Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1119 - Chương 1119. Kiếm Gãy (2)

Chương 1119. Kiếm gãy (2)
Chương 1119. Kiếm gãy (2)

Từ trên thân Thánh Hỏa kiếm, Lưu Ngọc không cảm nhận được chút Linh tính nào, về bản chất vẫn là một vật chết, không khác gì Pháp Bảo bình thường.

Đối với kết quả này, hắn cũng không quá bất ngờ.

Mỗi một món Linh bảo sinh ra, quá trình của nó đều không thể phỏng đoán, dù cho có là Luyện Khí Tông Sư cũng lĩnh hội không hết.

Vị Thiên Hỏa chân quân của Thánh Hỏa Giáo kia, khi còn sống không thể luyện chế thành công, sau khi chết lại càng không thể nào.

"Ầm ầm!"

Liên tiếp vang lên những tiếng động lớn từ trên những mảnh vụn phù đảo ở bốn phương tám hướng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Lưu Ngọc.

Hắn quay đầu nhìn xung quanh, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ hoảng sợ.

"Ầm ầm."

Bên trên những mảnh vụn phù đảo xuất hiện từng vết nứt, từng khối cát đá rơi xuống hồ nham thạch.

Pháp trận bị che giấu bên trong cũng dần lộ ra toàn cảnh.

Đó là vô số pháp trận hình tròn, hình thành tổng thể một vòng tròn khép kín hoàn mỹ, bên trong có rất nhiều ký hiệu tạo thành hoa văn ngôi sao năm cánh, tản ra Linh quang màu cam hồng nhẹ nhàng.

Theo kích thước của những mảnh vỡ phù đảo kia, kích thước của pháp trận trên đó cũng là lớn nhỏ không đồng nhất, dáng vẻ khác nhau nhưng kết cấu cơ bản lại giống nhau, rõ ràng chúng có liên quan với nhau.

"Vù vù vù."

Thánh Hỏa kiếm như ngọn núi cao đột nhiên run lên, phát ra tiếng kiếm vô cùng sắc bén, một luồng dao động vô hình lan tràn ra khắp bốn phương.

Lưu Ngọc quay đầu, đúng lúc nhìn thấy một màn kinh khủng này.

Giống như nhận được mệnh lệnh nào đó, vô số pháp trận cùng nhau run lên, tách ra khỏi vật dẫn là mảnh vỡ phù đảo.

Chúng hóa thành thực ảnh, biến thành những hoa văn hình ngôi sao năm cánh, Linh quang rực rỡ liên tục hội tụ về phía Thánh Hỏa kiếm.

Bên ngoài hình tròn, bên trong là pháp trận hình ngôi sao năm cánh, đồng loạt phát ra Linh quang màu cam hồng.

Trong lúc nhất thời, loại ký hiệu phô thiên cái địa thu hút Linh khí từ khắp bốn phương tám hướng đều tập trung hết vào phù đảo trung tâm.

"Vù."

Thánh Hỏa kiếm rung động với tần suất cực nhỏ không ngừng vang lên những tiếng kiếm vang dội nhưng không quá chói tai.

Sau khoảng nửa hơi thở, ký hiệu như thủy triều ập tới, không hề có ý định dừng lại, cùng tiếp xúc gần với thanh kiếm.

"Xì xì."

Ký hiệu hoa văn màu đỏ tiếp xúc với thân kiếm màu bạc, tạo ra âm thanh va chạm nhỏ ở cấp độ năng lượng.

Sau đó, ký hiệu màu đỏ lập tức được khắc lên trên thân kiếm màu bạc, sau đó nhanh chóng biến mất mà không có chuyện gì gọi là phản kháng lẫn nhau như trong tưởng tượng.

"Thì ra là vậy!"

"Quá kỳ diệu, Thiên Hỏa chân quân tính toán quá kỳ diệu."

"Quả nhiên, Nguyên Anh kỳ vẫn là lão quái vật, không có ai đơn giản."

Nhìn Thánh Hỏa kiếm không ngừng phát ra tiếng kiếm, Lưu Ngọc khẽ lắc đầu, trong lòng âm thầm cảm thán.

Ban đầu, với trạng thái hình thành cơ bản của Thánh Hỏa kiếm, không thể khắc ký hiệu pháp trận lên.

Ở phương diện khí tức cả hai cũng đã có khác biệt rất lớn.

