Tiên Hà Phong Bạo

Chương 461

- Tỉnh! Tỉnh!

Tàn hồn kiếp trước ở bên trong Ký Ức Tinh Hải một hồi kêu gọi, chỉ có thể trì hoãn, nhưng không cách nào ngăn cản.

Lập tức ngay cả Từ Huyền, đều lâm vào trạng thái này.

Thời điểm khi tàn hồn kiếp trước đều cảm thấy lo lắng thì một cổ thần bí ba động ở một chỗ sâu trong cơ thể của Từ Huyền truyền đến.

Ông ~

Một tầng thanh lưu bao phủ toàn thân hắn từ bên trong ra ngoài.

Từ Huyền chỉ cảm thấy toàn thân mát lạnh, vô ý thức há miệng.

Chợt một viên châu phát ra mông lung quang huy biến ảo phiêu hốt phiêu phù ở đỉnh đầu Từ Huyền.

Nguyệt Quang Bí Châu!

Từ Huyền cùng tàn hồn kiếp trước cơ hồ là đồng thời kinh hô.

Từ khi ở bên trong Hoàng Long thành Tiên Hòa Lão Điếm lấy được vật ấy, Nguyệt Quang Bí Châu cũng lần thứ nhất hiện lên trước mắt mọi người.

Một cỗ ba động thần bí từ trong tối tăm do Nguyệt Quang Bí Châu bắt đầu khởi động truyền đến không gian vô cùng xa xôi.

Nhìn về phía trên, tựa hồ không có dấu hiệu gì rõ ràng.

Nhưng mà trong nháy mắt, toàn bộ tu giả ở bên trong Yêu Ngư thành cổ tỉnh táo lại, âm thanh của tự nhiên phiêu đãng của thuỷ quyển dưới đáy biển cũng biến mất không thấy gì nữa.

Nhân Ngư Chi Lệ phảng phất có thể chúa tể hết thảy bỗng dưng run lên, cùng Nguyệt Quang Bí Châu, xa xa tương đối.

Không có khí thế cả kinh thiên địa, cũng không có nhiều vẻ nhiều vẻ sáng lạn, Nguyệt Quang Bí Châu phát ra ánh xanh rực rỡ mê ly nhàn nhạt, lần đầu tiên nó chủ động từ trong cơ thể Từ Huyền đi ra.

Trong sát na, huyền âm mỹ diệu của Di Lạc Côi Bảo "Nhân Ngư Chi Lệ " mê hoặc thiên địa từ trong đầu tất cả mọi người im bặt lại.

Phụ cận Yêu Ngư thành cổ vô số tu giả sinh linh, tâm thần khôi phục bình thường, giật mình như mộng.

Không có ai phát giác được, một tia tối tăm không thể nắm lấy đang bắt đầu ba động, lướt đến toàn bộ Thần Hoang đại địa, thậm chí vượt qua Cát Thiên Hà, đi thông hư không xa xôi vô tận...

Từ Huyền cảm giác tâm thần dị thường thanh minh, Nguyệt Quang Bí Châu trước tiên đưa hắn từ trạng thái mất phương hướng trở lại, tiếp theo trôi nổi đỉnh đầu, cùng Nhân Ngư Chi Lệ xa xa giằng co, phát ra cảnh báo tượng trưng.

Lúc đầu, Nhân Ngư Chi Lệ xa xa run rẩy, có vài phần kiêng kị, nhưng cũng không yếu thế, tách ra vô hạn vầng sáng mỹ lệ, nước biển phụ cận tùy theo kịch liệt chấn động, một hồi Phong Bạo tràn ra tất cả bốn phương tám hướng khiến cho rất nhiều Ngưng Đan cường giả ở bên trong Thủy Hồn Điện đứng không vững, hoảng hốt kinh hãi khi chứng kiến uy năng đang sợ của Di Lạc Côi Bảo.

Từ Huyền thấp thỏm trong lòng, đối mặt Di Lạc Côi Bảo Thần Hoang đại địa truyền thừa đã lâu, truyền thừa chi bảo của chính mình không rõ lai lịch có thể chống lại hay không?

Đối mặt Đối mặt Nhân Ngư Chi Lệ dẫn phát đại thế ngập trời, Nguyệt Quang Bí Châu vẫn không có xuất hiện cảnh tượng kinh thế hãi tục, mặt ngoài bí châu mông lung mê ly đột nhiên quanh quẩn một vòng hàn lưu màu bạc.

Tiếp theo vô số sinh linh tu giả nơi này đều cảm thấy linh hồn mình như run lên.

Chỉ là một quá trình này cực kỳ ngắn ngủi, căn bản không thể nhận ra cảm giác. Hoặc là nói, dùng cấp độ Ngưng Đan kỳ còn không cách nào bắt được một tia cảm thụ rất nhỏ này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Chỉ trong nháy mắt...

Vù!!!

Nguyệt Quang Bí Châu biến mất, một lần nữa chui vào trong chỗ sâu trong cơ thể của Từ Huyền, không tìm thấy tung tích nữa.

