Bị cưỡng ép cướp đến đây, hoàn toàn không phù hợp với tâm ý của bọn họ, không có lòng trung thành thì nói gì đến tử sĩ?
Tài nguyên đầu tư vào có nhiều hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ là đổ xuống sông xuống biển mà thôi!
"Nhiều người cùng thế hệ đều bị cướp đến nơi đây, quả thực năng lượng của hắc thủ phía sau màn không thể tưởng tượng nổi."
Vẻ mặt Thẩm Sơn nghiêm trọng, nhỏ giọng thảo luận với Cung Tâm Viện.
"Không sai, trong phân viện còn có hai tu sĩ Trúc Cơ trấn thủ, còn có Kim Đan chân nhân tọa trấn."
"Huống hồ đêm trước lại còn bị giới nghiêm."
"Hắc thủ phía sau màn có thể làm được điểm này, năng lượng thủ đoạn quả là thông thiên!"
Nói đến đây, Cung Tâm Viện thở dài, cảm giác hy vọng thoát đi đã xa vời, thực sự là vừa ra khỏi miệng sói đã nhảy vào hang cọp.
"Có thể giấu diếm tai mắt của tu sĩ Kim Đan, hơn phân nửa là một tên Tu sĩ Kim Đan khác, thậm chí…"
Hứa Hạo Nhiên cách đó không xa cũng dồn dập suy đoán, thế mà lại thật sự bị hắn ta nhìn thấy chút chân tướng trong lúc miên man suy nghĩ.
Ngay lúc mấy chục tới chừng trăm tên thiếu niên thấp thỏm lo âu, Lãnh Nguyệt Tâm vừa biến mất một lúc đã xuất hiện lần nữa, chỉ huy mấy tên Luyện Khí đại viên mãn, bắt đầu phân phát tài nguyên.
"Tụ Linh đan!"
"Linh tuyền nhất giai hạ phẩm!"
Rất nhanh, đã có thiếu niên lên tiếng, nói ra tên của Tụ Linh đan, nước Linh tuyền và các loại tài nguyên tu tiên khác.
Đều là tài nguyên nhất giai hạ phẩm, có hiệu quả phụ trợ tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ tu hành, là vật mà lúc trước các thiếu niên tha thiết ước mơ.
Nếu như có những tài nguyên này phụ trợ sớm hơn một ít, vậy thì kết quả tốt nghiệp khảo hạch có thể khác đi hay không?
Trong đám người lập tức òa lên từng tiếng kinh hô.
"Có được những loại tài nguyên này, rất nhanh là ta có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, thậm chí đột phá đến Luyện Khí trung kỳ, cuối cùng đến lúc đó ta không phải là tiểu tu sĩ hạng chót nữa!"
"Nếu như tổ chức này có thể cung cấp nhiều tài nguyên thế này, thì hình như cũng là chỗ không tệ!"
Mỗi loại tài nguyên tu tiên trước mắt thiếu chút nữa đã khiến Hứa Hạo Nhiên nhìn hoa cả mắt, đột nhiên trong lòng hắn ta xuất hiện ý nghĩ này.
Tất nhiên, không phải nói thế nghĩa là người này cam nguyện làm tử sĩ, chỉ là muốn lợi dụng tài nguyên Lưu Ngọc cấp phát xuống để tu luyện mà thôi.
Có lẽ là vì ám ảnh, khiến tâm thái suy nghĩ của kẻ này đã xuất hiện một chút khác biệt với người bình thường, chậm rãi có khuynh hướng điên cuồng và cực đoan.
"Có nỗ lực mới có thu hoạch, nếu mỗi tháng tổ chức này đều cung cấp nhiều tài nguyên như vậy thì không phải không thể ra sức phục vụ."
"Chỉ cần không làm tử sĩ chịu chết là được."
Thẩm Sơn thấp giọng nói.
Hắn ta nghĩ tới đám tài nguyên vừa trông mà thèm kia, nhưng lại không muốn mạo hiểm tính mạng.
"Chỉ sợ không đơn giản như vậy."
Cung Tâm Viện rất lo lắng.
Thiên hạ không có bữa trưa nào là miễn phí, từ nhỏ nàng ta đã hiểu được đạo lý này.
