Giờ khắc này, nó trở thành trung tâm toàn bộ thế giới, sự xinh đẹp của nó nháy mắt nở rộ ra.
Không một tiếng động, đạo Kiếm mang hình vòng cung này xẹt qua hư không, rơi xuống mặt đất.
Nói chính xác hơn là dung nhập vào mặt đất.
Làm cho người ta có cảm giác giống như một lười dao sắc bén cắt vào đậu hũ, không hề gặp chút trở ngại nào.
Ti
Hàn quang lóe ra, mặt đất dưới chân Kiếm tiên Từ Trường Phong xuất hiện một cái khe dài tới ba thước, sâu không thấy đáy.
Cái khe này bóng loáng, thâm thúy, dù là thần tượng cao minh tới đâu cũng khó có thể khắc ra một đường tinh mịn như vậy!
Thương!
Bảo Kiếm trở vào bao, Từ Trường Phong đứng yên tại chỗ, hai tay chắp phía sau, trên mặt hiện ra vài tia cô đơn.
Ba người Trương Hằng cũng đứng yên lặng nhìn về phía hắn.
- Hắn rốt cuộc là cường giả Thượng giới cấp bậc gì?!
Trong lòng Trương Hằng kinh hãi, bắt đầu thầm đoán thân phận và thực lực đối phương.
Huyền Long Đại Vương cũng vậy. Đối mặt với một Kiếm kinh hồn vừa rồi của Từ Trường Phong cũng có cảm giác linh hồn run rẩy, chờ đợi tử vong buông xuống.
Trong đại điện với lực trói buộc không gian cực lớn này, đám người Trương Hằng dù muốn làm cho vách tường và mặt đất hư hao đều vô cùng khó khăn. Mà một chiêu của đối phương lại có thể tạo thành một vế kiếm sâu không thấy đáy, tinh mịn như một nghệ thuật.
- Thực lực hiện tại của ngươi dường như đã vượt qua Chân Tiên... Không ngờ ở tầng ngoài động phủ còn có thể gặp được một cường giả như vậy!
Thanh âm mờ mịt không chừng của Nghê Thường tán tiên dường như vang lên trong mây mù.
- Ha ha ha, Chân Tiên sao?!
Khóe miệng Từ Trường Phong hiện ra một tia trào phúng. Hắn nhẹ nhàng bước tới hai bước, chăm chú nhìn về xa xa, hơi nhớ lại nói:
- Đó là chuyện thật lâu trước đây rồi...
Hắn tuy rằng không nói thẳng mình không phải là Chân Tiên nhưng ý tứ của hắn đã rất rõ ràng.
- Thật lâu trước đây đã là Chân Tiên nhưng tu vi hiện tại...
Trương Hằng đột nhiên nảy sinh hứng thú đối với thân thế Từ Trường Phong.
- Ta chờ ở nơi này đã mười vạn năm, tu vi bị áp chế ở Chân Tiên trung cấp, chờ một ngày này, người thí luyện có thể đánh bại ta! Hiện tại, ta rốt cục đã được giải thoát.
Trên mặt Kiếm tiên Từ Trường Phong hiện ra thần sắc vui mừng.
- Vậy ngươi hiện tại là Tiên nhân cấp bậc nào?
Trương Hằng đột nhiên nổi lên hứng thú. Hắn cũng không lâu nữa sẽ phi thăng Thượng giới, rất hào hứng với những điều này.
Từ Trường Phong thản nhiên liếc nhìn hắn nói:
- Chờ khi ngươi phi thăng Thượng giới thì tự nhiên sẽ biết! Đương nhiên, nếu ngươi phi thăng Tiên giới thì chúng ta có lẽ sẽ có cơ hội gặp lại...
- Được rồi, ta cũng không muốn ở lại nơi quỷ quái này thêm nữa, việc cần làm đều đã làm hết rồi!
Thần sắc Từ Trường Phong trở nên trịnh trọng.
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại, biết rằng sắp tới mới là mấu chốt. Huyền Long Đại Vương cũng liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái, âm thầm chuẩn bị thật tốt.
Sau khi đánh bại Lão tổ cường đại nhất tầng ngoài thì có thể sẽ gặp phải một hồi khổ chiến mới.
Theo lời nói của cự xà Hắc Lân thì Lão tổ mạnh nhất tầng ngoài động phủ sẽ thủ hộ trọng bảo đệ nhất.
- Đầu tiên, ta phải nói cho các ngươi về phương pháp tiến vào tầng trong động phủ!
Trong không khí áp lực khẩn trương, thần sắc của Từ Trường Phong vẫn tự nhiên, khóe miệng hiện ra vài tia tiếu ý.
- Nhìn thấy hai tòa Kỳ Lân thạch cao này không? Bản thể chúng nó đều là Thần thú Thượng giới, tu vi đạt tới cấp Chân Tiên, thực lực không hề thua kém bất cứ kẻ nào trong các ngươi. Tùy tiện một con cũng đủ quét ngang hạ giới rồi.
- Thần thú Kỳ Lân, chúng nó thật sự tồn tại sao?!
Huyền Long Đại Vương kinh ngạc, cẩn thận quan sát hai con Kỳ Lân thạch cao này.
Kỳ Lân cũng không phải là Thần thú cấp thấp mà cấp bậc của nó còn cao hơn Huyết Sắc Giao Long Vương lúc trước rất nhiều.