Phần đông tu giả ở nơi này đều không có thấy rõ là xảy ra chuyện gì, thời gian Nguyệt Quang Bí Châu hiện thân quá ngắn, từ đầu tới đuôi, thậm chí không đến một hơi thời gian.

Chờ mọi người tỉnh lại thì phát hiện thủy điện trạng thái dịch ở bên trong Nhân Ngư Chi Lệ đã thu liễm lại ánh sáng chói lọi không ngừng run lên rất nhỏ, phảng phất giống như đang rùng mình.

- Chuyện gì đã xảy ra???

Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi đột nhiên phát hiện, lệ châu trong tay mình dường như nghe lời hơn rất nhiều, thời điểm lúc trước nàng nghĩ cách thu lấy Di Lạc Côi Bảo vẫn còn bị nó phản kháng không ngừng.

- Quang châu trên đỉnh đầu tiểu tử kia vừa rồi ;à cái gì? Ảo thuật thần thông của Di Lạc Côi Bảo như thế nào đột nhiên gián đoạn?

Trong mắt Thánh cô áo đen lộ ra sự khiếp sợ.

Yêu Ngư công chúa kinh hãi không thôi:

- Trên người chủ nhân đến cùng có bí mật gì, ngay cả Di Lạc Côi Bảo đều bị lực lượng thần bí nào đó chấn nhiếp.

Nàng không rảnh suy nghĩ nhiều, vội vươn tay chụp Yêu Ngư Cổ Tộc chí cao vô thượng côi bảo.

Lúc này đây, Nhân Ngư Chi Lệ hơi có chống cự, bốn phía mơ hồ truyền đến âm thanh của tự nhiên thần bí cổ xưa uy lực không bằng một nửa trước đó.

Trong mắt Yêu Ngư công chúa hiện lên một tia vui mừng, dưới sự trợ giúp của thiên mệnh vương miện vận chuyển Yêu Ngư Cổ Tộc truyền thừa bí thuật, một tia lam tử điện quang trong tay nàng xuất hiện đem Nhân Ngư Chi Lệ bao trùm.

Lập tức nàng đem Nhân Ngư Chi Lệ khống chế, nhưng nếu muốn chính thức khống chế cùng sử dụng, cũng không đơn giản như vậy.

- Dừng tay!!!

Trên người Thánh cô áo đen dâng lên pháp lực cường đại khủng bố,, trong con mắt xẹt qua một tia cả kinh gấp gáp, nàng huy động hắc trượng ngưng tụ ra một đạo thủy đoàn màu đen âm lãnh bạo ngược, bên trong hiện lên quang diễm lập lòe đủ để Ngưng Đan hậu kỳ cường giả cũng phải kinh hãi.

Lực lượng đáng sợ này thậm chí trực tiếp thoát khỏi ảnh hưởng ngăn chặn huyết mạch tim đập của Từ Huyền.

Nguyên Đan Kỳ không để ý một cái giá lớn đánh ra một kích sẽ đáng sợ tới mức nào?

A... Oanh --

Đại điện trạng thái dịch lúc trước một mực không thể rung chuyển, lúc này đột nhiên tạo nên từng cơn rung động, không ngừng lắc lư.

Thủy đoàn màu đen trong thủy điện bạo nổ tung ra những Lam Diễm sóng nước sóng nước đáng sợ, lực lượng sinh ra có thể đem hết thay những gì trong tầm mắt hóa thành cát bụi.

Tuyết Vi kiệt lực muốn chạy trốn, nhưng không thể nào làm được, lập tức nàng bị vây bởi hắc lam và lực lượng đáng sợ này.

Tại thời khắc nguy cơ, nàng chỉ đành mở Nhân Ngư Chi Lệ trong tay, giọt nước mắt xinh đẹp mộng ảo cùng với bí thuật của thánh cô áo đen chạm nhau, lập tức một tràng thủy quang óng ánh không thể nào dùng sắc thái để hình dung lan tràn ra, đại bộ phận lực lượng công kích của thánh cô áo đen bị hóa giải, đây chỉ là năng lực tự chủ phòng ngự của Di Lạc Côi Bảo.

Tuyết Vi nhổ ra một búng máu. Răng rắc --cánh tay nàng duỗi ra vừa rồi bị hai cỗ lực lượng hai cỗ cường đại đánh gãy, nhìn thê thảm vô cùng.

- Chủ nhân cứu ta!

Khuôn mặt Tuyết Vi tái nhợt, lay động đuôi cá màu tím bơi ra ngoài đại điện thủy dịch, bọ dạng vô cùng đáng thương.

Đi!

Từ Huyền thò tay một phát bắt được Tuyết Vi, phi tốc ra bên ngoài bỏ chạy.

Cùng lúc đó, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ bị chấn động mãnh liệt bên trong đã dẫn phát sóng lớn.

- Không tốt! Di Lạc Chi Thành muốn lún xuống rồi.

Rất nhiều tu giả trong này kinh hoảng không thôi, cảm giác được thành cổ đang biến hóa.

Yêu Ngư thành cổ, một khi trầm xuống, sẽ lâm vào Thị Huyết Hắc Đằng cơ hồ không có thiên địch, đây là tình hình ai cũng không muốn đụng phải.
Bình Luận (0)
Comment