Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1108 - Chương 1108. Di Sản Phong Phú (2)

Chương 1108. Di sản phong phú (2)
Chương 1108. Di sản phong phú (2)

Ba người Đường Thiên Bảo, Dương thúc và Chu Tử Văn cùng nhau động thủ ngắt hái, còn bốn người Lưu Ngọc, Tử Sam thì phụ trách quan sát động tĩnh xung quanh.

Cuối cùng sau khi hái tất cả Linh thảo Linh dược, bọn họ thống nhất sẽ giao cho Đường Thiên Bảo, để khi ra ngoài hắn ta có thể phân phối lại cho mọi người, đa phần đều nhằm vào sự phát triển của Thánh Hỏa Giáo.

Đứng ở lối vào, bốn người Lưu Ngọc, Tử Sam thời thời khắc khắc cảnh giác xung quanh.

Ba người Đường Thiên Bảo đã bắt đầu ra tay hái lấy,bọn họ đang cẩn thận từng li từng tí xới đất đào Linh thảo lên, rồi lấy ra từng chiếc hộp ngọc để xếp gọn chúng vào.

Đám người Tử Sam thì nghiêm mặt quan sát động tĩnh bốn phía, nhưng sau khi nghe thấy âm thanh khép mở của hộp ngọc và tiếng rơi rớt của Linh thổ, bọn họ vẫn không nhịn được mà quay đầu nhìn qua, trong mắt còn ẩn chứa sự rung động và nồng nhiệt.

Linh thảo Linh dược giá trị liên thành đang ở trước mắt, ai có thể thờ ơ được chứ?

Lưu Ngọc cũng làm xong rồi.

Phụ tránh cảnh giới, vẻ mặt của hắn vô cùng nghiêm túc liếc nhìn mỗi một phương hướng, dù phía sau là Linh thảo Linh dược giá trị liên thành thì hắn cũng không hề biến sắc, chưa từng quay đầu lại.

Bộ dáng nghiêm túc và định lực phi hàm này đã khiến cho ba người Tử Sam âm thầm bội phục.

"Không hổ là Luyện Đan Sư nhị giai, quả nhiên là “kẻ từng trải”.”

Chú ý tới thần sắc của ba người, đáy lòng Lưu Ngọc âm thầm cười lạnh, không cần nghĩ hắn cũng hiểu ý nghĩ của ba người họ.

Linh thảo quý hiếm có thể so được với Linh dược viên trong Tiên Phủ còn nhiều hơn ở nơi này, vậy nên chuyện này làm sao có thể lay động được hắn.

Có lẽ là vì sự phát triển lâu dài của Thánh Hỏa Giáo, hơn một nửa Linh dược Linh thảo bên trong Linh dược viên này được dùng để luyện chế Kết Kim đan, chỉ có không đến một nửa số Linh thảo khác là được dùng cho Trúc Cơ đan.

Lưu Ngọc đã sớm thu thập đủ Linh thảo Linh dược luyện chế Kết Kim đan và Trúc Cơ đan, thế nên làm sao hắn có thể ngạc nhiên như thế chứ?

Hơn nữa sô Linh thảo Linh dược trong Linh dược viên này, phần lớn trong Tiên Phủ đều có, thế nên sao hắn có thể động tâm được chứ?

Mặc dù vẫn có một số Linh thảo tam giai chưa có trong Tiên Phủ, nhưng hiện tại hắn cũng không dùng được, đương nhiên hiện tại sẽ không ra tay để gây ra thêm phiền toái nào khác.

Nếu tương lai hắn có thể đạt thành Kim Đan, thì lúc đó tính toán cũng không muộn.

Nhưng dáng vẻ này khi rơi vào trong mắt giáo chúng thì lại có chút cao thâm khó lường, nhưng chẳng qua nghĩ tới thân phận Luyện Đan Sư nhị giai của Lưu Ngọc, ba người Tử Sam cũng thoải mái hơn.

