So với sáu tầng đầu tiên thì không gian trên tầng thứ bảy càng nhỏ hẹp, bố trí cũng càng đơn sơ.
Trong không gian chật hẹp chỉ đặt năm giá sách truyền thống. Trên đó có những thanh Ngọc Giản và giấy chất thư tịch nằm yên lặng.
Ở đây không hề phân loại chi tiết như của sáu tầng đầu tiên, cũng không có trang trí lạ mắt. Tất cả mọi thứ đều toát lên hai chữ đơn sơ.
Ngay cả điển tịch Ngọc Giản gì đó cũng ít ỏi hơn sáu tầng trước rất nhiều.
Chuyện này cũng rất dễ lý giải. Dù sao thì tất cả tri thức tu tiên càng là ở tầng trên thì càng trân quý thưa thớt, khống chế cũng càng nghiêm khắc.
Lưu Ngọc có lý do để tin tưởng, những thứ trước mắt này chỉ là một phần của Nguyên Dương Tông mà thôi. Còn nhiều những bộ công pháp điển tịch và tri thức càng trân quý hơn đang tồn tại ở một tòa Tàng Kinh Các khác.
Chỉ là tòa Tàng Kinh Các của Thông Thiên phong bình thường chỉ mở cho một mình Kim Đan trưởng lão. Dù kể cả đệ tử chân truyền có muốn tiến vào thì mỗi năm mươi năm cũng chỉ có một cơ hội mà thôi.
Về phần đệ tử bình thường thì cũng đừng nên vọng tưởng, trừ phi có nhiều vị trưởng lão liên hợp "đề bạt".
Nhưng dù sao thì cơ hội để đi tới Tàng Kinh Các của Thông Thiên phong vốn đã ngàn năm hiếm gặp. Hiện tại Lưu Ngọc cũng chỉ có một cơ hội duy nhất này thôi, nên hắn vẫn muốn đến đây thăm dò thử một chút,
Trong không khí tràn ngập một mùi hương đặc thù. Dường như vì để phòng ngừa điển tịch bị năm tháng ăn mòn nên họ đã sử dụng một loại vật liệu đặc thù, vậy mà thứ này còn tự nhiên toả ra hương vị.
Có chút giống như hương thơm của cuốn sách, tươi mát nhưng không đến mức làm cho mọi người cảm thấy khó chịu.
Tầng thứ bảy có rất ít tu sĩ bước vào, ngoại trừ hắn cùng với trưởng lão giữ cửa ra thì không còn bóng dáng của tu sĩ khác nữa.
Tuỳ ý cầm một quyển điển tịch tên là "Kim Linh ảo diệu" lên, Lưu Ngọc vì lý do cẩn thận mà yên lặng lật xem những phần không bị che lấp.
Hắn nhất thời xen đến nhập thần, dần dần bị nội dung trong đó hấp dẫn, quên mất thời gian trôi qua.
"Sột soạt".
Trong lúc nhất thời, trong phòng yên tĩnh vô cùng, chỉ còn lại âm thanh lật trang sách thỉnh thoảng vang lên.
Đây là một quyển điển tịch về nghiên cứu đặc tính Linh khí của kim loại, do một vị tu sĩ Trúc Cơ ngàn năm trước làm ra. Sau này người này đã trở thành một Kim Đan trưởng lão, nhưng hiện tại đã ra đi.
Trong điển tịch có ghi chép lại những nghiên cứu chi tiết về Linh khí kim loại khi trưởng loại này còn ở Trúc Cơ kỳ.
Khi thử nghiệm trong các môi trường khác nhau, Linh khí kim loại đã xuất hiện nhiều thay đổi về hình thái cũng như những thay đổi trong bản chất bên trong.
Góc độ kỳ lạ, thiên tài của ý tưởng làm cho mọi người cảm thấy hào hứng!
Sau khi đọc xong trang đầu tiên, Lưu Ngọc đã bị nội dung trong đó hấp dẫn. Hắn kìm lòng không được mà muốn xem tiếp nội dung phía sau.
