- MaThầnPhụThể
Thanh âm cực kỳ lạnh, lẽo vang dội, dường như truyền đến từ vực sâu, khiến mấy vị đại tu sĩ đang giao chiến kinh hãi run sợ.
Khi thân thể Ma Thần của Thạch Thiên Hàn cao tới hai trượng đứng lên, ma khí ngập trời dao động, lấy hắn làm trung tâm hình thành ma uy cuồn cuộn kinh thế hãi tục.
Trên đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm nở rộ ngàn vạn tia sáng bảy màu, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh hãi.
Đây cũng không phải là trạng thái Ma Thần Phụ Thể hoàn toàn, nhưng vẫn cường hóa khí lực và pháp lực Thạch Thiên Hàn thật lớn.
trên thân thể Ma Thần bao trùm quang ảnh áo giáp màu đen, xung quanh vờn quanh các ký hiệu cổ xưa, cũng với ngọn lửa tối đen phập phù,
Vù! Vù!
"
Ma Hoàng Kiếm trong tay theo đó ầm ầm tăng lớn lên, dài tới ba trượng, trên thân kiếm ma diễm lập lòe, cũng với u điện màu lam rộ lên tiếng kêu "xèo xèo
".
Giờ khắc này, Ma Hoàng Kiếm có xu hướng tiếp cận Thông linh Pháp bảo, phóng xuất ra lực lượng khiến Thánh nữ Dạ Hạm cũng phải kiêng kị.
- Sát sát sát
Trong mắt Thạch Thiên Hàn ngập đầy hàn ý sát phạt, Ma Hoàng Kiếm lun lên, trên mũi nhọn phóng ra bóng một ngọn màu sắc bén kinh người, dường như muốn đâm nát hư không này.
Trên bóng mâu nhọn sắc đó còn mang theo u điện màu lam, "Vèo
" một tiếng, kích tới Thánh nữ Dạ Hạm.
Từ cái mào trên đỉnh đầu khổng tước phân hoá ra bảy luồng hào quang dài bảy màu, đánh vào bóng mâu sắc nhọn kia, làm hư không chấn động.
Một kích qua đi, hào quang chói mắt lấy đây làm trung tâm, lan tràn phạm vi cả hai dặm.
Thạch Thiên Hàn cũng Thánh nữ Dạ Hạm cũng một lúc bị cổ lực lượng này đẩy bắn ra xa mười mấy trượng,
Gương mặt xinh đẹp của Thánh nữ Dạ Hạm thoáng lóe lên màu dò như ráng mây chiều, Thạch Thiên Hàn cũng bị khí huyết bốc lên nhộn nhạo.
Dưới tình huống như vậy, hai người coi như lực lượng ngang nhau.
Nhưng trên thực tế, Thánh nữ Dạ Hạm ở trình tự pháp lực cao hơn, nhưng là những lực lượng này cũng không thuộc về chính nàng ta, không thể vận chuyển thông suốt như ý, nếu không cho dù là Hóa Thần kỳ đích thân tới, cũng không làm gì được nàng.
Ngược lại, Thạch Thiên Hàn đã có nhiều lần kinh nghiệm Ma Thần Phụ Thể, chỉ cần không phải trạng thái Ma Thần Phụ Thể hoàn toàn hắn khống chế lực lượng trong tay, mạnh hơn một chút so với Thánh nữ Dạ Hạm.
Mặc dù Ma Hoàng Kiếm là bán linh bảo, nhưng uy lực của nó cũng không kém bao nhiều so Thông linh Pháp bảo, chân chính thiếu hụt chính là linh tính.
Nhưng mà Ma Hoàng Kiếm ở trong tay Thạch Thiên Hàn, vận chuyển như ý, tâm tùy ý động, trên phương diện linh tính cũng không kém so với Thông linh Pháp bảo.
- Ma Thần Phụ Thể? Ta xem thử ngươi có thể kiên trì bao lâu?
Thánh nữ Dạ Hạm cười lạnh, một tiếng, trong tay lại xuất hiện một kiện cổ bảo, chiến một trận với Thạch Thiên Hàn.
Thạch Thiên Hàn không chịu yếu thế chút nào:
- Còn ngươi có thể kiên trì bao lâu?
Thánh nữ Dạ Hạm hơi biến sắc, công kích lại mạnh thêm vài phần.
Thực hiển nhiên, bất kể là Thạch Thiên Hàn Ma Thần Phụ Thể, hay là Thánh nữ Dạ Hạm Khổng Tước Tiên Giá, lực lượng bọn họ có được đều là tạm thời.
Thạch Thiên Hàn bùng nổ cường thể, cùng chiến đấu với Thánh nữ Dạ Hạm xem ra lực lượng ngang nhau.
Tình thế xoay chuyển này, khiến ba Đại Thiên Sư Man di hơi biến sắc.
