Từ Trường Phong vừa mới chuẩn bị khóa giới đi. thân thể liền dừng khựng lại. vẻ mặt kinh dị, nói ra một câu khiến cho Trương Hằng nghi hoặc trong lòng.
- Rốt cuộc là bút tích của cường giả nghịch thiên phương nào. quy tắc rào cản giữa hai không gian thượng hạ đã bị người này cải biến!
Từ Trường Phong hít vào một hơi khí lạnh, quả thực không đám tưởng tượng ra tình hình này.
Hắn vốn là một kiếm tiên có thực lực không tầm thường của thượng giới, đối với những cường giả khắp nơi cùng với những nhân vật nghịch thiên trong truyền thuyết đều biết rõ.
- Là ai?
- Rốt cuộc là ai?
Rốt cuộc Từ Trường Phong không thể bình tĩnh nổi, trong lòng nổi lên sóng lớn. bắt đầu liên tường tới tất cả những nhân vật nghịch thiên mà mình biết.
Trương Hằng nhìn thấy rõ toàn bộ những biến đổi của hắn. tạm thời không tới tranh đoạt Phục Yêu Tháp khí thế đang cường thịnh tới cực điểm ở trên đỉnh đâu nữa.
- Chẳng lẽ hắn không thể tới thượng giới sao?
Trương Hằng đoán trong lòng, có chút khó tin.
Huyền Long Đại Vương đứng ở một bên. khóe miệng lộ ra một nụ cười trào phúng, dường như biết được một cái gì đó.
- Chẳng lẽ ngươi biết nguyên nhân sao?
Ánh mắt Từ Trường Phong lóe lên một cái. nhìn lên mặt Huyền Long Đại Vương, khí thế kinh thế hãi tục. áp bức lên thân thể hắn.
- Kiếm tiên đại nhân, ta nghĩ ở trong động phủ này ngài không nên tùy tiện hạ thủ đối với những người thí luyện như chúng ta?
Huyền Long Đại Vương vẫn vô cùng bình thản ung dung.
Những người ở nơi này đều hiểu dựa vào thực lực lúc này của Từ Trường Phong, giết chết Chân Tiên cùng chỉ giống như giết một con kiến, chứ đừng nói đối phó với một vài tu sĩ hạ giới.
- Đúng vậy. ta không thể hạ thủ đối với các ngươi.
Từ Trường Phong gật đầu nói, cũng không giấu giếm sự thật.
- Ta đã ở trong động phủ chủ Huyết Sát này đã mười vạn năm. đối với những chuyện phát sinh ở bên ngoài cũng không biết được nhiều. Nếu ngươi muốn nói, hiển nhiên ta sẽ lắng tai lắng nghe, ta tới thượng giới, cùng có thể nghe được.
Dáng vẻ của Từ Trường Phong vô cùng tùy ý.
Huyền Long Đại Vương trầm ngâm nói:
- Từ sau trận chiến giữa Vũ Vô Cực và Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân, quy tắc rào cản không gian giữa hai giới thượng hạ đã vì thế mà bị cải biến. Thủ phạm gây nên chuyện này chính là Vũ Vô Cực sau khi chiến bại.
- Vũ Vô Cực!
Tâm thần Trương Hằng chấn động, trong đầu lóe lên ý chí tinh thần kia.
Theo hắn dẫn dắt, trên người Huyền Long Đại Vương đột nhiên nổi lên một luồng ý chí tinh thần cường đại.
Lập tức, toàn bộ đại điện của sơn động bị hai luồng ý chí tinh thần áp bức. ngay cả Phục Yêu Tháp thanh thế hùng hậu trên đỉnh đầu cũng không khỏi thu liễm lại vài phần.
- Ý chí tinh thần!
Từ Trường Phong kinh hô lên một tiếng, vẻ mặt hoảng sợ nhìn hai người.
Rất lâu sau, hắn mới khẽ thở dài:
- Thì ra là vậy... Tuy chỉ là một luồng ý chí tinh thần của một cường giả nghịch thiên nhưng cũng đủ khiến cho các ngươi tiến bộ một cách khó có thể tưởng tượng được.
