đức nhiều lắm.
Trong khoảng thời gian ngắn giao phong, Bạch Lãng Vân chiếm ưu thế, vấn đề là hắn thương thế khả năng sẽ càng lúc càng nghiêm trọng.
Hai người này chiến đấu sát biên giới, thắng bại khó định nhìn như râu ria.
Nhưng trên thực tế, một ngày Bạch Lãng Vân thắng lợi, trong lúc chiến đấu chủ lực nhúng tay, như vậy ba người Từ Huyền thật vất vả duy trì chiến đấu, sẽ thất bại trong gang tấc. Nếu như Trương Đức đánh bại Bạch Lãng Vân, lại phụ trợ đồng tâm hiệp lực ba người Từ Huyền, có thể tăng thêm phần thắng cho bên phía Trương gia, để Đông Phương Thạch triệt để rơi vào cô lập.
Hai người giao chiến, thở dốc liên tục, lại thời khắc không quên quan tâm ba người Từ Huyền cùng Đông Phương Thạch đối kháng.
- Ba tiểu tử này hiện tại liền có tiềm lực quyết đoán như vậy, giả như có thêm thời gian, vậy còn phải..
Bạch Lãng Vân kinh hãi không nói.
Một bên khác Trương Đức, giữa thần tính có chút vui mừng tự hào, tâm tình già nua, cũng hào khí dâng cao, hạ quyết định, vô luận nỗ lực bất cứ đại giới nào, nhất định phải chế trụ được Bạch Lãng Vân.
Đúng lúc này, chinh chiến trên tràng biến hóa tái sinh.
- Mở cho ta.
Đông Phương Thạch hét lớn một tiếng, tựa như tiếng sấm, nổ vang điếc tai, mặt đất dưới chân tầng tầng bắn tung tóe, hai bên vách núi rung động cát đá bay tứ tung.
Cả thân người hắn, trán phóng ra một tầng thổ sắc hoa quang thôi xán hậu trọng, tựa như hoàng kim.
Đồng thời song chưởng vung lên, thổ sắc hoa quang hóa thành sóng xung kích, quét ngang phương viên mười trượng.
Niếp Hàn linh kiếm bị đánh bay ra ngoài, cùng Từ Huyền cận thân bị một cổ lực lượng mạnh mẽ đáng sợ đánh bay ngoài. "Phanh ầm" một tiếng, thân thể hắn rơi vào trong núi, bên ngoài thân tầng ngân sắc cương lực run lên ảm đạm rất nhiều.
Khóe miệng Từ Huyền tràn ra một tia máu, đây còn là hắn nếu như đổi là bất cứ một người nào trên tràng, như vậy chỉ có một con đường chết.
Trong mấy người chỉ có hắn phòng ngự mạnh nhất, có thể miễn cưỡng chống lại Đông Phương Thạch công kích, có lẽ không đến mức bị trong khoảnh khắc miểu sát.
Đông Phương Thạch đánh bay Từ Huyền, không có nghe được tiếng kêu thảm thiết hoặc tiếng xương cốt tan vỡ, hơi bị động dung thất sắc.
Mặc dù một kích kia không phải chỉ cần nhằm vào Từ Huyền, mà là hướng ra bốn phía xuất kích, phản thủ vi công. Nhưng Từ Huyền nhìn qua không có đã bị trí mạng hoặc giả trọng thương, vượt quá xa đánh giá của hắn.
Thể tu chung quy là thể tu, tổ tông thể tu chân chính cho dù là võ tu cùng giai cũng là kém hắn rất xa. Huống hồ Từ Huyền là Viễn Cổ thể tu thất truyền chân chính, trong thân thể ẩn chứa cương lực thần thông.
- Vậy thì trước hết giết chết ngươi.
Trong mắt Đông Phương Thạch bùng lên hàn quang kinh người, băng khai kim sắc tàm ti của Trương Phong, thân hình cấp bách nhảy lên, nghịch chuyển giết về phía Niếp Hàn.
Không trước hết giết chết Từ Huyền, bởi vì hắn thân thể siêu cường, là người duy nhất trong mấy người có thể chống đối Đông Phương Thạch một hai.
Cũng không giết chết Trương Phong trước là bởi vì hắn có thượng phẩm nhị giai linh phù, lực lượng của nó còn không có hao hết, một ngày công kích công kích Trương Phong, hai người khác mạnh mẽ công kích, thậm chí có thể uy hiếp đến Đông Phương Thạch.Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn/p>Bởi vậy, hắn lựa chọn Niếp Hàn, chỉ có công kích, không có phòng ngự phòng ngự.
Chỉ cần giết chết Niếp Hàn, ít đi một người chủ lực chủ lực, lại giải quyết Từ Huyền và Trương Phong, vậy thì áp lực giảm đi.
- Cẩn thận!