Mặc dù không cho rằng mình sẽ bị "tẩy não", nhưng Cung Tâm Viện vẫn rất là bất an như cũ, dù sao thì thủ đoạn của tu sĩ cao giai luôn luôn khiến tu sĩ đế giai khó có thể tưởng tượng được.
Có "Lưu Ly Hoặc Tâm thuật" nằm trong "Tôn Thần diệu pháp" tầng thứ ba, thời điểm Lưu Ngọc bồi dưỡng tử sĩ đã hoàn toàn không có bao nhiêu cố kỵ, thậm chí không cần suy xét mục tiêu có tự nguyện hay không.
Dùng tu vi Kim Đan kỳ thi triển "Lưu Ly Hoặc Tâm thuật", bất kỳ kháng cự nào của tu sĩ Luyện Khí kỳ đều là phí công, hoàn toàn không cần sự trung thành và tín ngưỡng của mục tiêu.
Tóm lại, kết quả cuối cùng sẽ không thay đổi.
Hạn chế duy nhất chính là tài nguyên.
Nhưng có Tiên Phủ làm hậu thuẫn, Lưu Ngọc hoàn toàn không có nỗi lo về sau trên phương diện này, có thể thoải mái tay chân mà làm.
Mà ở phần đất một mẫu ba của phân viện, với quyền hành trong tay cũng đủ để che giấu đi rất nhiều chuyện.
Thời điểm các thiếu niên nghị luận ầm ĩ, đột nhiên một Linh áp cực kỳ lớn mạnh bao phủ cả đất bằng.
Giữa sân lập tức rơi vào yên tĩnh.
"Đây là tài nguyên của tháng thứ nhất, nhưng đối với không ít người mà nói, đây cũng là một lần nhận tài nguyên cuối cùng."
"Một trăm người vẫn quá nhiều, cho nên trong vòng sàng chọn thứ nhất cần phải đào thải hai mươi người."
"Mà vòng đấu loại sẽ bắt đầu một tháng sau, mấy người chỉ có thời gian một tháng để chuẩn bị."
"Nắm chắc thời gian để tăng thực lực lên đi, bọn tiểu bối, tổ chức không nhận rác rưởi, kết cục của kẻ thất bại, các ngươi cũng hiểu rõ rồi."
"Khặc khặc~"
Khuôn mặt Lãnh Nguyệt Tâm không biểu cảm tuyên bố tin tức này, nói xong lời cuối cùng lại lộ ra ý cười hưng phấn, cứ như đang chờ mong điều gì.
Vừa dứt lời, còn phát ra tiếng cười làm tu sĩ bình thường rùng mình hơn.
Theo tu vi tinh tiến, nàng ta chịu ảnh hưởng từ "Huyết sát ma công" càng ngày càng sâu, tính cách đã xảy ra biến hóa không nhỏ.
Chỉ là cao thủ tông môn nhiều như mây, nàng ta vẫn luôn nỗ lực kiềm chế, nhưng lúc này đang ở trước mặt một đám tu sĩ Luyện Khí kỳ, cuối cùng nàng ta đã có thể không cố kỵ gì nữa.
Một vòng sàng chọn, mà đã muốn đào thải trọn vẹn hai mươi người.
Trải qua bổ sung trước sau, tổng cộng trên đất bằng cũng chưa tới một trăm người, mà lại muốn trực tiếp đào thải đi một phần năm!
Trong lòng rất nhiều thiếu niên tác phong làm việc như vậy là ma đạo không thể nghi ngờ, đã sớm coi hắc thủ phía sau màn là tà tu ma tu âm tàn độc ác.
Mặc kệ các thiếu niên cảm giác suy nghĩ như thế nào, sau khi Lãnh Nguyệt Tâm tuyên bố thông tin xong thì rời đi, chỉ để lại một nhóm người mặc áo choàng đen tu vi Luyện Khí hậu kỳ, lạnh băng sắp xếp chỗ ở cho các thiếu niên.
Thời gian chầm chậm trôi qua, nháy mắt đã đi qua một tháng.
...
Vĩnh Tuyền sơn, động phủ trên đỉnh núi.
"Quả nhiên vẫn thiếu một ít tri thức nguyên thần mà mình không biết."
"Kẹt ở điểm khó này, nên việc lĩnh hội Tôn Thần diệu pháp đã dừng lại hai tháng."
Trong đại sảnh, Lưu Ngọc đọc Tôn Thần diệu pháp được viết thành sách, sắc mặt hơi khó coi.