Nếu lần này luyện chế bị chút khuyết điểm, không có lò nào thành công, vậy phải nghĩ cách "Kiếm tiền" mới được.
Linh Thạch của hắn tuy nhiều, nhưng chịu không nổi khi tiêu hao nhiều như thế!
"Tụ khí ngưng thần, bão nguyên thủ nhất."
Lưu Ngọc nhắm chặt hai mắt, điều chỉnh lại trạng thái rối loạn trong lòng, tâm thần dần yên tĩnh lại.
Bỗng nhiên, giữa lúc đó hắn lại mở hai mắt ra, trong mắt sáng ngời lóe ra chút thần quang rồi biến mất.
"Phốc." Bàn tay bên trái nổi lên một đóa hoa đỏ thật xinh đẹp, khá giống một ngọn đèn chậm rãi cháy sáng lên.
Chính là chân hỏa Trúc Cơ!
Bàn tay trái của Lưu Ngọc nhẹ nhàng vung lên, chân hỏa Trúc Cơ lập tức lướt tới đỉnh Huyền Hoàng, cuối cùng rơi vào cửa phía dưới đống lửa.
Tiếp đó, hắn liên tiếp bấm ra vài đạo pháp quyết.
Tiếp theo lại chớp mắt một cái, chân hỏa Trúc Cơ đột nhiên phất lên, bắt đầu cháy hừng hực, tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng.
Trong Luyện Đan phòng, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên, dần đạt tới tình trạng mà phàm nhân khó mà chịu được.
Chẳng qua bây giờ thể chất của Lưu Ngọc không tầm thường, nhiệt độ cao ở trình độ này chẳng qua chỉ như gió mạnh quất vào mặt thôi, thậm chí ngay cả một giọt mồ hôi cũng không đổ.
"Xì xì xì."
Lưu Ngọc không hài lòng với tốc độ nhiệt tăng thêm quá chậm, pháp quyết vừa bấm lại thay đổi lần nữa, chân hỏa Trúc Cơ càng thiêu đốt dữ dội.
Theo trình độ trong Luyện Đan phòng tăng lên, hắn dần dần không tuân thủ các quy trình và hoàn thành luyện đan một cách đều đặn.
Thay vào đó là làm theo suy nghĩ của chính mình và nỗ lực nhiều hơn.
Nếm thử thành công và cũng có thất bại, nhưng cũng đều cung cấp kinh nghiệm quý báu cho Lưu Ngọc.
Có Tiên Phủ làm hậu thuẫn, có Ngọc Đan Đường "Thủ tiêu tang vật", hắn có thể tiếp nhận loại tổn thất này.
Nếu như cứ theo quy cũ mà luyện đan, vẫn luôn đi theo con đường của tiền nhân lúc trước, thì gần như không có khả năng trở thành "Luyện Đan Đại Sư."
Trừ phi, là "Thiên tài" chân chính.
Lưu Ngọc đã nhận thức rõ mình, thiên phú trên con đường luyện đan cũng chỉ bình thường mà thôi.
Chẳng qua hắn dựa vào Tiên Phủ nên có thể luyện tập nhiều, còn có cố gắng và giỏi về tổng kết, mới có một bước như ngày hôm nay.
Ở phương diện thần thức mạnh mẽ, chỉ giúp hắn có được ưu thế lớn hơn tu sĩ bình thường một chút.
Cho nên Lưu Ngọc lựa chọn không đi con đường bình thường, thề rằng mình phải đi trên "Con đường đại sư".
Sau khi tăng độ lửa, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau đã hoàn thành việc thêm nhiệt.
Lúc này Lưu Ngọc mở nắp đỉnh ra, vừa chỉ vào hộp ngọc bên cạnh, vừa phất lấy một phần quả quý giá màu trắng ra cho vào trong đỉnh Huyền Hoàng.
Chính là một trong những chủ dược của Trúc Cơ đan, Thiên Linh quả!
"Bộp!"
Nắp đỉnh rơi xuống, pháp quyết trong tay Lưu Ngọc lập tức biến đổi theo, bắt đầu quá trình loại trừ tạp chất, chiết xuất tinh hoa Linh dược.
Toàn bộ quá trình, trăm ngàn lần lặp đi lặp lại, hắn đã vô cùng quen thuộc.
