Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1034 - Chương 1034. Chết Vì An Nhàn(2)

Chương 1034. Chết vì an nhàn(2)
Chương 1034. Chết vì an nhàn(2)

Thấy Lưu Ngọc gật đầu, lão lại lần nữa đi về phía hậu điện, xem ra là đi bẩm báo việc này với trưởng lão.

Đệ tử chân truyền lựa chọn một Linh sơn tốt hơn là quy củ từ trước cho tới nay của tông môn, không vi phạm quy định ở đâu cả. Lưu Ngọc cũng an tâm ngồi tại chỗ chờ đợi.

Hiện giờ, hắn và Lý gia, Nghiêm gia có quan hệ mật thiết. Ở trong trưởng lão tông môn cũng có người nói chuyện giúp, không sợ lúc này sẽ xuất hiện ngoài ý muốn.

Dù sao ngay cả thăng lên chân truyền cũng đã thông qua, chút "chuyện nhỏ" này còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?

Đúng như Lưu Ngọc nghĩ, không hề xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào. Lúc này trưởng lão tọa trấn ở Thanh Vân phong cũng không có ý muốn "mài giũa" hắn.

Ước chừng nửa khắc sau, Trang Tử Lăng thuận lợi trở về, giao một tấm huyền sắc lệnh bài và một lá tiểu kỳ màu đen cho Lưu Ngọc.

Lệnh bài là đại biểu cho thân phận sơn chủ của "Vân Hà sơn", lá cờ nhỏ thì là trận kỳ khống chế trận pháp của động phủ.

Đệ tử chân truyền chẳng những có được Linh sơn tốt hơn mà ngay cả trận pháp phòng hộ động phủ cũng được tặng miễn phí, phẩm giai cũng được nâng cao tới nhị giai cực phẩm. Đây có thể xem như là một trong những phúc lợi của đệ tử chân truyền.

"Lần này đã làm phiền Trang sư huynh rồi."

Tiếp nhận lệnh bài và trận kỳ xong, trong miệng Lưu Ngọc nói lời cảm tạ.

"Đâu có, đây có, chỉ là trách nhiệm mà thôi."

"Nếu "Vân Hà sơn" đã được quy cho sư đệ thì "Thải Liên sơn" lúc trước, sư đệ phải trả lại cho tông môn.”

"Nhưng Lưu sư đệ cũng không cần phải vội vàng rời đi, trong vòng một năm giao lại cho tông môn là được."

Trang Tử Lăng cười nói.

“Lưu mỗ đã biết.”

"Nhưng dù sao vẫn phải đa tạ Trang sư huynh đã xử lý."

“Trong người còn có chuyện quan trọng, vậy ta xin cáo từ!”

Tiện tay cất lệnh bài và trận kỳ vào túi đựng đồ, Lưu Ngọc bình tĩnh nói. Dứt lời, hắn chắp tay.

Trang Tử Lăng thấy thế cũng chắp tay đáp lễ, đưa hắn thẳng ra ngoài điện.

Đến ngoài điện, hai người lần thứ hai nhìn nhau cười, thể hiện dáng vẻ "huynh hữu đệ cung", dường như đã xoá bỏ hiềm nghi lúc trước.

Không bao lâu sau lại có một đường ô hắc tia sáng phóng lên trời, bay về phía Thải Liên sơn.

Trên thuyền Độn Phong.

Lưu Ngọc đứng chắp tay, hắc bào phiêu dật nhìn núi phía xa.

Hắn quyết định lập tức dời chỗ ở, sau khi đến chỗ ở mới thì sẽ lại bắt đầu tìm hiểu về "Tinh Thần chân thân".

Trên đường, hắn đã truyền tấn cho Giang Thu Thủy và một số thủ hạ như Ngũ Xương, chuẩn bị trở về động phủ là sẽ lập tức tiến hành công tác di dời.

Hắn đã ở Thải Liên sơn được ba mươi năm, cần phải thu dọn không ít đồ đạc.

Cái khác không nói nhưng Linh dược, Linh thảo đã đến lúc thu hoạch trong Linh điền tuyệt đối không thể để lại.

Tuy rằng trong lòng hắn không thèm để ý đến chút ít Linh Thạch đó nhưng nếu người ta phát hiện ra có tu sĩ sống xa hoa như vậy thì thật sẽ thất quá "kỳ quái".

