Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1027 - Chương 1027. Chọn Lựa Công Pháp

Chương 1027. Chọn lựa công pháp
Chương 1027. Chọn lựa công pháp

Ba canh giờ sau, quá trình tu luyện Thanh Dương công pháp chấm dứt.

Nghỉ ngơi một chút rồi Lưu Ngọc lại nuốt thêm một viên "Dưỡng Thần đan", tu luyện Tôn Thần diệu pháp, bắt đầu kiên trì, trước sau như một thống khổ luyện thần.

Lại hai canh giờ trôi qua, đến khi Tôn Thần diệu pháp đã hoàn thành bốn vòng tuần hoàn hoàn chỉnh thì cuối cùng hắn mới chấm dứt tu luyện.

Lúc này, đầu Lưu Ngọc toát đầy mồ hôi.

Hắn lại rửa mặt thêm lần nữa rồi thay sang một bộ hắc bào mới tinh. Sau đó, hắn đi ra ngoài động phủ.

"Hy vọng lần này có thể có thu hoạch."

Lưu Ngọc yên lặng nghĩ thầm.

"Nhưng sau khi thăng cấp chân truyền, ngược lại mình có thể đổi sang được một động phủ tốt hơn. Vậy thì lần này cùng làm cả hai đi."

Nghĩ như vậy, Lưu Ngọc lấy thuyền Độn Phong ra rồi kích hoạt, biến nó to ra tầm một trượng rồi nhảy lên, đáp xuống boong thuyền rồi chắp tay mà đứng.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, có một tia sáng đen kịt bỗng phóng lên trời, đi về phía Thanh Tuyền phong.

Linh mạch của Thải Liên sơn Linh khí có nhị giai trung phẩm, đối với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ mà nói thì nồng độ Linh khí của nó đã có hơi chút không đủ, không thể cung cấp được quá nhiều trợ ích.

Tuy Lưu Ngọc chủ yếu vẫn phục dụng đan dược để tu luyện nhưng không đòi hỏi gì nhiều về Linh khí nồng đậm ở ngoại giới. Nhưng nếu nơi tu luyện của hắn có thể tốt hơn thì vẫn nên tốt hơn một chút, nếu tốc độ tu luyện của hắn có thể nhanh hơn thì vẫn nên nhanh hơn một chút.

Hơn nữa theo những gì điển tịch ghi lại, nếu như hoàn toàn không hấp thụ Linh khí ở ngoại giờ thì có khả năng sẽ xảy ra hậu hoạn không ai ngờ tới, sau này sẽ phát triển thành một bất lợi khổng lồ.

Cho nên mấy năm nay, dù Lưu Ngọc phục dụng đan dược để tu luyện nhưng cũng không định từ bỏ việc hấp thụ Linh khí ở bên ngoài.

...

Mây mù lượn lờ, từng đường tia sáng xuyên qua bầu trời, hình dáng Thanh Tuyền phong đã đập vào mắt.

Một canh giờ sau, Lưu Ngọc trực tiếp hạ xuống đỉnh núi của Thanh Tuyền phong.

Phóng mắt nhìn ra xa, phần chân núi, sườn núi vẫn người đến người đi như trước. Đệ tử nội môn, ngoại môn hoặc đang nói chuyện với nhau, hoặc là đang chạy thẳng đến đích đến, vô cùng náo nhiệt.

Số lượng tu sĩ lui tới Thanh Tuyền phong nếu so sánh với nhiều năm trước thì không thấy giảm bớt chút nào.

Từ sau khi trải qua cuộc chiến ở mỏ quặng Linh Thạch và Yến quốc, tu sĩ Luyện Khí kỳ có thể nói là tử thương thảm trọng. Nhưng dù sao thì Nguyên Dương Tông cũng đã có được phần địa hạt rộng rãi, có thể bổ sung số lượng đệ tử cuồn cuộn không ngừng.

Mà con đường tuyển chọn đệ tử cũng đã vô cùng thành thục.

Cách đây không lâu, Lưu Ngọc đã nghe nói lại vừa có một nhóm đệ tử mới nhập môn, lấp đầy chỗ trống sau hai trận đại chiến.