Mặc dù vẫn không đến nỗi là "Hóa mục nát thành thần kỳ" nhưng nói là lô hỏa thanh thuần cũng không quá đáng chút nào, "Đạt tới đỉnh cao" cũng không xa lắm.
Cho nên dù tăng nhanh tốc độ, còn trộn lẫn "Hàng lậu" nhưng toàn bộ quá trình cũng rất ít khi xảy ra sai lầm.
Châm lửa, thêm nhiệt, loại trừ tạp chất, chiết xuất tinh hoa, ngưng đan, khai lò.
Ba canh giờ qua đi, trong lúc bất tri bất giác đã tới lúc khai lò.
"Mở!"
Pháp quyết trong tay Lưu Ngọc lại biến đổi, trong miệng quát khẽ một tiếng, đỉnh Huyền Hoàng to lớn lập tức theo tiếng nói mà mở ra.
Trong đó, nằm yên lặng mấy viên đan dược mờ tối, nhưng không có bất cứ mùi thuốc nào bốc lên.
"Thất bại."
Lưu Ngọc khẽ chau mày, bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân.
"Nhìn bề ngoài những cái này có thể thấy thời gian khai lò không có vấn đề."
"Chắc là ở bước ngưng đan đã xảy ra sai lầm, tinh hoa Linh dược hỗn hợp lại cùng nhau xảy ra tình huống khác thường, hoặc chưa nắm chắc tỷ lệ."
Chung quy vẫn là do kinh nghiệm luyện đan phong phú, chỉ chốc lát sau hắn đã tìm ra nguyên nhân.
Thất bại là mẹ thành công.
Bắt đầu đã thất bại, Lưu Ngọc cũng không nản chí, tâm tính cũng nhanh chóng được điều chỉnh xong.
Lấy Thanh Thủy rửa sạch đỉnh Huyền Hoàng, cọ rửa đợi sau khi sạch sẽ xong thì hắn lại tiếp tục luyện chế.
Châm lửa, thêm nhiệt, loại trừ tạp chất, chiết xuất tinh hoa.
Ngưng đan, khai lò.
Bất tri bất giác lại tới lúc khai lò.
Trên mặt Lưu Ngọc không vui không buồn, trong lòng cũng không có chút gợn sóng nào, trên tay nhanh chóng biến đổi pháp quyết.
"Đinh."
Đỉnh Huyền Hoàng to lớn đã đóng nay lại bay lên lần nữa.
Một mùi thuốc nồng nặc lập tức tràn ngập toàn bộ căn phòng, khiến cho người ngửi thấy cảm thấy mừng rỡ không thôi.
Chỉ thấy bên trong đỉnh Huyền Hoàng những viên đan dược đang nằm yên lặng ở đó, đều lớn chừng quả nhãn, màu xanh đậm.
Chính là Trúc Cơ đan!
Lưu Ngọc mỉm cười, nhẹ nhàng vẫy một cái, tám viên Trúc Cơ đan đã theo thứ tự rơi vào trong bình ngọc.
Đổ ra một viên để xem xét, xác nhận dược tính không có vấn đề, hắn hài lòng, gật nhẹ đầu.
"Trạng thái không tệ."
"Là thời điểm nên luyện chế Kết Kim đan."
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, lập tức thu hồi hộp ngọc Linh thảo Trúc Cơ đan, lại lấy ra nhiều hộp ngọc tinh xảo hơn.
Mặc dù Trúc Cơ đan là để cho tu sĩ Luyện Khí kỳ dùng, nhưng cho dù đặt ở bên trong đan dược nhị giai thì cũng là một trong những loại khó luyện chế nhất.
Hắn có thể luyện chế ra được, đã có thể chứng minh tạo nghệ luyện đan của mình có tư cách xung kích lên "Luyện Đan Đại Sư".
Mặc dù hai lô chỉ thành công một, không thể nói rõ xác suất thành công là năm phần, nhưng có lẽ cũng sẽ không thấp hơn.
Cho dù luyện chế đan dược tam giai, nhưng độ khó thì "Kết Kim đan" được coi là cao nhất, Lưu Ngọc không cầu xác suất thành công của mình phải cao bao nhiêu, chỉ hy vọng tổn thất không quá nhiều là được.