Với tính cách cẩn thận của Lưu Ngọc, tất nhiên sẽ không để lại sơ hở rõ ràng như vậy.

...

Vân Hà sơn, Linh mạch phẩm giai cao tới nhị giai cực phẩm.

Mức độ nồng đậm của Linh khí trên nút Linh khí chính có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu tu luyện của tu sĩ Kim Đan kỳ trở xuống.

Cho dù đồng thời có hơn mười Tu sĩ Trúc Cơ ở đây tu luyện thì Linh khí cũng vẫn dư dả. Hơn nữa, tốc độ tu luyện còn có thể tăng cường rất lớn.

Sau những ngày tháng tích lũy, thực lực cũng dần hiện ra chênh lệch với những tu sĩ tu luyện ở Linh địa bình thường, và cả tán tu không có gốc rễ.

Đợi đến mấy chục năm sau, tu sĩ có cùng tư chất nhưng tu vi lại chênh lệch một cảnh giới cũng không phải là không có khả năng.

Vân Hà sơn cao khoảng năm trăm trượng, ở trong chúng Linh sơn của Nguyên Dương Tông cũng coi như có chút thanh danh. Cảnh sắc tú lệ mà Linh khí nồng đậm, là Linh địa tốt nhất mà rất nhiều tông môn tu sĩ tha thiết ước mơ.

Nhìn từ trên cao xuống có thể nhìn thấy một màu xanh um tươi tốt.

Giữa sườn núi xanh biếc có đàn tiên hạc bay múa, thỉnh thoảng phát ra một tiếng vang dài, tự do tự tại tùy ý bay lượn.

Dưới chân núi, sườn núi, các Linh điền được quy hoạch, bờ ruộng tung hoành ngang dọc. Có thể căn cứ vào trình độ nồng đậm của Linh khí để gieo trồng linh cốc phẩm giai khác nhau.

Lúc này chính là mùa thu hoạch. Trong màu xanh biếc xen lẫn từng mảng ố vàng, gió nhẹ nhàng thổi qua, lúa tức khắc tự nhiên rơi xuống.

Ngoại trừ Linh điền ra thì còn có những khi gieo trồng linh thụ đơn sơ, trên cành cây treo đủ loại trái cây.

Tòa Linh sơn vô chủ này được tông môn xử lý ngăn nắp, gọn gàng, không hề lãng phí một chút tài nguyên nào.

Nhưng hôm nay, Vân Hà sơn đã nghênh đón chủ nhân của nó.

Bây giờ đang là mùa xuân rực rỡ, màu xanh lá cây xanh tươi đã thành màu sắc chủ đạo. Tòa Linh sơn đứng thẳng trên mặt đất, dường biến đổi cả màu sắc của bầu trời.

Dưới bầu trời màu xanh, một đường ô hắc tia sáng từ phương xa bay đến.

Thuyền Độn Phong phóng to đến kích cỡ giới hạn của nó, xuyên qua dãy núi bên trong, rất nhanh đã đến gần Vân Hà sơn.

Trên boong thuyền, Lưu Ngọc chắp tay mà đứng.

Trong con ngươi đen kịt như mực của hắn phản chiếu thanh sơn cẩm tú. Hắn khẽ gật đầu, trong lòng có chút hài lòng.

Bên cạnh hắn là hai nữ Giang Thu Thủy và Kỷ Như Yên đang đứng. Trong khoang thuyền còn có Oanh Ca, Yến Vũ, Ngũ Xương và mấy người khác, đều là tu sĩ đầu nhập vào dưới trướng của hắn.

Chẳng bao lâu sau, tia sáng màu đen đã hạ xuống ở trên đỉnh Vân Hà sơn.

“Bái kiến sư thúc!”

Nghe thấy động tĩnh, đệ tử ngoại môn tiếp nhận nhiệm vụ làm việc ở Vân Hà sơn rất nhanh đã đến bái kiến.

Lưu Ngọc không có biểu hiện gì, chỉ triển khai thần thức quét qua Linh sơn.

Giang Thu Thủy lập tức phân phó, làm công tác giao tiếp với những đệ tử này, thuần thục sai bảo xong từng việc.

Hết chương 1034.
Bình Luận (0)
Comment