- Ha ha. nếu như ý chí tinh thần của các ngươi mạnh hơn vài phân nữa, thì toàn động phủ chủ Huyết Sát này sẽ tự động tan vỡ sụp đổ. Đây là cực hạn của động phủ chủ mà Huyết Sát Thân Đế đã thiết lập. Người từ bên ngoài nếu tu vi vượt qua Chân Tiên thì sẽ không thể tiến vào động phủ. cường giả nghịch thiên nếu cưỡng ép tiến vào. cùng sẽ xuất hiện kết quả như vậy...
Từ Trường Phong mang theo vẻ phúc tạp liếc mắt nhìn Trương Hằng và Huyền Long Đại Vương một cái. rồi sau đó nói với Trương Hằng:
- Vũ Vô Cực là cường giả mà trong đời ta kính nể nhất, ngươi đã có được ý chí của hắn. vậy thì bỏ qua đi.
Trương Hằng nao nao, vội vàng nói:
- Đa tạ Kiếm tiên đại nhân chỉ điểm.
Thấy tình hình như vậy. sắc mặt Huyền Long Đại Vương không ngừng biến đổi trầm giọng nói:
- Kiếm tiên đại nhân, có thể ngài không biết rõ tình hình. Vũ Vô Cực kia chiến bại, từ trăm năm trước đã rời khỏi tam thập lục giới, thế giới hiện giờ là thiên hạ của của Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân.
Vù Vù!
Khi hắn nói ra lời này, Phục Yêu Tháp trên đỉnh đầu hơi rung động, dường như rất có linh tính.
- Ha ha ha...
Kiếm tiên Từ Trường Phong vừa nghe thấy lời này. không khỏi ngửa mặt cười to.
- Thật là nực cười, người mà Từ mỗ ta kính nể nhất chính là Vũ Vô Cực, không bởi vì hiện giờ hắn có còn ở trong tam thập lục giới hay không, hạng người xu nịnh như ngươi sao có thể hiểu được. Hơn nữa, người tài của Tiên giới ta lớp lớp xuất hiện, cường giả vô số. chúa tể Tiên giới lại thao túng ba ngàn vạn dặm ngân hà. còn sợ Yêu Hoàng giới kia của ngươi sao.
Từ Trường Phong cất tiếng cười to. tràn ngập sự hăng hái vô cùng, một thân khí thế kiêu dũng, khiến cho Huyền Long Đại Vương trong thời gian ngắn không nói lại được lời nào.
- Không còn gì để nói. nếu Kiếm tiên đại nhân đã nói như vậy thì Huyền Long cũng không còn cách nào.
Sắc mặt Huyền Long Đại Vương vô cùng khó coi. nhưng cũng không ngốc nghếch đến mức chủ động đối chọi với cường giả thượng giới.
Nghê Thường tán tiên thủy chung không nói lời nào. trên dung nhan bên dưới tấm mạng che màu trắng mơ hồ của thể thấy được một nụ cười, thần bí không thể nắm bắt.
- Bỏ đi, nơi này không nên ở lâu. ta còn phải sớm quay lại Tiên giới.
Từ Trường Phong thu nụ cười trên mặt lại. trong lòng có chút vội vàng, muốn nhanh chóng quay trở lại Tiên giới.
Vừa dứt lời, hắn lại nhắm mắt lại. không gian bốn phía mơ hồ xuất hiện biến hóa.
Chỉ trong chốc lát. khí tức trên người hắn cấp tốc thu lại, bị mạnh mẽ áp chế ở cấp Chân Tiên.
- May mà hạn chế của thông đạo thuận hành này cũng không lớn. nếu muốn theo thông đạo nghịch hành đi xuống dưới, thì có lẽ ngay cả Tiên đế cũng không làm được...
Trên mặt Từ Trường Phong lộ ra một vẻ may mắn.
Vù!
Không gian run lên. thân ảnh Từ Trường Phong biến mất tại chỗ.
- Hắn đi rồi...
Huyền Long Đại Vương khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm, lo lắng Kiếm tiên Từ Trường Phong kia sẽ can thiệp vào việc tranh đoạt bảo vật.
Thần quang của Trương Hằng ngưng lại. ngay khi Từ Trường Phong kia rời khỏi. trong đầu hắn vang lên một thanh âm:
- Tầng ngoài của động phủ không có cái lợi gì lớn. không cần phải cưỡng cầu.
Hiển nhiên đây là gợi ý của Từ Trường Phong cho Trương Hằng.