Đối với tán tu và tu sĩ của tiểu gia tộc mà nói, chuyện mình có thể tiến vào một đại tông môn giống như Nguyên Dương Tông như vậy đã là chuyện tha thiết ước mơ.

Cho nên chỉ cần một chút phong thanh là những tu sĩ này lập tức chạy tới như vịt.

Dời tầm mắt đi, Lưu Ngọc đánh giá một hồi thì không nhìn nhiều nữa, trực tiếp đi vào trong Tàng Kinh Các.

Hắn bước qua ngạch cửa, tiến vào bên trong.

Trong nháy mắt hắn tiến vào Tàng Kinh Các thì hắn lập tức cảm giác được một luồng thần thức bí ẩn đảo qua cơ thể mình, qua một lát mới chịu lui đi.

Mà luồng thần thức này tuy rằng bí ẩn yếu ớt nhưng bản chất lại cực kỳ mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn bất kỳ tu sĩ Trúc Cơ nào hắn đã từng gặp. Nó rất có thể xuất phát từ một Kim Đan trưởng lão.

Vừa phát hiện ra điều này thì trong lòng Lưu Ngọc cả kinh.

Nhưng hắn cũng không hành động thiếu suy nghĩ, chỉ làm như không có việc gì mà đưa lệnh bài chân truyền của mình ra, sau đó tiếp tục đi về phía trước qua từng cửa ải một.

"Vô số lần đến đây trước đó, mình cũng không nhận thấy được luồng thần thức này, xem ra nguyên nhân là do Linh giác không đủ mạnh mẽ."

"Hiện tại, Nguyên Thần nay đã không còn giống như trước, thần thức cũng tăng trưởng rất lớn, ngược lại miễn cưỡng có thể cảm nhận được tu sĩ Kim Đan đang quan sát."

Suy nghĩ đó hiện lên trong đầu Lưu Ngọc.

Tàng Kinh Các của Thanh Tuyền phong có tổng cộng bảy tầng. Tầng một, hai, ba tương ứng với Luyện Khí kỳ, tầng bốn, năm, sáu tầng tương ứng với Trúc Cơ kỳ.

Còn về phần tầng bảy chỉ mở ra cho đệ tử có đủ công huân của tông môn, ngăn cách hơn chín phần đệ tự ở bên ngoài.

Với cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ mà hắn biểu lộ ra bên ngoài thì hắn vốn chỉ có thể lên được đến tầng thứ năm.

Nhưng hiện tại hắn đã có thân phận đệ tử chân truyền nên việc đi lên tầng thứ bảy của Tàng Kinh Các cũng đã không còn trở ngại.

"Thanh Dương sư huynh."

“Mời!"

"Hy vọng sư huynh có thể có thu hoạch."

Sau khi tu sĩ trông coi ở tầng thứ sáu nghiệm chứng lệnh bài xem thật hay giả xong thì miệng xưng sư huynh, thái độ ân cần.

Lưu Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hắn bước lên bậc thang, đi về phía tầng thứ bảy.

Tầng thứ bảy của Tàng Kinh Các vô cùng đặc biệt. Vì điều kiện nghiêm khắc hạn chế mà đệ tử bình thường căn bản rất khó có thể tiến vào.

Tầng này có công pháp bí thuật mà đại bộ phận tu sĩ tha thiết ước mơ, cũng có chú thích tu luyện mà tiền bối cao nhân tâm đắc, thậm chí còn có cả cổ tịch bí văn mà ngoại giới khó có thể tìm kiếm được.

Lại cũng càng có Kim Đan trưởng lão tự mình tọa trấn. Chỉ cần trong lòng người nào có chút dị động là sẽ bị thủ đoạn lôi đình giết chết tại chỗ.

Nhưng bằng vào một tấm lệnh bài chân truyền nho nhỏ, Lưu Ngọc đã có thể dễ dàng tiến vào.

Lưu Ngọc giao lệnh bài chân truyền cho trưởng lão xác minh. Sau khi xác nhận thì hắn lại hành lễ rồi lập tức xoay người đi về phía nơi trữ sách, đánh giá bố cục của tầng thứ bảy.

Đây cũng là lần đầu tiên Lưu Ngọc đến tầng này.

Hết chương 1027.
Bình Luận (0)
Comment