Hắn nhịn không được mà đưa "Kim Linh ảo diệu" đến gần, nâng lên đến trước mắt mình rồi đọc từng câu từng chữ.
Thời gian một khắc thoáng trôi qua, hắn đã bất tri bất giác đọc miễn phí xong nội dung.
Trong lòng Lưu Ngọc không khỏi dâng lên cảm giác chưa thỏa mãn.
Hắn rất muốn lập tức sử dụng công huân để đổi toàn bộ "Kim Linh ảo diệu" về tay mình, sau đó lại mang nó về động phủ để từ từ tìm hiểu.
Trước kia hắn chỉ biết, phong duệ chủ kim hệ sát phạt, những thứ này đều chỉ là vật ngoại thân.
Nếu mà không phải là tu sĩ chuyển kim hệ thì phần lớn cũng chỉ hiểu được đến trình độ này.
Nhưng một quyển "Kim Linh ảo diệu" lại mở ra một cánh cửa mới cho Lưu Ngọc, giúp hắn hiểu thêm về thế giới Linh khí kim loại.
Quả nhiên là được lợi không nhỏ!
"Hai mươi điểm công huân."
Nhìn thoáng qua giá đổi, ước chừng cần hai mươi điểm công huân, Lưu Ngọc chỉ có thể tiếc nuối bỏ xuống.
Phải biết rằng "Thiên Trần đan" có thể gia tăng một thành tỷ lệ Kết Đan cũng chỉ mới hai mươi điểm công huân mà thôi.
Mà quyển Kim Linh ảo diệu này lại cũng muốn hai mươi điểm công huân nữa. Giá cả quả thật làm cho người ta líu lưỡi không thôi.
"Nếu mà tu sĩ chủ tu công pháp Kim hệ chiếm được quyển điển tịch này, quả thật có thể gia tăng thực lực rất nhiều."
"Đáng tiếc, ta lại là tu sĩ Hỏa hệ."
Giá cả tuy đắt nhưng khi nghĩ đến nội dung cao thâm bên trong, Lưu Ngọc cũng thấy thoải mái.
Tuy rằng đặc quyền của đệ tử chân truyền có thể giảm bớt một phần nhưng cũng mới chỉ cần mười lăm điểm công huân mà thôi. Hiện tại công pháp luyện thể vẫn chưa được tìm thấy, hắn chỉ có thể đặt ở một bên.
Lưu Ngọc thừa nhận nếu đây là "Hỏa Linh ảo diệu", vậy thì dù nói cái gì hắn cũng phải có được.
"Đáng tiếc."
Trong lòng mang theo tiếc nuối mãnh liệt, hắn rất cẩn thận cất "Kim Linh ảo diệu" về chỗ cũ, sợ làm hư hại quyển tu tiên điển tịch quý hiếm này.
Sau đó hắn lại cầm lấy một quyển điển tịch khác lên, tiếp tục tìm kiếm công pháp luyện thể mà mình cần.
Mặc dù trên giá sách tầng thứ bảy, tất cả đều là tri thức tu tiên thập phần trân quý khiến Lưu Ngọc chỉ hận không thể quét sạch.
Nhưng công huân trước mắt thật sự là ít ỏi vô cùng. Hắn cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ xuống, nhanh chóng duyệt qua điển tịch và Ngọc Giản, tìm kiếm thứ mình cần.
Bỗng nhiên, hắn cầm một quyển điển tịch có chút ố vàng rách nát lên, trong ánh mắt không khỏi sáng ngời.
“Thiên Luyện Chân Công!”
Trong lòng hắn mang theo cảm giác chờ mong mãnh liệt. Lưu Ngọc mở trang đầu ra, chậm rãi lật xem.
"Thiên Luyện Chân Công" này chính là một công pháp luyện thể, tổng cộng chia làm chín tầng, có thể trực tiếp tu luyện tới Kim Đan hậu kỳ.
Tu luyện tới công pháp đại thành cảnh giới, đủ để địch nổi Kim Đan viên mãn tu sĩ, chống đỡ pháp bảo bình thường dễ dàng, đúng là khó có được thượng phẩm luyện thể công pháp.