Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1024 - Chương 1024. Đồng Môn Giao Lưu

Chương 1024. Đồng môn giao lưu
Chương 1024. Đồng môn giao lưu

Ánh mắt hắn lại đảo qua khắp trên người những tu sĩ đến chúc mừng, đối với kết quả mà hắn đã nỗ lực hơn mười năm qua trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút thỏa mãn.

Từ đây, mới coi như là thật sự đứng vững gót chân ở trong tông môn.

Một tràng những lời khen tặng nịnh bợ đầy khách sao và những lời ca tụng qua lại, đủ để tốn mất một khắc thời gian, mỗi người tu sĩ đều nhận được sự chú ý, cảnh tượng trở nên vui vẻ náo nhiệt.

Một khắc sau, trên bầu trời Chân Dương Đạo Trường, hơn hai mươi đạo độn quang đủ loại màu sắc phóng lên không trung, bay đi về hướng Thải Liên sơn.

Độn quang, cực kỳ sáng ngời!

Tu sĩ, vô cùng hăng hái!

Có điều Lưu Ngọc cũng không đắc chí hả hê, mà là muốn mượn cơ hội lần này để mở rộng sức ảnh hưởng của mình trong đồng môn.

Trước khi thăng cấp chân truyền, bởi vì sợ rằng nếu như mình quá mức phách lối sẽ phá hỏng việc, cho nên hắn chỉ báo cho những đồng môn quen thuộc biết.

Sau khi thăng cấp, đương nhiên sẽ không còn quá nhiều kiêng kỵ như thế nữa, đúng lực mượn cơ hội này nâng cao sức ảnh hưởng của mình bên trong tông môn.

Suy cho cùng, hiện tại Lưu Ngọc chỉ là một trong hai mươi bốn vị trí chân truyền.

Dựa theo quy tắc của tông môn, thân phận địa vị sẽ vượt xa tu sĩ Trúc Cơ bình thường, một bước nhảy lên xếp trên bốn trăm vị tu sĩ Trúc Cơ.

Cho nên dáng vẻ hăng hái của hắn lúc này, ba phần thật bảy phần giả, chủ yếu là thể hiện ra cho người ngoài thấy.

Ước chừng một canh giờ sau, hơn hai mươi tia sáng đáp xuống Thải Liên sơn.

Trên toàn Linh sơn này, sớm đã được bố trí vô cùng đầy đủ, yến tiệc gì đó cũng đều đã được chuẩn bị xong.

Dựa theo lời căn dặn, hơn mười mấy đệ tử nội môn ngoại môn và tạp dịch đang bận rộn chạy ngược chạy xuôi.

Hôm nay là ngày Lưu Ngọc song hỷ lâm môn, không chỉ là ngày hắn thăng cấp chân truyền, mà cũng là ngày chính thức tuyên bố với chư vị đồng môn việc nạp Kỷ Như Yên làm thị thiếp.

Toàn bộ vô số tạp vụ đều được Giang Thu Thủy và Kỷ Như Yên sắp xếp ổn thỏa, không cần hắn phải quá mức nhọc lòng.

Nhìn thấy trong một năm chung sống, hai nữ nhân vẫn coi như là khá hòa thuận vui vẻ, không hề phát sinh mâu thuẫn gì.

Đương nhiên dựa theo giá trị và địa vị trong môn mà nói, trong lúc hai nữ nhân này chung sống cùng, Giang Thu Thủy vẫn chiếm giữ một phần quyền chủ động.

Thu lại pháp khí, Lưu Ngọc chắp tay về hướng xung quanh, chào hỏi những đồng môn Lý Bất Ngữ, Nghiêm Hồng Ngọc, Nhan Khai đang tiến vào chỗ ngồi.

Sau khi ngồi vào chỗ, hắn nâng chén rượu về bốn phương, trong miệng lại lên tiếng cảm tạ các vị đồng môn đã đến chúc mừng.