Bởi vì Linh thảo quá trân quý, giá trị vô cùng cao, cho nên tốc độ hái của ba người Đường Thiên Bảo cũng không nhanh, sợ tổn thất dẫn đến giảm giá trị.

Dù sao hiện tại Thánh Hỏa Giáo cũng không dư dả gì, thế nên bất kỳ tài nguyên nào cũng đều phải tính toán tỉ mỉ.

Sau khoảng chừng hai khắc, ba người mới hái xong chỗ Linh dược trong Linh dược viên, bọn họ vừa lòng thỏa ý, trên mặt rõ ràng đều là ý cười vui mừng.

"Chuyện quản lý Linh dược viên này cứ giao lại cho Hồng đạo hữu."

"Làm phiền đạo hữu trồng những hạt giống này xuống, phân bổ thích hợp, nhằm giảm bớt số lượng cây bị chết sớm."

Sau khi hái xong Linh thảo Linh dược, Đường Thiên Bảo đi tới liên tục chắp tay nói, thái độ vô cùng thành khẩn.

Cho dù tin tức về bí cảnh chắc chắn đã bị tiết lộ ra ngoài, nhưng nếu vì như vậy mà từ bỏ hoàn toàn bí cảnh, vậy thì trên dưới Thánh Hỏa Giáo không có ai cam tâm, bí cảnh này thật sự quá quan trọng.

Lần tới tiếp theo chưa chắc có thể thu hoạch được như thế này đâu?

Bọn người Đường Thiên Bảo vẫn có tâm lý cầu may, thế nên bọn họ không muốn cứ thế mà từ bỏ.

Bí cảnh quan trọng như vậy, làm sao có thể nói bỏ là bỏ được chứ?

Cho nên bọn họ không tính khai thác hết, chỉ hái những Linh thảo đã trưởng thành, còn vài cây Linh thảo non hoặc còn thiếu năm thì vẫn được giữ lại bên trong Linh dược viên.

Thứ để lại không chỉ là Linh thảo non, còn có đại diện cho việc hy vọng sẽ mở lại bí cảnh này, có thể tiến vào lần nữa.

Về phần vì sao muốn mời Lưu Ngọc ra tay quản lý, thì chuyện này liên quan tới tính chuyên nghiệp.

Mặc dù truyền thừa của Thánh Hỏa Giáo không đoạn tuyệt, một vài tri thức tu tiên hoàn chỉnh vẫn còn được giữ lại, ví như ở phương diện Linh thảo Linh dược này, phương diện cơ sở thì đám người Đường Thiên Bảo đều biết.

Nhưng thứ bọn hắn biết nhiều nhất chỉ là cách trồng Linh thảo thế nào, có cần chú ý chỗ nào không.

Còn việc Linh thảo và Linh dược cùng trồng một chỗ có ảnh hưởng lẫn nhau hay không, bọn họ khẳng định là không hiểu, nếu không phải là tu sĩ chuyên môn về lĩnh vực này thì khó mà nói rõ được mối liên hệ trong đó.

Mà Lưu Ngọc thân là Luyện Đan Sư nhị giai, chắc chắn đã có vô số Linh thảo Linh dược qua tay hắn.

Bởi vì liên quan tới nghề nghiệp, thế nên cho dù trên phương diện trồng trọt không chuyên nghiệp bằng Linh thực phu, thì cũng tuyệt đối chuyên nghiệp hơn đám người ngoài ngành như bọn họ.

Chỉ vài chữ ngắn ngủi là chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp đã có thể ảnh hưởng đến toàn bộ vụ thu hoạch cuối cùng của Linh dược viên, nếu không Đường Thiên Bảo cũng không chú ý tới vậy.

Cho nên Lưu Ngọc chỉ mới gia nhập Thánh Hỏa Giáo một năm mà đã được đưa vào trong bí cảnh, đây thật ra là kết quả sau khi đã trải qua nhiều lần cân nhắc.

Hết chương 1108.
Bình Luận (0)
Comment