Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1035 - Chương 1035. Chết Vì An Nhàn(3)

Chương 1035. Chết vì an nhàn(3)
Chương 1035. Chết vì an nhàn(3)

Nếu Vân Hà sơn đã thuộc sở hữu của hắn thì Linh điền trên núi tất nhiên cũng không thể không kể đến. Chúng đều là tài sản cá nhân của hắn.

Bình thường Linh thực nếu đã chín thì sẽ bị tông môn sắp xếp nhân thủ đến thu hoạch. Còn về phần còn chưa chín thì sẽ để lại. Đây là quy củ mặc định.

"Được rồi, chỗ này không còn chuyện gì của các ngươi nữa, lui ra đi."

Mấy chục năm qua, Giang Thu Thủy đã vô cùng quen thuộc với những việc vặt này. Nàng ta xử lý thuận buồm xưa, nói hai ba câu là đuổi đệ tử tới đây về.

Còn Kỷ Như Yên thì đi theo nàng ta học tập.

Cho dù Kỷ Như Yên đã trở thành thị thiếp của Lưu Ngọc thì nàng ta cũng không thể "ăn không ngồi rồi" được, sớm muộn gì cũng phải thể hiện ra giá trị của mình.

Nhưng coi như nể mặt có "thông linh chi khí", nàng ta có đủ thời gian để thích nghi với môi trường, để tìm hiểu những kiến thức cần phải học.

Triển khai mười lăm dặm thần thức, Lưu Ngọc thu hết một quang cảnh dưới Vân Hà sơn vào đáy mắt.

Sau đó, hắn cất bước đi tới một chỗ Linh khí nồng đậm nhất, nhìn phòng ốc độc lập trên vách núi xa hoa vô cùng, hoặc có thể nói là "cung điện".

Lông mày của hắn hơi nhíu lại.

Việc kiến tạo cung điện trước mắt có thể nói là cực kỳ xa hoa, có đủ loại trang trí tinh xảo lấp lánh.

Nhìn ra được người đứng đầu Vân Hà sơn trước đó quả thật có chút vui thích trong việc hưởng lạc.

Nhưng loại phong cách kiến trúc này không phải là kiểu Lưu Ngọc thích.

Hắn vẫn chưa ngưng kết được Kim Đan, chính hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ bình thường vừa mới bước vào tiên đồ mà thôi. Hắn biết rõ hiện tại xa không phải là thời điểm để mình trầm mê hưởng lạc.

Thấy mầm biết cây. Vị chân truyền kia lúc trước cuối cùng cũng không thể kết được Kim Đan không phải là không có đạo lý.

"Sư huynh, sư huynh không thích tòa cung điện này sao?"

Lúc này, Giang Thu Thủy đã sắp xếp xong sự vụ, thấy sắc mặt sư huynh mình có chút không đúng thì nhẹ giọng hỏi.

Kỷ Như Yên cũng đi theo, nhưng nàng ta lại đứng ở một bên im lặng không lên tiếng.

"Phá hủy tòa cung điện này đi."

"Cứ xây thành kiểu trạch dinh đại viện đi."

"Còn về phong cách trang trí thì nhớ cố gắng mộc mạc tự nhiên hết sức có thể."

"Đúng rồi, Thu Thủy, Như Yên, hai người các muội cũng có thể xây dựng một tòa động phủ ở Vân Hà sơn."

Lông mày hắn giãn ra, Lưu Ngọc xoay người thản nhiên ra lệnh.

Địa vị của hắn hiện giờ ở nội môn đã không còn như xưa. Cho dù quan hệ không rõ ràng của hắn với Giang Thu Thủy bị công khai thì cũng không phải chuyện gì to tát.

Nếu như bị trưởng lão hỏi trách thì cùng lắm hắn mở to hai mắt nói dối. Chỉ cần hắn không cao giọng "tuyên truyền" thì về cơ bản sẽ không có phiền toái gì.

"Được, sư huynh!"

Nghe vậy, tinh thần Giang Thu Thủy phấn chấn. Khuôn mặt nàng ta lộ ra ý cười, lập tức đồng ý.