Từ Huyền lập tức trong ý đồ của Đông Phương Thạch, kêu sợ hãi trong thân hình hóa thành một đạo hỏa hồng thân ảnh, từ sau giữa không trung đánh tới.
Nhưng tiếc rằng, Từ Huyền bị đánh bay, sau đó cách Niếp Hàn xa hơn, tốc độ cũng không như Đông Phương Thạch, muốn ngăn cản đã không có khả năng.
Đối mặt Đông Phương Thạch tình thế bắt buộc nghịch chuyển công kích, Niếp Hàn không có chút thối ý, lấy tu vi Luyện Thần nhị trọng của hắn, tựa hồ mặc kệ là công kích, hay phòng thủ, hoặc chạy trốn đều là một đường chết.
Hắn càng tình nguyện lựa chọn buông tay đấu một trận.
Ông...
Trong tay Niếp Hàn xuất hiện một thanh phá kiếm cổ sắc sặc sỡ, trên người bỗng dưng đằng khởi một cổ Kiếm Ý so với lúc trước đỉnh phong còn cường đại hơn gần gấp đôi, tinh ban kiếm hà chói mắt kinh người, tại cao tốc uốn lượn, gần như đứt gãy, cuối cùng hiện ra xu thế hư hóa trong suốt, tốc độ xoay mình tăng vài lần.
Cổ kiếm ý này được từ bí cảnh, bản thân ẩn chứa kiếm ý thần bí, chủ nhân của nó, thần bí khó lường, dung hợp có thể cho Kiếm Ý của Niếp Hàn tăng phúc gần như gấp đôi!
Một kiếm họa xuất kia, uy năng chân chính càng nhiều chuyển hóa làm công kích mặt linh hồn, tự nhiên vượt qua phạm trù công kích vật lý, tốc độ cũng vượt qua lẽ thường.
Trên nét mặt cực kỳ kinh ngạc của Đông Phương Thạch, tinh ban kiếm hà hư ảnh bán trong suốt kia, giống như vũ trụ tinh hà có thể khiến tất cả đứt gãy tê toái.
- Giáo...
Đông Phương Thạch nhất thời hiện ra một tia đau đớn thở dài, kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng thậm chí tràn ra một tia máu.
Một kiếm công kích kia, siêu việt hạn chế phòng ngự bình thường, Đông Phương Thạch tu luyện là chân lực thiên hướng Thổ hệ, phòng ngự chủ yếu là nhằm vào vật lý.
Lúc này Niếp Hàn hầu như đã tiêu hao toàn bộ pháp lực, Kiếm Ý làm đại giới công kích, đi đầu một bước đả thương đến đối thủ.
Thân là Vương giả tinh anh trong kiếm tu, Niếp Hàn ý thức công kích so với bất cứ kẻ nào cũng phải mạnh hơn, mặc kệ ngươi rất mạnh, không đợi ngươi tổn thương đến ta, ta cũng phải đi đầu một bước công kích chiến thắng.
Đông Phương Thạch tâm thần bị thương, thân hình dừng lại, rơi vào hỗn loạn ngắn ngủi.
Thế nhưng dưới thực lực chênh lệch thật lớn, cho dù luận lực lượng hiện tại, hắn cũng so với Niếp Hàn cường đại hơn mấy lần, tự nhiên không có khả năng bị một kiếm trí mạng này.
Phác thông!
Niếp Hàn vô lực ngã trên mặt đất, hầu như mất đi chiến lực.
Mà lúc này, Đông Phương Thạch cách Niếp Hàn còn có một trượng, một khi khôi phục, trong chớp mắt có thể khiến đối phương mất mạng.
Rồi đột nhiên!
Hưu một đạo kim sắc ti tuyến, Như Ảnh Tùy Hình lại cuốn lấy hai chân Đông Phương Thạch.
Trương Phong lại xuất thủ, không chỉ khiến kim sắc tàm ti cuốn lấy Đông Phương Thạch, trong miệng phun ra một mảnh băng vụ, bao phủ ở trên người hắn.
Đối với tiên pháp nắm giữ và diệu dụng, đây là thiên phú của Trương Phong.
Mặc dù cái này không thể hạn chế Đông Phương Thạch, là một cơ hội Từ Huyền tranh thủ.
Sưu hô, lăng không lao về phía Từ Huyền, trong mắt hàn mang chợt lóe, trong miệng phun ra một cái Khổng Tước thanh quang lấp lánh, triển khai mtooj cái linh vũ dài năm sáu thước, đi đầu một bước bắn trúng Đông Phương Thạch.
Đông Phương Thạch cường vận chân lực, một tầng tinh quang vàng tươi bám vào bên ngoài thân, bị Thất Linh Đồng Tước bắn trúng, diễm quang lan tràn, người trước một trận ảm đạm, hầu như cũng đem tầng phòng ngự đột phá.
- Đi!
Từ Huyền phun ra đồng tước, sau đó trong tay lại trong tay một viên hắc tử sắc hạt châu.