Gã trải những trận chiến ở mỏ quặng Linh Thạch, nhiều lần trở về từ cõi chết, cũng chém giết không ít tu sĩ, biết rõ chỗ tốt và nguy hiểm trong đó.
"Nhan sư đệ nói không sai, đúng là như thế."
Lưu Ngọc vừa trả lời hai người, vừa thả thần thức liếc nhìn, tìm kiếm đối tượng thích hợp làm nhiên liệu cho Ma Hỏa.
Ba người lấy tốc độ ổn định tiến lên, thoải mái đi lại giữa đường, tu vi Trúc Cơ kỳ khiến rất nhiều tu sĩ phải tránh lui ba bước, trong mắt tràn ngập sự kiêng kị và kính sợ.
Nói chung, mấy tu sĩ không chủ động phá hư trật tự trong thành, ba người cũng sẽ không để ý tới.
Mà những tu sĩ chủ động phá hư trật tự, sẽ nhanh chóng đánh giết, giết gà dọa khỉ răn đe.
Thủ đoạn như thiết khiến tu sĩ trong thành hoảng sợ, để một vài tu sĩ có tâm tư ở vào trạng thái quan sát, cắt đứt nhớ mong của bọn họ.
Những nơi họ đi qua đều câm như hến, mãi cho đến khi ba người đi thật xa, mới có tu sĩ dám lên tiếng giao lưu.
Bạo lực, mặc dù dã man chịu không nổi nhưng có khi lại trực tiếp nhất, phương pháp đơn giản nhất, đồng thời có hiệu quả nhanh chóng nhất.
Đối với tu sĩ Yến quốc này, Lưu Ngọc được coi là "Khách" từ Sở quốc, hoàn toàn phân rõ là địch hay bạn, cho nên phần lớn khai thác các loại này đều là dùng thủ đoạn vừa đơn giản vừa thô bạo.
Ba người đi qua chỗ nào, tu sĩ đều biết, thế lực tấn công xong Cổ Khuyết Thành không hy vọng xảy ra hỗn loạn, người vi phạm là giết không tha.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều tu sĩ đóng cửa không ra, trong khoảng thời gian ngắn trật tự đúng là tốt hơn không ít.
Không nhìn ánh mắt của những tu sĩ kia, vẻ mặt ba người Lưu Ngọc lạnh lùng, nghiêm túc, bước chân đi không ngừng, lại sau nửa khắc, đã đi tới bên trong "Phạm vi tuần tra" khá, khu vực phồn hoa nhất.
Đây là khu vực phồn hoa nhất trong phạm vi tuần tra của ba người, khu vực nhỏ nhất gần trung tâm pháp trường.
"Tùng Đào trà lâu" "đan phường Hoàng Thị" "Nhất Khí Đường"
Ánh mắt nhanh chóng lướt qua những con đường này, từng bảng hiệu cửa tiệm, tất cả động tĩnh đều thu hết vào mắt.
Ngày trước là một cửa tiệm người tới người đi, lúc này cửa lớn đóng chặt có thể giăng lưới bắt chim, dáng vẻ có vài phần rách nát.
"Keng" "Đùng" "Ầm ầm"
Phía trước cửa tiệm tên là đan phường Hoàng Thị có hai tên tu sĩ Trúc Cơ đeo mặt nạ, đang thúc đẩy pháp khí tiến đánh chỗ cửa tiệm này.
Mặc dù không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng từ thân hình và cách ăn mặc, hai tên tu sĩ cả gan làm loạn này một là nam, một là nữ.
Dựa vào dao động của Linh áp và pháp lực mà suy đoán, nam tu sĩ là Trúc Cơ trung kỳ, nữ tu sĩ là Trúc Cơ sơ kỳ.
Pháp khí của hai người tinh xảo sắc bén, phối hợp với nhau vô cùng thành thạo, chủ nhân cửa tiệm chỉ có thể dựa vào trận pháp ngăn cản, về phần những điếm viên chỉ Luyện Khí kỳ trong cửa tiệm thì hoàn toàn không giúp được gì.
Đương nhiên, khi nhìn thấy hai người này sắp công phá được trận pháp, lại hứa hẹn không phản kháng thì sẽ mặc kệ họ rời đi, những điếm viên cửa tiệm cũng chưa chắc hỗ trợ.
"Đạo hữu, phu phụ hai người bọn ta là vì cầu tài mà đến, cũng không phải hôm nay phải thấy máu."
"Chỉ cần đạo hữu giao ra tất cả hàng tồn trong tiệm và túi trữ vật của ngươi, phu phụ bọn ta sẽ xoay người đi khỏi!"
"Nếu đạo hữu không yên lòng, cứ việc để pháp khí lại dùng để phòng thân."
Tư thái của nữ tu linh lung, đeo mặt nạ hồ ly, trang phục là sa mỏng mát mẻ, lộ ra từng mảng da thịt trắng nõn, nũng nịu nói.
Trên miệng nàng ta nói như thế, nhưng động tác trong tay hai người đều không có ý tứ dừng lại, dù sao vẫn gia tăng cường độ công kích.
Vừa công phá vừa dùng ngôn ngữ làm tan rã ý chí chiến đấu của đối phương, hiểu rõ cách dùng giá thấp để lấy được con mồi, với tu sĩ ma đạo vô pháp vô thiên mà nói, loại tu dưỡng này đã có thể hiểu từ ít tới nhiều.
Lưu Ngọc thế này không chỉ không sợ mà còn vui mừng, nội dung bên trên "Ma Tu yếu lược" hiện lên, trong lòng đánh giá như thế.
Thật sự là ngủ gật mà đưa trúng gối, đang nghĩ xem làm cách nào ra tay với những cửa tiệm này, không ngờ tới đã có sẵn lý do đưa tận cửa!
"Ra tay!"
"Nam tu thì ta sẽ giải quyết, nữ tu thì giao cho hai người các ngươi."
Hắn quát khẽ một tiếng, không hề do dự lập tức ra tay, hành động như sét đánh.
Pháp lực tinh thuần trong đan điền phồng lên, thông qua kinh mạch lập tức rót vào Ly Huyền kiếm, tiếp tới là rời khỏi tay ném về phía trước.
"Quác!"
Bên trong không trung vang lên một tiếng cực rõ ràng, hình dáng Ly Huyền kiếm nhanh chóng thay đổi, biến thành một con điểu hỏa diễm lượn lờ.
Bên trong con phố dài, uy thế của con điểu này nhất thời là có một không hai, khiến tất cả tu sĩ phải liếc mắt!
Chính là Linh khí Hóa Hình thuật!
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, Lưu Ngọc vừa ra tay chính là trạng thái bảy phần thực lực bình thường, thêm chút phong mang Linh khí thượng phẩm, đủ đánh bại thậm chí là giết chết tu sĩ Trúc Cơ bình thường.