Còn ba đại tu sĩ Bắc Tần lại thấy được hy vọng.
- Ha ha haHóa ra Dương Phàm cũng để lại chuẩn bị ở sau.
Phong Vô Tuyệt cười một tiếng dài, thế công mạnh thêm vài phần.
Giờ phút này, trong Thánh điện Khổng tước, mười vạn tu sĩ và một số bậc cao Nguyên Anh, đều ở trong đó xem cuộc chiến, không có tham dự.
Đồng dạng, đại quân Bắc Tần lui ra phía sau ngoài trăm dặm, bậc cao Nguyên Anh còn lại cũng ở ngoài chừng mười dặm, không hề động thủ.
Song phương đều hiểu rằng, chỉ cần một bên can thiệp, bên kia tất nhiên sẽ không chịu để yên.
Hơn nữa với cấp độ giao phong tại hiện trường lúc này, bậc cao Nguyên Anh bình thường cũng không có dũng khí đi tham gia.
Mấy vị đại tu sĩ duy nhất có năng lực, chiến đấu với nhau cũng vừa vặn kiềm chế lẫn nhau.
Dương Phàm không cho Hồ Phi ra ngoài hỗ trợ, chính là không muốn phá hư cục diện như thế.
- Dương lão đại! Thương thế của ngươi thế nào?
Hồ Phi ngồi ở bên cạnh Dương Phàm, lo lắng hỏi,
- Không có việc gì!
Trong mắt Dương Phàm đầy rẫy sinh cơ lục ý, hai chân vờn quanh ánh sáng màu nâu.
Trong tinh Thần hắn quanh quẩn ở một loại trình tự rất đặc thù.
Trước đó khi chiến đấu cũng Hắc Phong Ma Hoàng, hắn đã mơ hồ chạm vào loại trình tự tinh Thần này, tuy nhiên lúc ấy đang chiến đấu, khó có thể dung hợp tự nhiên.
Giờ phút này, một nửa tâm thần Dương Phàm dung nhập vào Tiên Hồng Không Gian, tăng nhanh hơn khôi phục nguyên khí.
Mặt khác một nửa tâm thần thì dung nhập vào thiên địa, đặc biệt cũng dao động sinh, linh quanh mình cũng với đại địa khôn cùng dưới chân kết hợp cùng nhau.
Sinh Mệnh Lục Chủng nhảy lên, cùng sinh mệnh lưu chuyển trong thiên địa mênh mông, hình thành cộng hưởng, đồng thời cũng tạo lập một cái cầu nối thông thiên địa.
Hồn Căn ngao du, tương liên chặt chẽ cũng đại địa dưới chân, mơ hồ tương liên cùng mạch đập của đại địa, đồng thời chậm rãi kết hợp.
"Thình thịch!
"
"Thình thịch! Thình thịch!
"
Tiếng tim đập vô hình trung đều nhịp với mạch đập trong thiên địa, lấy Sinh Mệnh Lục Chủng làm lực lượng nguồn suối, cũng sinh mệnh lưu chuyển cũng linh lực thồ trong thiên địa mênh mông này, dần dần kết hợp và dung thông.
Cảm quan của Dương Phàm kéo dài, tiếp tục kéo dài, thậm chí đạt tới xa ngoài ngàn dặm.
Tuy nhiên, hắn cũng không có tiếp tục kéo dài, mà là cố giữ ở phạm vi năm trăm dặm, cố gắng đạt tới độ rõ nét ở loại cảnh giới này.
Năm trăm dặm, vẫn còn lớn, hắn lại nén ép tiếp.
Dần dần loại trình tự tinh thần huyền điệu này, càng thêm rõ nét, dường như cái vòi xúc giác có thể chạm tới.
Thế nhưng Dương Phàm vẫn chưa hài lòng lắm, hắn cố gắng đạt tới, là một loại nắm trong tay cường đại, nắm giữ thực sự loại trình tự huyền ảo này,
Nếu có thể ở trong chiến đấu, vẫn giữ được loại cảnh giới này, thì cho dù là Hóa Thần chân chính, cũng có lực để chống lại.
Chỉ có điều là trong quá trình cảm ngộ, Dương Phàm luôn cảm thấy dường như mình còn thiếu sót thứ gì đó.
Thiên Nhân Mô Thức chính là dung thông khắp thiên địa, cũng là nắm trong tay thiên địa.
Thế nhưng thời điểm hắn chỉ nắm trong tay đại địa thì thập phần thuận lợi, nhưng muốn kéo dài trình tự tới tầng cao hơn, lại có cảm giác bất lực.
"Diễn căn kỳdung thông đại địamà đại địa chính là một bộ phận của thiên địa. Xem ra chỉ dựa vào cảnh giới Diễn Căn kỳ, còn không thể chân chính quán thông thiên địa.
