Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1239 - Chương 1239. Kế Hoạch Tu Luyện (4)

Chương 1239. Kế hoạch tu luyện (4)
Chương 1239. Kế hoạch tu luyện (4)

Một loại là tam giai trung phẩm “Tôi Nguyên đan”, chính là loại đan dược thông dụng, bất kỳ thuộc tính nào cũng dùng được, tu sĩ tu luyện công pháp gì cũng có thể sử dụng, đều phát huy được hiệu quả không tồi.

Linh thảo Linh dược để luyện chế “Hỏa Vân đan”, trước khi Kết Đan hắn cũng đã bắt đầu thu thập, hơn nữa còn có kho dự trữ bên trong Tiên Phủ, trước mắt cũng đủ rồi.

Chỉ cần hắn có đủ khả năng để có thể chấp nhận tổn thất do việc luyện chế thất bại, vậy thì hắn có thể khai lò luyện đan bất cứ lúc nào.

“Luyện chế “Hỏa Vân đan” vẫn chưa cần vội, trước mắt mình vẫn nên nâng cao trình độ luyện đan đã.”

“Kim Ngọc hoàn đã được luyện hóa bước đầu, nên tới bảo khố lúc trước của tông môn một chuyến, xem xem có thể tìm thấy bất ngờ nào hay không, thu hoạch một hai loại tài liệu để luyện chế Pháp Bảo bản mạng.”

Trong lòng nảy ra đủ loại suy nghĩ, suy nghĩ Lưu Ngọc dần dần rõ ràng hơn.

Chỉ là Thanh Dương công pháp có ghi lại mấy món Pháp Bảo bản mạng, cho dù là loại nào thì tiến độ thu thập đều không vượt qua được một phần ba, vẫn là gánh nặng đường xa như cũ.

“Với tình hình trước mắt, trong mười mấy năm tới, hẳn là không thể luyện chế được Pháp Bảo bản mạng.”

“Việc này còn cần xem xét kỹ hơn, việc cấp bách trước mắt là phải tăng thực lực lên, còn phải kiếm thêm Linh Thạch.”

“Với người trường sinh thì hơn mười hay hai mươi năm cũng không tính là gì.”

“Trong đó, dĩ nhiên cũng có nguyên nhân là do yêu cầu cao hơn của mình đối với Pháp Bảo, nhưng đây là tình huống phổ biến của tất cả tu sĩ Kim Đan.”

“So sánh với tán tu Kim Đan và tu sĩ ở thế lực nhỏ, một hai trăm năm sau khi kết đan, thậm chí bọn họ còn không thể tiếp xúc đủ được các loại tài liệu luyện chế Pháp Bảo bản mạng.”

“Bản thân mình chỉ mất hơn mười hai mươi năm thì đã có thể xem như là hỏa tốc rồi.”

Lắc đầu, Lưu Ngọc lấy “Yêu Nguyệt hồ” ra, bắt đầu tu luyện “Tinh Thần chân thân”.

Sở dĩ hắn không trực tiếp tu luyện “Tôn Thần diệu pháp” là bởi vì thần thức uyên thâm hơn tri thức, Kim Đan kỳ tầng thứ ba chỉ có một số ít người tìm hiểu được quá một nửa, tất nhiên việc tu luyện càng không thể nhắc đến.

Hắn sẽ không lấy tính mạng của mình ra để đùa giỡn, nếu hắn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ được, hắn sẽ không mạo hiểm tu luyện Tôn Thần diệu pháp tầng thứ ba.

Mà trong tầng thứ hai, thần thức của hắn đã đạt phạm vi bảy mươi lăm dặm, đã mất khả năng nâng cao hiệu quả bằng việc rèn luyện rồi.

Cho nên tất nhiên hắn sẽ không lãng phí thời gian tu luyện cho những thứ không quan trọng, chỉ là sẽ ngẫu nhiên vận chuyển một lần cho quen thuộc thôi.

“Rắc rắc.”

Theo một sợi “Thái Âm lực” từ miệng Yêu Nguyệt hồ phóng ra, trong Luyện Công phòng bắt đầu ngưng kết băng sương, thanh âm đóng băng vang lên liên tục.

Từng đợt từng đợt khí lạnh hình thành sương trắng, bao phủ cả bóng người khôi ngô kia.

Tu vi đạt đến cảnh giới Kim Đan, tuổi thọ cũng tăng lên một khoảng lớn, kéo theo mặt luyện thể cũng được tăng cường theo.

Lưu Ngọc có thể cảm giác được, cho dù không có sự trợ giúp của “Thái Âm lực”, Kim Đan cũng có ảnh hưởng đến thể tu, cũng không phải tự nhiên mà nó lại tăng lên.