Sau đó lại nắm tay Kỷ Như Yên bước lên tuyên bố ở trước mặt mọi người:

“Như Yên hiền lương thục đức, rất hợp ý ta.”

“Nhân dịp đại hỉ này, Lưu mỗ chính thức tuyên bố với chư vị đồng môn, đưa nàng ấy vào nhà.”

“Từ nay về sau, Như Yên chính là người thiếp đầu tiên của ta.”

Trong lúc lên tiếng, ánh mắt Lưu Ngọc tỏa sáng rực rỡ, trong giọng điệu còn mang theo vẻ thẳng thắng và phóng khoáng.

Vừa dứt lời, hắn lại kính rượu khách khức tứ phương lần nữa, sau đó uống cạn Linh tửu trong chén.

Cùng lúc đó, trong tòa Linh sơn vang lên tiếng vỗ tay sôi nổi.

Bất kể trong lòng có cảm tưởng gì đi nữa nhưng trên mặt của chư vị tu sĩ Trúc Cơ đều lộ ra ý cười, lời nói chúc mừng nghe không dứt.

Cho dù là những nữ tu như Lý Bất Ngữ hay Nghiêm Hồng Ngọc đều nở nụ cười tươi.

Ở thế giới này, tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, các nàng ta cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ.

Không biết có phải là giới hạn trong thiên đạo hay không, tu vi của tu sĩ càng cao, chênh lệch về bản chất sinh mạng lại càng lớn so với người thường, khả năng thai nghén đời sau lại càng thấp hơn.

Đến tu vi Kim Đan, Nguyên Anh thì càng cực kỳ khó khăn.

Cho dù là cày cấy một ngày một đêm, cũng không sinh ra được con cháu, đây cũng là chuyện hết sức bình thường.

Huống hồ cho dù có sinh ra được con cái, cũng không nhất định sẽ có linh căn trên người.

Ở thế giới này, trẻ con có được linh căn chung quy vẫn là thiểu số.

Cho nên vì để huyết mạch và truyền thừa không đến mức bị đứt đoạn, có nhiều thê thiếp cũng là chuyện thuận lý thành chương, tông môn cũng tương đối khuyến khích chuyện thế này.

Dù sao thì để so sánh với các loại tán tu, hậu bối do đệ tử tông môn sinh ra chắc chắn sẽ càng đáng tín nhiệm hơn, cũng sẽ trung thành tận tâm với tông môn hơn.

Nhưng có lẽ là có được ắt sẽ có mất, cũng có lẽ là vì thiên đạo cân bằng.

Tu sĩ cao giai mang thai con cái tuy rằng khó khăn, nhưng con cái sau khi được sinh ra sẽ càng thích hợp để tu luyện hơn những đứa trẻ con có linh căn bình thường.

Tu vi của phụ mẫu càng cao, các loại thần dị cũng càng siêu phàm hơn.

Thậm chí khi con nối dõi vừa sinh ra đời, đã có được thực lực của tu sĩ cấp thấp không thể nào với tới được, cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Điều này đúng với một câu nói, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng.

Ở trong truyền thuyết cổ, con nối dõi của những tồn tại cận tiên sinh ra đều có thể sánh với Chân long chi tử!

Có điều nói đi cũng phải nói lại, một tu sĩ Trúc Cơ có thể nạp một tu sĩ Trúc Cơ khác làm thiếp, đây chính là chuyện cực kỳ hiếm gặp trong Tu Tiên Giới, từ nay về sau tương đương rằng hắn có nhiều thêm một trợ thủ Trúc Cơ kỳ.

Còn hồng nhan tri kỷ Giang Thu Thủy cũng dường như là bí mật bán công khai.

Trái phải ôm ấp hai nữ tu Trúc Cơ kỳ, điều này khiến cho không ít nam tu trong tòa Linh sơn ngưỡng mộ không thôi.

Nếu như Thôi Lượng còn sống, chắc hẳn cũng sẽ cam bái hạ phong mà cầu xin Lưu Ngọc lấy chân kinh.

Hết chương 1024.
Bình Luận (0)
Comment