Cứ như vậy, số lần dùng đan dược hoặc là tài nguyên khác tăng cao tu vi cũng ít đi rất nhiều, đa số thời gian đều dựa vào linh căn của bản thân góp nhặt pháp lực tu vi.
Mà hai, ba mươi năm qua đi, cho dù là tu sĩ song linh căn, muốn tăng tu vi lên nhất giai Trúc Cơ kỳ cũng không dễ, đừng nói chi là tu sĩ Tam linh căn bình thường.
Hơn nữa khi tấn lên Trúc Cơ, còn phải chuẩn bị tu luyện công pháp, các loại pháp khí cực phẩm, một loại đồ vật thôi cũng đã cần tốn bao biết bao tinh lực và Linh Thạch.
Cho nên bên trong sáu mươi tu sĩ tham gia đại điển, đạt tới Trúc Cơ trung kỳ cũng chỉ có khoảng năm, sáu người.
Mặc dù mỗi ngày Lưu Ngọc có thể dùng đan dược tu luyện, nhưng bản thân chỉ là Tam linh căn bình thường, hơn nữa vì để tăng tỉ lệ kết đan trong tương lai, sau ba lần Ma Hỏa luyện nguyên cũng đã tiêu hao một phần pháp lực tu vi, cho nên hiện tại cũng chỉ đạt Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong.
Nhưng cảnh giới kỳ này cũng cách không xa lắm.
Đôi mắt Lưu Ngọc hơi chuyển động, dạo quanh giữa năm đài đấu pháp.
Trúc Cơ mới thăng cấp đang ở giữa đấu pháp, ngoại trừ một ít nghiêng về một bên, nhưng đa phần tình huống vẫn nằm ở thế tiếp tục giằng co, cuối cùng so bí thuật bổ sung công pháp, pháp lực thâm hậu, tình huống tu luyện pháp thuật.
Hoặc là nói, tại giai đoạn này thực lực vẫn tương đương, cũng chỉ có những tu sĩ có chút nông cạn mới lựa chọn tu luyện công pháp, có một hai món pháp khí cực phẩm bình thường, thực lực hai bên cũng không khác nhau mấy.
Mà những Trúc Cơ vừa tấn cấp kia, lập tức có những tu sĩ với chiến lực hơn người, đa phần bọn họ đều là gia tộc không tệ.
Có trưởng bối trợ giúp, tùy tiện đạt được công pháp thích hợp, pháp khí tinh xảo, đồng thời đan được, các loại tài nguyên tu tiên cũng càng dồi dào hơn, góp nhặt pháp lực tu vi càng thêm thâm hậu, ví dụ như Tiền Chí Kim.
Như vậy, người trước cùng với người trước nữa ngươi tới ta đi qua lại, thì những người tới sau càng dễ dàng đánh bại người phía trước.
Đấu pháp như này, thật sự chỉ triển khai trên đài đấu pháp sao?
"Không."
Trong lòng Lưu Ngọc đã có đáp án, nhưng chỉ mới là nghi vấn.
Tu sĩ có thể lên Trúc Cơ, ngoại trừ bộ phận những Dị linh căn, Song linh căn ưu tú này ra, còn lại đa phần đều là tu sĩ Tam linh căn, tư chất của mọi người đều không thua kém bao nhiêu.
Lúc này, tầm quan trọng của gia tộc lập tức lộ ra.
Trúc Cơ mới tấn thăng có gia tộc cường đại, nội tình thâm hậu thì đã sớm vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, có thể nhanh chóng có được thực lực không tầm thường. Trúc Cơ mới tấn thăng có nội tình kém hơn, cũng chỉ vừa vặn vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, thực lực bây giờ chắc chắn cũng không được như người phía trước.
Kiểu tuyển chọn như này, thật sự công bằng sao?
Từ biểu hiện lúc trước mà xem xét, phương diện năng khiếu lấy tiềm lực làm trọng, biến thành hiện tại đấu pháp lấy thực lực làm trọng, biến hóa như thế phải chăng đang muốn tuyên bố rõ vài điều?
Trong mắt Lưu Ngọc chợt lóe ra vẻ suy nghĩ sâu xa, yên lặng nghĩ thầm.
Mặc kệ đám người giữa sân nảy sinh tâm tư khác biệt ra sau, đấu pháp vẫn tiến hành không ngừng nghỉ, hai người xuống đài thì lập tức có hai người mới lên đài.
Bên trong đám Trúc Cơ vừa tấn thăng, thực lực Tiền Chí Kim thuộc về hàng đầu, đối thủ vòng thứ hai cũng không phải mấy "thiên tài" Trúc Cơ trung kỳ, thế là trải qua môt phen đấu pháp vất vả xong, vẫn thành công tấn cấp.
Thời gian dần trôi qua, càng về sau, tu sĩ đấu pháp càng ít lại, nhưng thời gian khôi phục pháp lực vẫn giữ nguyên là một canh giờ, cho nên toàn bộ Đại điển thu đồ đều tiến hành không nhanh lắm.
Mãi cho đến giờ Thìn ngày hôm sau, rặng mây đỏ lan tràn ở đường chân trời, tất cả buổi đấu pháp mới kết thúc.
Trong quá trình này, tu sĩ Tàn Nguyệt Cốc đều đứng yên trong đình đài mà xem, nữ tu của Phiêu Tuyết Các tụ tập lại một chỗ, líu ríu bàn về đấu pháp, dường như đang soi mói gì đó.
Cuối cùng Tiền Chí Kim cũng không thể thẳng tiến vào bên trong tám người ở vòng ba, gặp được tu sĩ có nội tình thâm hậu, không thắng nổi nên đã bại trận.
Chỉ là nhìn vẻ mặt của y, dường như đã sớm chuẩn bị xong tâm lý, có thể qua vòng thứ hai đã đủ thỏa mãn.
Đấu pháp kết thúc, một đám tu sĩ tham gia đại điển trở lại vị trí cũ, thành thật mà chờ tin tức.
Có người tự giác được thứ hạng không tệ, trong lòng tràn đầy tự tin, khuôn mặt cũng ngập tràn ý cười. Có người vẻ mặt u ám luân chuyển, hiển nhiên hiểu rõ biểu hiện của mình vô cùng bình thường.
Trên ghế thái sư màu đỏ thắm, bảy vị Kim Đan trưởng lão quay đầu trao đổi lẫn nhau, bờ môi thường nhúc nhích dường như đang bàn bạc việc này.
Không có những người tầm nhìn hạn hẹp múa rìu qua mắt thợ, tự tiện dùng thần thức nhìn trộm các trưởng lão nói chuyện, cả đám tu sĩ Trúc Cơ chỉ lẳng lặng đứng yên tại chỗ, kiên nhẫn chờ đợi.
Theo thời gian dần trôi qua, có tu sĩ bắt đầu không giữ nổi bình tĩnh, trở nên nóng nảy hơn.
Dù sao hôm nay các trưởng lão tới đây thu đồ cũng chỉ có bảy vị, cho dù mỗi người thu hai người cũng chỉ có mười bốn người may mắn.