Bởi vậy có thể thấy được đối phương đã yêu ai thì yêu cả đường đi. vì hắn kính nể Vũ Vô Cực, cho nên đối với Trương Hằng đã có được ý chí của Vũ Vô Cực cũng nảy sinh cảm tình.
Cho nên, ngay khi Từ Trường Phong vừa mới có thể khóa giới mà đi. liền mạo hiểm cho Trương Hằng một gợi ý vô cùng thiện Ý.
Từ Trường Phong vừa rời khỏi. khí thế trên người Huyền Long Đại Vương tăng vọt, lóe lên kim quang chói mắt.
Vù một tiếng, thân thể cao lớn như Ma Vương bay về phía Phục Yêu Tháp ở trên bầu trời.
- Đứng lại!
Trương Hằng đã sớm có phòng bị, quát lớn một tiếng, cách không vỗ tới một chưởng.
Tuy hắn không biết tác dụng chân chính của Phục Yêu Tháp này. nhưng cũng hiểu được giá trị của bảo vật thượng giới.
Huyền Long Đại Vương không né tránh, hoàng kim chiến giáp bên ngoài thân thể hình thành một cái lồng màu vàng vô cùng kiên cố.
Ầm!
Hắn trực tiếp đỡ lấy một chưởng cách không của Trương Hằng, thân thể nhoáng lên một cái. liền thuận thế bay lên trên.
Mục tiêu chính là Phục Yêu Tháp!
- Phục Yêu Tháp, ngươi là của ta!
Huyền Long Đại Vương mở kim cương thủ biến lớn gấp đôi như hình quạt, trực tiếp chụp tới Phục Yêu Tháp.
Vù!
Nhưng mặt ngoài Phục Yêu Tháp kia lập tức xuất hiện những gợn sóng màu đỏ. khí yêu nghiệt cường đại đến khó tin dũng mãnh phun ra. khiến cho Huyền Long Đại Vương bị đánh bật trở về.
Phịch!
Huyền Long Đại Vương lập tức rơi xuống mặt đất.
Trương Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ uy lực của Phục Yêu Tháp này lại lớn như vậy, yêu khí cuồng bạo vừa rồi phóng ra khiến cho người ta phải hoảng sợ.
- Bất kể phải trả một giá thế nào. ta nhất định cũng phải có được Phục Yêu Tháp này. nếu bảo vật này bị Trương Hằng lấy được, sẽ tạo nên một sự uy hiếp lớn đối với yêu thú trận doanh của ta.
Trong mắt Huyền Long Đại Vương lóe lên một tia lệ quang.
Vù vù!
Đúng Lúc này, bảo tháp màu đỏ ở trên không trung kia xoay một cái, chuẩn bị bay đi.
Nghê Thường tán tiên đang đứng ở hướng đó, đưa tay điểm vào hư không, một dải băng màu lục bay lượn hiện ra, đột nhiên tạo thành một quầng sáng xanh biếc.
Trong quầng sáng này hiện ra vô số hào quang xanh biếc, Vù Vù Vũ, hình thành nên một không gian kín mít không có một kẽ hở nào.
Phục Yêu Tháp lập tức bị bao vây ở trong đó.
Mắt thấy trân bảo thượng giới sắp rơi vào tay Nghê Thường tán tiên.
- Này!
Đúng Lúc này, thân thể Huyền Long Đại Vương phóng lên. trên người ngưng kết ra một tầng vảy rồng màu vàng dày đặc sáng bóng.
Đồng thời, hai tay hắn hóa thành một cặp long trảo màu vàng lạnh. lẽo. tản mát ra khí tức đáng sợ. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Vu!
Một tiếng rồng gầm chấn nhiếp bầu trời. truyền khắp toàn bộ tầng ngoài của không gian động phủ.
Lúc này, ngay cả tu sĩ Đại Thừa Kỳ cũng phải run như cầy sấy.
- Kia... Đó là tiếng gầm của Huyền Long Đại Vương, không biết hắn đã gặp phải cường địch đáng sợ nào!
Kim Bằng Yêu Thánh Vương kinh hô lên một tiếng. Uyên Hông bên cạnh hẳn cũng kinh hãi không thôi.
- Huyền Long Đại Vương!