" Dương Phàm khẽ cau mày.
Quán thông thiên địa.
Hắn đã bước một bước, lấy Hồn Căn kết hợp với mạch đập trong đại địa, thông suốt đại địa.
Như vậy, phải tiến thêm một bước dung thông với bầu trời càng thêm bao la mờ mịt, trừ phi có thể thôi diễn tới cảnh giới Tiên Hồng tiếp theo,
Nguyên vốn cảnh giới Tiên Hồng tiếp theo, ở trong đầu Dương Phàm đã có một đường lối đại khái.
Hiện tại, hình dáng cảnh giới tiếp theo càng ngày càng rõ ràng chi tiết, mục tiêu cũng càng thêm sáng tỏ.
Chỉ cần tiến vào cảnh giới tiếp theo, là có thể đồng thời quán thông thiên và địa, chắc chắn có được thần thông vô thượng, thông thiên triệt địa, trở thành đại năng chân chính.
So với Dương Phàm đang điềm tĩnh an nhàn, trận chiến giữa Thạch Thiên Hàn cùng Thánh nữ Dạ Hạm, trận đánh giữa ba đại tu sĩ cùng ba Đại Thiên Sư, đều triển hiện long trời lở đất.
Mấy người này, giờ phút này đều có được thực lực đỉnh phong bễ nghễ Bắc Tầrụ cũng một lúc xuất hiện trên chiến trường, trận đấu khiến cho khắp hư không chấn động nổ vang, lực va chạm bắn ra những tia sáng rực rỡ chói mắt.
Ở trong Thánh điện Khổng tước ngoài mấy chục dặm.
- Ma Hoàng đại nhân! Thương thế của ngài
Một vị bậc cao Man di, nâng đỡ Hắc Phong Ma Hoàng, đồng thời chuẩn bị cho hắn một cái ghế nằm.
Hắc Phong Ma Hoàng mặt xám như tro tàn, vẻ mặt chết lặng, nhìn chằm chằm về hướng chiến trường xa xa.
Thật lâu sau, hắn thở dài một hơi, thì thào lẩm bẩm:
- Dương Phàm cùng Thạch Thiên Hàn, rốt cuộc là quan hệ gì đây? Tuy nhiên xem tình hình, Thạch Thiên Hàn đúng là Dương Phàm lưu lại một con bài chưa lật. Giờ phút này hắn dưới Ma Thần Phụ Thể, không ngờ có đủ sức chống lại cùng Thánh nữ được Khổng Tước Tiên Giá gia tăng pháp lực vô thượng.
- Ma Hoàng đại nhân! Ngài xem Thạch Thiên Hàn cùng Thánh nữ điện hạ, phần thắng nghiêng về ai?
Bên cạnh một cường giả Nguyên Anh Man di hỏi.
- Tầng thứ lực lượng của Dạ Hạm rất cao, chỉ tiếc không có Thông linh Pháp bảo, cùng Thạch Thiên Hàn sàn sàn như nhau. Chẳng phần biệt được, nhưng bổn hoàng tin rằng, Thạch Thiên Hàn thi triển bí thuật này, sẽ kiên trì không được lâu lắm, mà Khổng Tước Tiên Giá nguyên vốn có thể kéo dài liên tục ba ngày, mặc dù tiên linh Tiên Giá bị độc thủ Kình Thiên kia bắt mang đi, ít nhất cũng có thể duy trì thời gian nửa ngày.
Hắc Phong Ma Hoàng lộ ra ý cười trong mắt nói.
- Chỉ cần Thạch Thiên Hàn, Dương Phàm chết đi, Liên minh mười ba nước Bắc Tần sẽ sụp đổ. Đến lúc đó chúng ta tĩnh dưỡng mấy chục năm, liền có thể tiếp tục nổi lên lần nữa
Bên cạnh mấy vị bậc cao Nguyên Anh liên tục gật đầu phụ họa theo, tất cả mọi người đều lộ vẻ mặt vui mừng.
- Hừ! Chỉ cần Dương Phàm, Thạch Thiên Hàn chết đi, không cần chờ đợi mấy chục năm, đánh thắng tới Bắc Tần, hủy diệt mười ba nước cũng là chuyện ngày một ngày hai.
Trong mắt Hắc Phong Ma Hoàng bốc cháy lên ngọn lửa đầy đã tâm, làm cho mấy người bên cạnh hắn không rét mà run.
Ngay cả giờ phút này nguyên khí tổn thương nặng, uy nghiêm của Hắc Phong Ma Hoàng cũng không giảm chút nào.
Thời gian từng chút một trôi qua, trận chiến giữa ba Đại Thiên Sư cũng ba đại tu sĩ khó phân thắng bại.
