Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 572 - Chương 572. Đòn Đánh Sấm Sét(3)

Chương 572. Đòn đánh sấm sét(3) Chương 572. Đòn đánh sấm sét(3)

Hắn ta rút cái túi Linh thú màu đỏ bên hông ra, mở nắp túi, thả tất cả Phi Hỏa Lưu Huỳnh ra ngoài, số lượng lên đến hơn một nghìn con, tạo thành một đám “mây trùng” hoành tráng.

Sau đó, Thương Lam điều khiển đám mây trùng tản ra, từng tia lửa nhỏ hợp thành một “dòng thác lửa” to lớn, thiêu đốt về phía ba người xuất hiện lúc sau đang ở cách đó mấy dặm.

Hơi nóng ập đến, nhiệt độ trong khu rừng này bỗng chốc tăng lên, thậm chí có một vài cái cây đã tự bốc cháy mà không cần châm lửa.

Ngọn lửa tấn công với mức độ như thế này, trong bóng đêm dù có cách mấy dặm thì vẫn rất nổi bật.

Phi Hỏa Lưu Huỳnh này tất nhiên không chỉ có một chức năng là phun lửa, chỉ là những chức năng khác sẽ làm tiêu hao số lượng Linh trùng, loại trùng này không dễ nuôi dưỡng, lúc này hắn ta vẫn chưa nỡ dùng đến.

Trong lúc điều khiển Phi Hỏa Lưu Huỳnh, Thương Lam lại vỗ vào một cái túi Linh thú màu trắng khác ở bên hông, từ trong đó bay ra sáu con Linh điệp màu trắng có hai cặp cánh ở trên và dưới.

Linh điệp màu trắng nhắm chuẩn vào ngọn lửa của Phi Hỏa Lưu Huỳnh, phun ra hàng loạt những tia bột phấn trong suốt, lặng lẽ bơi về phía mục tiêu.

“Thần thông của Linh điệp màu trắng này có chút kì dị.”

Thần thức của Lưu Ngọc đã chú ý đến một màn này.

Thần thức của tu sĩ bình thường căn bản sẽ không quan sát được tia bột phấn này, hắn đã tu luyện thần thức Tôn Thần diệu pháp cộng với việc sắp đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong nên mới có thể bắt được, nhưng nếu đã bị nhìn thấu thì sự uy hiếp đối với hắn đã nhỏ đi rất nhiều.

Lúc này, Lưu Ngọc nhìn thấy ba tên tay sai của Thanh Tùng lão đạo lại chính là ba tên tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng mà mình gặp phải trước đây lúc ở gần Hàn đầm chỗ Âm Minh Linh Xà.

Một tên đại hán râu quai nón Trúc Cơ trung kỳ, và hai nữ tu xinh đẹp Trúc Cơ sơ kỳ.

Xem ra, sự gặp gỡ trước đây không phải là ngẫu nhiên, tất cả đều là do Thanh Tùng lão đạo trăm phương ngàn kế tính toán.

Có điều bọn họ còn đang phải đối diện với thế tấn công không thể giải thích của Thương Lam, vội vàng lấy ra pháp khí và lúng túng chống chọi, nhất thời không thể tụ họp với Thanh Tùng lão đạo.

“Chuyện gì thế này? Pháp lực trong người sao lại chuyển động rối loạn như thế chứ?”

Đột nhiên, một nữ tu xinh đẹp hô lên một tiếng, sắc mặt có chút tái nhợt, vội vàng tìm giải độc đan và nuốt xuống.

Sau đó căm phẫn nhìn Thương Lam, biết được rằng mình đã trúng phải kế của đối phương.

Lúc này, một nữ tu khác đi theo sát phía sau nàng ta cũng đã trúng kế, chỉ có tên đại hán râu quai nón là bình an vô sự, đang điều khiển pháp khí muốn đột phá vòng vây của dòng thác lửa này để tụ họp với Thanh Tùng lão đạo trước.

Đối diện với tu sĩ có vẻ thuộc vào Ngự Linh Tông này, ba người chân tay lúng túng, nhất thời không biết phải làm thế nào với mánh khóe của Phi Hỏa Lưu Huỳnh này.

Mắt thấy Thương Lam với ba người đánh tới đánh lui, đều không cách nào rút tay ra được, tinh thần của Lưu Ngọc đã đặt lên túi trữ vật, chuẩn bị sử dụng Linh khí cực phẩm đánh ra đòn sấm sét bất cứ lúc nào.

“Leng keng”, “xèo xèo”

Ly Huyền kiếm, Thanh Giao kích đánh nhau với Vô Trần kiếm, Phất Trần tơ trắng của đối phương bằng tần suất cực kì nhanh, cứ sau mỗi lần va chạm kịch liệt là lại cùng lùi về sau, xuất hiện một khoảng thời gian ngắt quãng cực kì ngắn ngủi, cần phải tích lũy sức mạnh lại lần nữa.

“Chính là lúc này!”

Nhìn thấy Thanh Tùng lão đạo đang truyền pháp lực, muốn duy trì sức mạnh của pháp khí cực phẩm, trong lòng Lưu Ngọc khẽ động, nhận thức được rằng thời cơ đã đến rồi.

Sức mạnh thần thức vô hình tụ lại ở mi tâm, dùng cách thức vô cùng đặc biệt để nén lại, ngưng tụ lại thành những cái gai thần thức vô hình, sau khoảng thời gian nửa hơi thở, ba cái gai đã chuẩn bị sẵn sàng.

“Kinh Thần Thích!”

Ba cái Kinh Thần Thích đi theo một đường thẳng, lần lượt phóng ra, trong chớp mắt đã vượt qua một khoảng cách rất dài, đâm thẳng vào mi tâm của đối thủ.

Cùng lúc đó, Lưu Ngọc nhanh chóng khuấy động pháp lực, tạo thành Linh khí cực phẩm Dung Hỏa đao.

Bởi vì pháp lực tinh khiết nên tốc độ chuyển động cũng vượt xa các tu sĩ cùng cấp, trong chốc lát đã tạo ra xong.

Dung Hỏa đao chỉ to tầm khoảng năm xích, bởi vì lí do thời gian nên không kịp biến hóa thành hình dạng tốt nhất, cũng không dùng Linh khí để biến hình, nhưng sức mạnh rõ ràng đã vượt qua bất cứ món Linh khí thượng phẩm nào ở trong trận đấu này.

Quanh thân đao có một lớp lửa mãnh liệt màu đỏ như máu, nhìn vô cùng kỳ quái, Hỏa Mãng ở lưng đao khi di chuyển trông cực kỳ sinh động, mang theo một luồng ám khí nồng nặc như muốn chọn người để ăn thịt.

Đây rõ ràng là một món vũ khí dùng để giết người!

“Đòn tấn công thần thức!”

Thanh Tùng lão đạo đã lăn lộn nhiều năm như vậy, miễn cưỡng có thể nói là hiểu rộng biết nhiều, ngay khi thần thức đang phóng ra bị đâm xuyên qua, trong đầu đã lóe lên suy nghĩ này.

Bình Luận (0)
Comment