Nhưng sau khi nhận được nguồn Linh lực khổng lồ từ vô số pháp trận truyền vào, cả hai đã trở nên ngang bằng nhau trong một khoảng thời gian ngắn, tình huống đối kháng đã giảm xuống mức tối thiểu.

Không thể không nói, Thiên Hỏa chân quân đã thiết kế từng vòng một vô cùng khéo léo.

Với cách nhìn của Lưu Ngọc, cho dù hắn đã tận mắt nhìn thấy cũng chỉ hiểu rõ một chút trong này.

Về phần nguyên lý sâu xa hơn nữa thì không thể nhìn ra.

Như những con thiêu thân lao vào ngọn lửa, vô số ký hiệu màu đỏ lũ lượt tiến lên, in dấu lên bề mặt của thanh kiếm màu bạc, tiếp đó lại biến mất không còn thấy gì nữa.

Quá trình diễn ra rất nhanh, nhưng bởi vì ký hiệu màu đỏ của pháp trận thực sự quá nhiều, nên đã kéo dài hơn sáu canh giờ.

Với việc ký hiệu màu đỏ của pháp trận không ngừng được in lên, hình dạng của Thánh Hỏa kiếm cũng dần dần thu nhỏ lại.

Uy năng dao động do thanh kiếm này phát ra càng lúc càng lớn, khí tức cũng càng lúc càng kinh khủng.

Sáu canh giờ sau.

Thánh Hỏa kiếm đã thu nhỏ tới chừng ba thước, uy năng mà thanh kiếm tản ra cũng đạt tới mức độ trước nay chưa từng có.

Dựa theo Lưu Ngọc suy đoán, nó đã vượt qua "Vân Long Thám Trảo" tận mấy lần, tuyệt đối là một Pháp Bảo đặc biệt đứng đầu.

Uy năng cỡ này, hiển nhiên không phải là Pháp Bảo vừa luyện chế ra có thể so sánh, thậm chí đã siêu việt hơn Chân Bảo mà những tu sĩ Nguyên Anh tu luyện nhiều năm.

So với "Cổ Bảo" của Cổ tu sĩ luyện chế thì trình độ nhất định là như nhau.

"Chờ một chút."

"Chẳng lẽ Thiên Hỏa chân quân có được linh cảm từ Cổ Bảo nên mới có ý nghĩ luyện chế ra Linh bảo?"

"Chính vì vậy, nó có sự tương đồng với Cổ Bảo trong truyền thuyết cũng là chuyện bình thường."

Trong lòng Lưu Ngọc hiện lên ý nghĩ này.

Vốn dĩ hắn cho rằng Linh bảo bị luyện chế thất bại, nhưng không ngờ Thiên Hỏa chân quân đã sớm có chuẩn bị.

Điều này khiến Lưu Ngọc không khỏi dâng lên sự tò mò, cuối cùng có thành công không?

Nghĩ như vậy, hắn tiếp tục ngưng thần quan sát.

"Vù vù."

Thu nhỏ lại còn ba thước, ký hiệu màu đỏ của pháp trận bên trên những mảnh vỡ phù đảo cũng đã biến mất, nhưng tiếng kiếm thì vẫn không hề ngừng lại.

"Ầm."

Bỗng nhiên, phù đảo trung tâm dưới chân mọi người phát ra chấn động mãnh liệt.

Pháp trận hình bầu dục khoảng mười trượng lóe lên Linh quang chói mắt rồi biến mất, chậm rãi tách khỏi mặt đất rồi lơ lửng trên không trung.

Nó bay về hướng Thánh Hỏa kiếm, bao bọc thanh kiếm bên trong, sau đó toàn bộ pháp trận đều đang từ từ thu nhỏ lại.

Trong quá trình này tiếng kiếm không ngừng vang lên, thanh kiếm màu trắng bạc cũng không ngừng hiện lên các loại ký hiệu, dường như có chút bài xích với pháp trận trung tâm.

Nhưng loại lực bài xích này cũng không mạnh, pháp trận trung tâm dần thu nhỏ lại chừng ba thước, chậm rãi khắc vào trên thân kiếm.

Khi lạc ấn được đóng sâu hơn thì Linh quang của pháp trận cũng dần ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn biết mất bên trong thân kiếm.

"Vù vù."

Hết chương 1119.
Bình Luận (0)
Comment