Dựa theo tốc độ như vậy, cho dù không có sự trợ giúp của ngoại vật, thể tu có thể đột phá đến tam giai cũng chỉ là chuyện trong vòng hai mươi năm thôi.

Hơn nữa có sự trợ giúp của Thái Âm lực, có thể chỉ mất mười năm thôi.

Một khi thể tu đồng thời có thể đột phát đến cảnh giới Kim Đan, thực lực của Lưu Ngọc lập tức có thể tăng lên mạnh mẽ.

Cho nên, trước mắt là thời điểm hắn mạnh mẽ nhất, cũng là thời điểm suy yếu nhất của hắn.

Trong vài thập niên tới, chỉ cần có thể an ổn tu luyện, thực lực của hắn chắc chắn có thể tăng mạnh!

“Ầm ầm rầm.”

Trận pháp mở ra, cửa phòng mở ra.

Lưu Ngọc rời khỏi Luyện Công phòng, liếc mắt một cái hắn đã thấy được bóng dáng của hai nữ tu, chính là Giang Thu Thủy và Kỷ Như Yên.

“Phu quân.”

Hai nàng ta hành lễ, cùng kêu lên.

Trong đại điển Kim Đan, Lưu Ngọc đã tuyên bố trước mặt mọi người tin tức hắn nạp Giang Thu Thủy làm thiếp, cho nên hiện giờ nàng ta đã đổi cách xưng hô.

Mấy chục năm không rõ ràng cuối cùng bây giờ cũng đã có danh phận.

“Ngồi đi.”

Lưu Ngọc thản nhiên nói một câu, sau đó đi tới vị trí chủ vị ngồi xuống, dù bận vẫn thong thả nhìn về phía hai nàng ta.

Trong ánh mắt tối đen như mực, mang theo vẻ thần bí.

“.”

Chẳng qua hai nàng ta nghe vậy nhưng không lập tức đứng dậy, mà ngược lại xoay người trao đổi ánh mắt trong không trung.

“Phu quân, ta và Như Yên đều đã biết sai rồi.”

“Về chuyện Hồng Ngọc sư tỷ.”

Cuối cùng, Giang Thu Thủy cắn răng, đứng dậy chủ động nhận sai.

Nàng ta hiểu rõ Lưu Ngọc nhất, biết phu quân của mình hiện tại nhìn qua như không có chuyện gì, nhưng không chừng trong lòng đã vô cùng tức giận rồi.

Lúc này, không nên mạnh miệng là tốt nhất.

Qua dăm ba câu Giang Thu Thủy đã nói rõ chân tướng mọi việc.

Đúng thật là sư tôn hời và Nghiêm trưởng lão sai khiến, ngoài mặt nói là suy nghĩ cho Lưu Ngọc, Pháp Bảo “Kim Ngọc hoàn” lại quá quý giá cho nên hai nàng ta mới để Nghiêm Hồng Ngọc vào động phủ.

Không được sự cho phép của hắn đã tự tiến để người khác tiến vào, trong lòng Lưu Ngọc tất nhiên là tức giận.

Chẳng qua hắn nể tình hai nàng ta, cho nên chỉ răn dạy một chút, để hai nàng ta biết được tầm quan trọng của vấn đề, chuyện này coi như xong.

Lệnh bài phụ trong tay hai nàng ta đều chỉ có thể mở được trận pháp đi thông vào đại sảnh, Luyện Công phòng, Luyện Đan phòng, chỉ có phòng ngủ là không thể vào được.

Hơn nữa còn có cấm chế của Nguyên Thần, cho nên hắn cũng không lo sợ các nàng ta phản bội.

Nếu đổi lại là một tu sĩ khác, Lưu Ngọc có thể đã trực tiếp xuất chiêu, thậm chí là kết liễu ngay tại chỗ.

Bí mật của hắn rất nhiều, nhất định không thể tin tưởng bất kỳ tu sĩ nào.

“Phu quân, chuyện chọn lựa thị nữ, thiếp thân đã sắp xếp hết rồi.”

“Khi tin tức được đưa ra, lập tức có rất nhiều nữ tu tông môn muốn gia nhập Thanh Dương phong.”

“Bởi vì số lượng người quá đông, thiếp thân đã tự mình làm chủ chọn lựa ra hai trăm người, loại ra những người có dung mạo và dáng người không thích hợp.”

“Phu quân, không biết khi nào thì sắp xếp tuyển chọn, hơn nữa chàng cần lựa chọn bao nhiêu thị nữ?”

Chờ sau khi mưa tạnh gió ngừng, Kỷ Như Yên mới thận trọng mở miệng.

Hết chương 1239.
Bình Luận (0)
Comment