Còn bên Thánh nữ Dạ Hạm và Thạch Thiên Hàn, thế cục đã xảy ra biến hóa.
Quang ảnh giáp trụ quanh thân Thạch Thiên Hàn dần đần ảm đạm, lực lượng của thân thể Ma Thần cũng đang suy yếu dần, không bao lâu bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
Thấy tình hình như thế, trong đôi mắt xinh đẹp của Thánh nữ Dạ Hạm hiện lên vẻ vui mừng.
- Quả đúng như dự đoán của Ma Hoàng, Ma Thần Phụ Thể không thể kéo dài lâu lắm.
Mấy vị bậc cao Nguyên Anh Man di rộ lên tiếng cười vui mừng nói.
- Không biết Ma Hoàng làm thể nào phỏng đoán được?
Bên cạnh có người nghi hoặc hỏi.
- Thần thông Khổng Tước Tiên Giá của Thánh nữ Dạ Hạm, lấy lực lượng Tế Đàn, tiêu hao rất nhiều tài liệu tu tiên, ngưng tụ máu huyết cùng tâm nguyện của mấy ngàn tu sĩ, đồng thời thi thuật bảy ngày bảy đêm, mới có thể bước đầu thành công, tiêu phí cái giá phải trả lớn biết bao? Hơn nữa cái thuật này, mỗi một ngàn năm Thánh điện mới có thể miễn cưỡng dùng một lầnCòn Thạch Thiên Hàn thi triển Ma Thần Phụ Thể này, vẻn vẹn chỉ là bí thuật của một người, uy lực đúng là kinh thế hãi tục, nhưng tất nhiên không thể kéo dài, sau khi sử dụng còn có thể rơi vào trạng thái suy yếu cực độ.
Hắc Phong Ma Hoàng lộ thần sắc bình thản, phần lớn nội dung đều chỉ là hắn phần tích và phỏng đoán, nhưng cũng với sự thật đúng hết chín phần mười, thực khiến người ta khâm phục.
Theo chiến đấu tiếp tục, Thạch Thiên Hàn rơi vào thế hạ phong, bị đánh liên tiếp bại lui, càng ngày càng suy yếu.
- Dương lão đại! Vì sao không để hắn thi triển trạng thái Ma Thần Phụ Thể hoàn toàn?
Hồ Phi không hiểu sao lại thế, hỏi.
- Lực lượng của đối phương trình tự rất cao, trạng thái Ma Thần Phụ Thể hoàn toàn, tuy rằng có thể giành được thế thượng phong, nhưng lại không thể kéo dài. Hiện tại chiến đấu mới một hai canh giờ, Thạch Thiên Hàn đã không đủ sức khống chế Ma Thần chi ảnh, nếu tiếp tục sẽ bị Ma đầu thượng giới phụ thân
Giọng nói của Dương Phàm rất bình tĩnh, đồng thời hắn chậm rãi đứng dậy.
Hắn ở vị trí khu vực này, sinh ra một loại dao động tinh thần kỳ dị, sinh, linh chi khí trong thiên địa lấy Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể hắn làm điểm tụ hội bắt đầu cuồn cuộn kéo tới.
Nhẹ nhàng bước đi từng bước, trong vô hình dường như hắn có thể nghe được từ đại địa truyền tới tiếng nổ vang "ầm ầm
".
"Rốt cục thành côngchỉ tiếc không thể chân chính nắm giữ,
" Dương Phàm thầm than.
Giờ phút này, hắn hòa hợp với thiên địa, chuẩn xác mà nói là hòa hợp với một nửa thiên địa.
Cùng với Thiên Nhân Mô Thức trước đây bất đồng, lần này là chủ động tiến vào, quyền chủ động nắm giữ ở trong tay mình.
Hơn nữa, loại chủ động hòa hợp này cho pháp hắn tiến vào trạng thái chiến đấu không hài hòa.
"Hòa hợp với một nửa thiên địanhư vậy ta hãy gọi nó là Bán Thiên Nhân Mô Thức.
"
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia sáng trong suốt lạ kỳ.
"Véo!"
Rồi đột nhiên, Thạch Thiên Hàn đang đau khổ duy trì dưới tay Thánh nữ Dạ Hạm, đột nhiên biến mất ở tại chỗ.
Thánh nữ Dạ Hạm thoáng sửng sốt. Đám người Hắc Phong Ma Hoàng đang xem cuộc chiến cũng đều ngẩn người.
Ngay sau đó, một nam nhân nho nhã khoanh tay chậm rãi bước tới, dần hiện rõ trong tầm mắt mọi người.
Hắn nhẹ nhàng bước ra từng bước, khoảng cách trăm trượng như nhảy một cái mà qua, phiêu dật xuất trần.
Súc địa thành thốn.
Mọi người đều kinh hãi không hiểu.