Những nhân vật cấm kỵ ở tầng bên ngoài của động phủ toàn bộ đều biến sắc.
- Ở bên đó, chúng ta hãy tới xem!
Đám tu sĩ hướng về phía uy áp của Phục Yêu Tháp và tiếng gầm của Huyền Long Đại Vương bay đi.
Vù Vù vù!
Đại bộ phận cường giả của Chu Vương Triều đều hướng về phía sơn động thần bí kia bay tới.
- Ngươi muốn chết!
Huyền Long Đại Vương đã hóa thành rồng, tốc độ, lực lượng đều gia tăng tới một trình độ đáng sợ, cách không đánh tới một quyền.
Ầm!
Một nắm tay màu vàng lớn như cối xay đánh lên quầng sáng màu xanh biếc kia.
Ầm!!
Lực lượng kia vô cùng khủng bố, như thể là lực lượng của núi lửa bùng nổ, ngưng tụ lại thành một khối.
Quầng sáng màu xanh biếc kia phải chịu một đòn rất nặng như vậy, lập tức hóa lại thành một đái băng xanh biếc như ban đầu, bay trở về trong tay Nghê Thường tán tiên.
Thân hình Nghê Thường tán tiên tử từ bay lùi lại. không dám công kích chính diện với Huyền Long nữa. thân thể mềm mại nhoáng lên một cái mới dừng lại được, không nhìn thấy một chút dị thường nào.
Sau khi đánh lui cường địch, Huyền Long Đại Vương cách không vươn tay ra, chụp tới Phục Yêu Tháp kia.
Vù!
Một bàn tay màu vàng như long tráo mắt thấy chuẩn bị chụp được Phục Yêu Tháp.
- Ha haaa... Huyền Long ngươi làm gì mà nóng vội như vậy? Trân bảo tốt như vậy, sao không chia sẻ với Trương mồ một chút.
Trương Hằng chậm rãi đi tới bên cạnh Huyền Long Đại Vương, xuất ra lực lượng toàn thân, hào quang màu vàng nhạt ngưng tụ ở trên nắm tay, tản mát ra một lực lượng hủy diệt thuần túy.
- Tránh ra!
Vảy rồng trên người của Huyền Long Đại Vương hung hăng va chạm về phía sau. một lực lượng Thần Long chí tôn ầm ầm bùng nổ.
Nắm tay Trương Hằng giao kích với vảy rồng của hắn thân thể lập tức bị một lực lượng đã man tới cực điểm đánh bật ra ngoài.
Ầm!
Trương Hằng bị đánh bay ra ngoài, thân thể va vào vách đá, sau lưng xuất hiện một vết lõm đến nửa tấc. vách đá nứt ra.
Tuy nhiên, Trương Hằng cũng ngăn cản thành công Huyền Long Đại Vương trong chớp mắt.
Chỉ trong chốc lát này, Phục Yêu Tháp hóa thành một hình cung màu đỏ bay ra khỏi đại điện sơn động, trong nháy mắt đã na di đi mấy trăm thước.
- Đáng ghét!
Huyền Long Đại Vương hung hăng trừng mắt nhìn Trương Hằng một cái. nhưng cùng không có thời gian truy cứu chuyện này. trên người bộc phát ra một lực lượng khủng bố nguyên thủy dã man. giống như là một con trâu điên, trong tiếng gầm rống đuổi theo Phục Ỳeu Tháp.
- Kỳ lạ. Phục Yêu Tháp này có hấp dẫn trí mạng nào mà có thể khiến cho Huyền Long Đại Vương điên cuồng như vậy.
Trên mặt Trương Hằng mang theo một nụ cười chắc chắn.
Kỳ quái là hắn cùng với Nghê Thường tán tiên cũng không có ý đuổi theo.
- Sao ngươi lại không đuổi theo, với thực lực của ngươi, cũng không cần phải sợ Huyền Long Đại Vương?
Nghê Thường tán tiên đứng yên tại chỗ. chủ động nói chuyện với Trương Hằng. thanh âm mơ hồ bất định.
Đối mặt với Nghê Thường tán tiên thần bí nhất, thực lực sâu không thể lường được của Chu Vương Triều. Trương Hằng thở dài một hơi. trên mặt mang theo một vẻ hồi ức, hỏi:
- Triệu Thụy hắn hiện giờ có khỏe không?