Kỷ Như Yên vẫn ở chung một chỗ với sư huynh. Nàng ta vốn có chút lo lắng mình sẽ dần dần bị sư huynh lãng quên.

Nhưng hôm nay bọn họ cùng ở Vân Hà sơn, chút ưu thế kia của Kỷ Như Yên cũng biến mất. Lo lắng trước đó của nàng ta cũng tự nhiên không còn tồn tại.

Có một số việc vặt, Lưu Ngọc không nhúng tay vào quá nhiều.

Sau khi bàn giao đại khái sự vụ xong, hắn lập tức đi về phía cung điện xa hoa, lấy ra trận kỳ màu đen khống chế trận pháp.

Trong tay vừa động thì pháp quyết đã kháp.

Sau một khắc, một đường thanh sắc quang hoa bắn ra, trận kỳ màu đen lập tức lóe ra Linh quang mông lung.

Hình như hắn đã dẫn phát ra loại cộng minh nào đó. Trận pháp nút được bố trí ở chung quanh cung điện xa hoa hiện ra toàn bộ vị trí.

Lưu Ngọc thu hồi hết lại toàn bộ trận pháp, chuẩn bị xây dựng lại động phủ một lần nữa, sau đó bố trí lại sau.

Sau đó, hắn tìm được một cái lương đình ở trên núi, lấy luyện đan bút ký ra bắt đầu ôn tập.

Chuyện tìm hiểu "Tinh Thần chân thân" không cần vội vàng nhất thời. Còn về phần tu luyện thì Lưu Ngọc cho rằng hoàn cảnh trước mắt cũng không thích hợp.

Cho nên mọi thứ vẫn nên chờ đến lúc động phủ được xây dựng xong rồi mới bắt đầu đi.

Dù sao với lực hành động của tu tiên giả thì việc xây dựng một tòa kiến trúc mới chỉ mất mấy ngày ngắn ngủi là đủ để hoàn thành, huống hồ yêu cầu của hắn cũng không cao.

“Ầm ầm ầm.”

Cung điện xa hoa bị phá hủy bởi vũ lực và, dần dần sụp đổ.

Không bao lâu sau, bên Giang Thu Thủy đã bắt đầu hành động. Nàng ta hoặc chỉ huy đệ tử, hoặc tự mình ra tay, bắt đầu phá hủy công trình xây dựng vốn có.

Giữa những ngọn núi yên tĩnh có tiếng gầm rú của pháp thuật vang vọng.

Nhưng tiên hạc dị thú trong tông môn sớm đã thấy nhiều cảnh lạ nên cũng không sợ hãi gì, vẫn làm chuyện của mình như trước.

...

Ba ngày sau.

Vân Hà sơn.

Cung điện xa hoa vốn nằm ở chỗ vách núi, nơi nút Linh khí có Linh khí nồng đậm nhất kia.

Cung điện sáng bóng đã không còn thấy bóng dáng, thay vào đó là một tòa dinh thự cổ kính mọc lên từ chỗ cũ.

Tường vây bốn phương bao trùm phạm vi cung điện nguyên bản.

Trong dinh thự có hồ nhỏ, núi giả, lâu các, đình viện, đồng cỏ, vân vân.

Lưu Ngọc còn chưa khoe khoang đến mức dùng tài nguyên của Tu Tiên Giới để xây dựng động phủ cho nên trạch đệ và tài liệu xây dựng cung điện lúc trước đều chỉ là phàm liệu. Mà bản thân chúng thật ra cũng không có bao nhiêu giá trị, mấu chốt nằm ở nút Linh khí và trận pháp thủ hộ.

Đối với tu tiên giả mà nói, việc tiêu phí những phàm vật này không đáng nhắc tới.

"Không tồi."

"Thu Thủy, hai người các nàng làm rất tốt."

Kiểm tra thành quả của hai người bọn họ xong, Lưu Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, không chút ngại ngùng khen ngợi.

Hết chương 1035.
Bình Luận (0)
Comment