Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 623 - Chương 623. Hiệp Ước Đồng Minh Của Chín Nước(3)

Chương 623. Hiệp ước đồng minh của chín nước(3) Chương 623. Hiệp ước đồng minh của chín nước(3)

Bởi vì mỏ quặng Linh Thạch Hàn Vụ mà ngũ tông của Tu Tiên Giới tại Sở quốc hỗn chiến sau đó, mặc dù có không ít tu sĩ Trúc Cơ đã ngã xuống nhưng mấy năm nay cũng không ngừng có tu sĩ Trúc Cơ mới được sinh ra.

Sau khi được mài giũa qua đại chiến Tu Tiên Giới, mấy năm nay, xác suất tu sĩ thành công lên Trúc Cơ đã vượt qua trước kia, cho nên tổng thể vẫn duy trì quy mô chừng bốn trăm người.

Trừ bỏ tu sĩ đóng quân ở các điểm tài nguyên và tu sĩ tại biên cảnh của tứ đại tiên thành thì hai trăm tên tu sĩ Trúc Cơ ở đây cũng có thể nói là số lượng tu sĩ lớn nhất tông môn có thể điều động được.

"Triệu Vô Cực", "Chu Trác Phong", "Lý Bất Đồng", "Bạch Vũ Huyên", "Tần Thanh".

Cùng Nhan Khai tán gẫu trong chốc lát, không sai biệt lắm hai người ngậm miệng không nói, Lưu Ngọc liếc mắt nhìn trong điện, nhìn thấy không ít thân ảnh quen thuộc.

Vài vị trong Tam Anh Tứ Kiệt của tông môn đã, tu vi không ngoại lệ đều là Trúc Cơ hậu kỳ.

Vốn là hai đại "tiên tử” được rất nhiều tu sĩ Nguyên Dương Tông yêu thích, Lãnh Nguyệt tiên tử và Hồng Liên tiên tử, lúc này đây cũng đã có mặt đầy đủ.

Bản thân các nàng ta đã xếp hạng Tam Anh Tứ Kiệt, tu vi thực lực đều ở trong Trúc Cơ cảnh giới, hơn nữa còn có dung nhan cùng dáng người kinh diễm thế nhân, không biết là tình nhân trong mộng của bao nhiêu đệ tử.

Rất nhiều tu sĩ nhìn về phía trong ánh mắt của hai nàng ta đều mang theo một chút nóng bỏng.

Nhưng hai nàng ta thờ ơ không đổi sắc, hiển nhiên đã quen với tình cảnh như vậy, duy trì khí chất cao lãnh, làm cho rất nhiều tu sĩ biết khó mà lui.

Lưu Ngọc cũng không ngoại lệ, dừng lại trên dung nhan tuyệt mỹ của hai nàng ta thêm một hồi, sau đó mới dời ánh mắt.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, sớm đã nhìn thấu sắc đẹp, bề ngoài đơn thuần mỹ lệ đã không cách nào làm cho trong lòng hắn sinh ra gợn sóng, hắn không còn là thiếu niên lúc trước nữa.

Lại qua một hồi, đã có một đoạn thời gian không có tu sĩ nào đến nữa.

Tu sĩ trong điện đều biết trưởng lão sắp tới, tiếng xì xào bàn tán dần dần thưa thớt, cho đến khi hoàn toàn biến mất, trong điện trở nên yên lặng đến nỗi rơi kim cũng có thể nghe thấy tiếng.

Lưu Ngọc, Nhan Khai nhắm hai mắt lại, ngồi yên dưỡng thần.

Nửa khắc sau, một luồng khí tức cường đại xuất hiện ở cửa điện, chúng tu sĩ trong điện đột nhiên quay đầu nhìn lại.

Một đạo nhân trung niên mặc đạo bào màu xanh sẫm, ngũ quan lập thể để râu, xuất hiện trước mắt.

Lưu Ngọc dựa vào Linh Giác nhạy bén, so với tu sĩ khác trước nửa thời gian hô hấp đã phát hiện ra, nhưng vì không muốn mình có vẻ không giống người thường nên hắn mạnh mẽ kiềm chế xúc động muốn quay đầu lại.

Đợi những tu sĩ khác quay đầu lại nhìn lại thì hắn mới cùng nhau quay đầu lại theo đám người.

Người tới chính là Trường Phong chân nhân!

“Cung nghênh Trường Phong sư thúc!

Thanh âm vang lên trong điện, chúng tu sĩ nhao nhao đứng dậy hành lễ dị khẩu đồng thanh.

Trường Phong chân nhân chỉ gật gật đầu, lạnh nhạt, trầm ổn đi đến cuối tầng một, sau đó trực tiếp bay lên tầng hai trong điện, ngồi xuống một cái ghế đá ở giữa.

"Chư vị sư điệt không cần đa lễ, đều ngồi xuống đi."

Không thấy Trường Phong chân nhân dùng sức nói chuyện bao nhiêu, nhưng thanh âm trầm ổn của lão lại tựa hồ vang lên từ các góc độ trong điện, to lớn vang dội mà siêu nhiên.

“Tạ sư thúc!”

Chúng tu sĩ theo lời ngồi xuống, tư thế ngồi phi thường đoan chính.

Không có tu sĩ nào dám xì xào bàn tán, cũng không có tu sĩ nào dùng thần thức truyền âm, đều đang chờ chỉ thị của trưởng lão.

Sắc mặt Lưu Ngọc vẫn như thường nhưng trong lòng lại rùng mình, chân chính cảm giác được sự kinh khủng của vị Trường Phong này.

Dựa vào Linh Giác nhạy cảm so với tu sĩ cùng cảnh giới, ở trên người các trưởng lão khác, hắn vẫn có thể cảm nhận được chỗ cường đại của tu sĩ Kim Đan. Nhưng đối mặt với Trường Phong chân nhân thì hắn lại hoàn toàn không có loại cảm giác này, tựa như đối phương là một phàm nhân, Linh Giác không có chút cảnh báo nào.

Đây đương nhiên không phải là Linh Giác mất đi hiệu quả, mà là thủ đoạn của lão đã vượt quá tưởng tượng của mình.

Trong lúc Lưu Ngọc suy tư, Trường Phong chân nhân lại có động tác.

Chỉ thấy lão nhẹ nhàng vung tay lên, một bộ quang đồ thật lớn cứ vậy mà xuất hiện trên không trung.

"Sở", "Yến", "Nam Du", "Ngụy"

Đây tựa hồ là bản đồ của cả khu vực Thiên Nam, trên đó có tên và lãnh thổ của các quốc gia, còn có các đại tiên thành cùng với các điểm tài nguyên trọng yếu đã được đánh dấu.

"Chư vị sư điệt đều biết hiệp ước đồng minh của chín nước rồi nhỉ."

Lời nói của Trường Phong chân nhân lại vang lên.

Theo lời nói của lão, lãnh thổ bị chiếm đóng bởi chín nước lớn cùng với mấy chục tiểu quốc gần dãy núi ngang dọc phía bắc trên bản đồ ánh sáng trong nháy mắt biến thành màu xám.

Mà những nơi khác của Thiên Nam, cũng trong nháy mắt nhuộm thành hai màu đen trắng.

Ba màu sắc đen, trắng, xám, chia toàn bộ Thiên Nam ra, còn lại chỉ là một số góc không đáng kể, không đáng để đề cập đến.

Bình Luận (0)
Comment