- Băng Hỏa Kỳ Lân này chính là chìa khóa để tiến vào tầng trong động phủ!
Từ Trường Phong thản nhiên nói.
- Chìa khóa?
Ba người Trương Hằng cũng không quá hiểu rõ.
- Chẳng lẽ chúng ta còn phải tiếp tục khiêu chiến hai con Thần thú?
Trương Hằng nhíu mày nói, da đầu có chút run lên.
Thần thú Kỳ Lân khẳng định có cấp bậc cao hơn Huyết sắc Giao Long Vương, thực lực cũng cao hơn rất nhiều. Đồng thời đối mặt với hai con quả thật vô cùng khó khăn. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Không cần. Hai con Kỳ Lân thạch cao này đã không phải là sinh linh chân chính, chúng nó đã được cải tạo thành...
Từ Trường Phong cuối cùng nói, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười thần bí nhưng liền dừng lại.
- Tốt lắm, mấu chốt mở ra thông đạo tầng trong động phủ đã nói. Tiếp theo chính là việc trọng bảo kia...
Trọng bảo!
Ba người Trương Hằng đều đã chuẩn bị rất tốt.
Từ Trường Phong dừng lại một chút, trong ánh mắt chờ mong của ba người, lấy ra một tiểu tháp màu đỏ thẫm.
Chiếc xích tháp này nhìn qua giản dị tự nhiên, mặt ngoài khắc một ít đồ hình cổ quái, nhìn chung khiến người ta có một cỗ cảm giác áp lực rất nặng.
- Đây là trân bảo Thượng giới Phục Yêu Tháp!
Từ Trường Phong nhẹ nhàng nói.
- Phục Yêu Tháp?
Trương Hằng biết rất ít bí tân của Thượng giới cho nên chỉ thấy nao nao mà không có phản ứng quá lớn.
- Phục Yêu Tháp? Hóa ra là Phục Yêu Tháp?!
Tinh quang nhoáng lên trong mắt Huyền Long Đại Vương, toàn thân đều trở nên kích động.
- Thì ra là Phục Yêu Tháp...
Khóe miệng Nghê Thường tán tiên cũng hiện ra ý cười, bộ dáng dường như rất động tâm.
- Trên thực tế, giá trị của Phục Yêu Tháp cũng khiến ta có chút động tâm. Nó tổng cộng trấn áp hơn một trăm'con yêu vật, tu vi thấp nhất cũng là Độ Kiếp Kỳ, có không ít cấp Chân Tiên, còn có một nhân vật rất mạnh mẽ.
Vẻ tươi cười trên mặt Từ Trường Phong càng trở nên sáng lạn.
- Hơn một trăm con!?
Huyền Long Đại Vương mừng rỡ không thôi, thầm nghĩ nếu có được trọng bảo này, khi tiến vào tầng trong chủ động phủ thì sẽ có trợ giúp rất lớn đối với hắn.
- Bởi vì đây là kỳ bảo Thượng giới cho nên ngay cả khi không nhận chủ, chỉ cần đủ thực lực là có thể sử dụng nó.
Từ Trường Phong chậm rãi khoát tay. Phục Yêu Tháp từ trên tay hắn trôi nổi bay ra.
- Hiện tại, ta giao nó cho các ngươi!
Hưu
Bảo tháp màu đỏ này rời tay bay ra, phát ra âm thanh Vù Vù, bay tới đỉnh của đại điện trong sơn động.
Một cỗ uy áp cường đại bao phủ cả khu vực, cũng lan ra cả toàn bộ tầng ngoài động phủ.
Chỉ qua nửa khắc, toàn bộ tu sĩ và yêu vật của tầng ngoài động phủ đều cảm nhận được cỗ uy áp kinh thế hãi tục này.
- Là bảo vật gì?! Sao lại có thể phát ra uy áp kinh người như vậy!?
Không ít tu sĩ hoảng sợ. Đám yêu vật trong động phủ cũng phát run lên, dường như gặp phải thứ gì đó rất đáng sợ.
- Cái này... Khí tức thật cường đại!
Bởi vì khí thế trên Phục Yêu Tháp truyền ra quá cường đại, ba người Trương Hằng cũng không ai mạo muội ra tay!
- Ha ha ha... Các vị, chúng ta gặp lại sau. Trước khi đi, ta nhắc nhở các ngươi một chút. Phục Yêu Tháp này cũng có khí linh cho nên có được ý thức độc lập của chính mình. Tu sĩ hạ giới nếu muốn khống chế nó thì thật đúng là một chuyện rất có tính khiêu chiến!
Trên mặt Từ Trường Phong hiện ra vài vẻ tươi cười khi thấy người gặp họa.
Dứt lời, thân hình hắn nhoáng lên, thối lui tới một góc trong đại điện.
Ông
Bảo tháp màu đỏ nở rộ một vòng sóng gợn màu đỏ, không gian bốn phía mơ hồ biến ảo. Uy áp cường đại co rút lại khiến ba người thật khó chịu.
- Ta nên rời đi sớm chút thì tốt hơn...
Từ Trường Phong nhắm hai mắt lại, cả người tiến nhập một cảnh giới không hiểu, không gian bốn phía hơi vặn vẹo, biến hình.
Nhưng sau đó, không gian run lên.
Từ Trường Phong mở hai mắt, lộ vẻ hoảng sợ kinh hô:
- Làm sao có thể?! Không gian bích lũy hai giới này...