Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 589 - Chương 589. Người Thử Thuốc

Chương 589. Người thử thuốc Chương 589. Người thử thuốc

Im lặng một lúc, Lưu Ngọc trấn tĩnh lại cảm xúc lên xuống thất thường của mình.

Hắn phất tay một cái, mấy chục chiếc hộp ngọc lập tức xuất hiện xung quanh thân hắn, chính là ba mươi ba loại Linh thảo luyện chế Thương Lãng Linh thủy.

Sau đó, hắn lại lấy ra mấy chục bình ngọc rồi để chúng bên cạnh mình.

Điều cần thiết khi luyện chế Linh thủy chính là tinh hoa cùng với dược lực của bản thân Linh dược, Linh thảo, còn những dược tính và tạp chất không mong muốn thì cần loại bỏ.

Ở bước đầu tiên này, cần tinh luyện tinh hoa cùng với dược lực.

Mà bình ngọc làm bằng Linh ngọc có thể bảo quản dược lực cực tốt, kéo dài thời gian hiệu quả của dược lực và Linh lực, dùng để bảo quản tinh hoa thì không thể tốt hơn.

Tụ khí ngưng thần, tập trung Nguyên Thần.

Lưu Ngọc hít một hơi thật sâu, sau khi chuẩn bị sẵn sàng, hắn vung tay rồi nhẹ nhàng hạ xuống pháp khí cực phẩm lò luyện đan đỉnh Huyền Hoàng đặt trước mặt.

Sau đó chân hỏa Trúc Cơ từ lòng bàn tay bộc phát lên, rơi xuống cửa dưới của đỉnh Huyền Hoàng, bắt đầu nung nóng lò luyện đan.

Ngọn lửa màu vàng chậm rãi cháy, lửa nhỏ từ từ cháy lớn, cùng lúc đó, nhiệt độ của Luyện Đan phòng cũng dần dần tăng lên.

Một khắc sau, Hỏa môn trở nên đỏ rực, nhiệt độ cần chuẩn bị cũng gần như đã sẵn sàng.

Thông qua sự quan sát của thần thức và cảm ứng của Linh Giác, Lưu Ngọc dựa vào kinh nghiệm của mình phán đoán thời cơ đã chín muồi, lập tức không do dự nữa.

Hắn giơ tay chỉ một cái, Tinh Lan quả từ trong hộp ngọc lập tức bay lên, hướng về phía đỉnh Huyền Hoàng mà đến, hắn dùng một ý niệm duy nhất, điều khiển nắp đỉnh nâng lên, đưa Linh dược vào trong đỉnh rồi một lần nữa hạ xuống.

Sau khi đưa Tinh Lan quả vào trong đỉnh, pháp quyết trong tay Lưu Ngọc thay đổi, tốc độ trong các động tác đột ngột nhanh thêm vài phần.

Cùng lúc đó, chân hỏa trong Hỏa môn bỗng nhiên dâng lên, bốc cháy dữ dội, hỏa lực càng thêm mạnh mẽ.

Dưới nhiệt độ thiêu đốt, Tinh Lan quả bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tan chảy.

Hai mắt Lưu Ngọc vô cùng bình tĩnh, không nhanh không chậm điều khiển tiến trình.

Loại chuyện luyện chế Linh dược như thế này, hắn đã làm qua hàng ngàn hàng vạn lần, đã sớm trở nên quen thuộc, lúc này cũng không có bất cứ chút hoảng hốt hay sốt ruột nào.

Khống chế thành thục đỉnh Huyền Hoàng để thực hiện các thao tác khác nhau, thần thức kịp thời quan sát từng biến đổi nhỏ nhất của Linh dược.

Khi thì gia tăng hỏa lực, khi thì giảm nhỏ hỏa lực, có lúc lửa âm ỉ cháy từ từ, có lúc lửa cháy bừng bừng thiêu đốt.

Dưới thần thức mạnh mẽ, Lưu Ngọc khống chế Linh dược biến hóa một cách tinh xảo, tinh chuẩn điều tiết sự to nhỏ của ngọn lửa.

Hơn nửa khắc sau, hắn đột nhiên giơ cánh tay lên, nắp của đỉnh Huyền Hoàng lộ ra một khe hở, sau đó lại nhanh chóng hạ xuống, một quả hạch rơi xuống hộp ngọc đựng Tinh Lan quả trước đó.

Đó chính là hạch tâm của Tinh Lan quả, tương đương với hạt giống của Ám Tinh Linh thụ.

Dựa vào hạch tâm này, Lưu Ngọc có thể thông qua Tiên Phủ tạo ra Ám Tinh Linh thụ, từ đó không ngừng có được vị thuốc chính Tinh Lan quả.

Quả hạch xuất hiện mang ý nghĩa Tinh Lan quả trong đỉnh đã bị luyện hóa một cách triệt để, bước tiếp theo chính là tinh luyện đan dược tinh túy và tách tạp chất cùng dược tính không cần thiết.

Sắc mặt Lưu Ngọc không thay đổi, thần thức trước sau vẫn đang điều khiển lô đỉnh, mức lửa, Linh dược, tiếng hành quá trình tinh luyện một cách có trật tự, cẩn thận khống chế từng chi tiết nhỏ.

Ánh mặt trời thoáng chếch đi một chút, lại thêm một khắc nữa trôi qua.

Tốc độ thi pháp trong tay đã dần dần chậm lại, quá trình tinh luyện Tinh Lan quả sắp hoàn thành, nhưng biểu cảm của Lưu Ngọc vẫn không thay đổi, đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, chút tiêu hao này không đáng là gì.

Bỗng nhiên, pháp quyết của hắn thay đổi, nắp đỉnh Huyền Hoàng mở ra.

Một “dòng nước” dài manh mai từ trong đỉnh bay ra.

“Dòng nước” này trong vắt như trời xanh, khắp nơi điểm xuyết những ánh bạc lấp lánh, tựa như một dải ngân hà mênh mông, từ phía chân trời lững lờ trôi qua, mang theo một hương thơm nồng nàn cùng linh khí.

“Dòng nước” hướng về phía bình ngọc mà rơi xuống, tất cả đều chuẩn xác đi vào bình, không một chút lãng phí.

Mãi cho đến khi chiếc bình được đóng nút, hương thơm nồng nặc mới từ từ nhạt đi.

Trong đỉnh Huyền Hoàng chỉ còn lại một khối màu xám trộn lẫn với chất lỏng màu xanh, là sự kết hợp của tạp chất và dược tính không cần thiết.

Lưu Ngọc đứng dậy, lau sạch chất lỏng, lại dùng Linh tuyền từ giếng cổ Tiên Phủ cẩn thận lau chùi bên trong đỉnh Huyền Hoàng.

Sau đó hắn mới tiếp tục xử lý chỗ Linh thảo.

Tinh luyện Tinh Lan quả, trước sau đã tốn gần hai khắc, đều là vì thứ quả này là vị thuốc chính của Thương Lãng Linh thủy, cấp bậc cao nhất, thuộc tính đặc thù, thêm vào đó là cần phải tách ra một phần dược tính.

Số Linh thảo Linh dược còn lại, cấp bậc niên đại không bằng Tinh Lan quả, yêu cầu tinh luyện không cao như Tinh Lan quả, không cần tách dược tính, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment