Nghe thấy lời của hắn, Giang Thu Thủy không chút nghĩ ngợi kêu nhẹ một tiếng, phất pháp khí Ngân Trâm ra tấn công về phía nữ tu, đồng thời khống chế cờ Kim Cương bảo vệ xung quanh.
Hiển nhiên không quên dạy dỗ ngày trước.
Mà trong mắt Nhan Khai lộ ra chút chần chừ khó có thể nhận ra, nhưng do dự không lâu, động tác chậm một nhịp nhưng cũng tấn công tới chỗ nữ tu kia.
Từ khi ba người Lưu Ngọc xuất hiện, đến sau khi khi Nhan Khai xuất ra pháp khí, chỉ vẻn vẹn chưa tới hai nhịp thở.
Nữ tu mặt hồ ly nhìn hai người vừa xuất hiện, còn đang xem xét có nên rút lui hay không, lại không nghĩ tới đối phương lại quả quyết như vậy, lúc này nghênh đón thế công đổ ập xuống, chỉ có thể vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, tạm thời ngăn cản.
Vậy mà đối phương lại bá đạo như thế!
Nam tu đeo mặt nạ sói hoang, chỉ lộ ra đôi mắt tràn ngập vẻ vừa sợ vừa giận, nhưng nhìn thấy uy thế kinh người của Lưu Ngọc sắp tới trước mặt, chỉ có thể vội vàng ngăn cản.
Gã thúc đẩy một thanh pháp khí trường đao đen nhánh, dài nửa trượng, lưỡi đao lấp lóe hàn quang, nhanh chóng bổ tới con điểu hỏa diễm khí thế hung hăng kia.
"Keng" "Keng"
Hai thanh pháp khí va chạm vào nhau, vang lên âm thanh bén nhọn chói tai, quanh quẩn mãi bên trong con phố dài phồn hoa.
So với pháp khí trường đao màu đen cực phẩm đã có ý lui thì điểu hỏa diễm hóa hình của Ly Huyền kiếm càng linh hoạt hơn, uy thế và Linh quang cũng vượt bậc hơn.
"Xoẹt xoẹt".
Hỏa điểu vung trảo về phía trước, hung hăng xé mở thân trường đao màu đen.
Hỏa diễm chợt hiện lên, một kích lập tức phân ra cao thấp.
Trường đao màu đen bay ngược trở về, lui về một khoảng lớn, thân đao cũng lưu lại mấy vết mờ mờ, Linh quang hơi mờ đi một ít.
Mà điểu hỏa diễm thì bình yên vô sự, thấy vậy không hề dừng lại mà tiếp tục bay lên, muốn thừa cơ này đánh tan mất năng lực chiến đấu của gã.
Xuất hiện lại tình huống chỉ nghiêng về một bên thế này cũng không có gì là lạ, Lưu Ngọc cho dù là trình độ tinh thuần pháp lực hay là phạm vi bao phủ của thần thức đều siêu việt hơn tu sĩ Trúc Cơ bình thường, nhất là ở phương diện thần thức càng là Trúc Cơ đỉnh phong.
Huống hồ phẩm chất của Ly Huyền kiếm cũng thắng xa rất nhiều pháp khí cực phẩm.
Đủ loại nguyên nhân tụ lại mới tạo thành kết quả như bây giờ.
Đây là lúc chúng kiến kết quả khổ công tu luyện ngày qua ngày, hao phí lượng lớn tài nguyên của Lưu Ngọc!
Con ngươi nam tu mặt nạ sói co rút lại, thấy pháp khí của mình đã bại lụi chỉ dưới một kích đúng là rất sợ hãi.
Vốn thấy cảnh giới của gã và Lưu Ngọc là ngang nhau, cũng không kinh hoảng lắm, tình huống tệ nhất cũng là dễ dàng rút lui.
Nhưng bây giờ khi hiểu rõ thực lực mạnh mẽ của đối phương, gã chợt cảm thấy như có gai sau lưng, dâng lên cảm giác nguy cơ mạnh mẽ, đây là trực giác nhiều năm đi lại trong Tu Tiên Giới!
Ngay lập tức nam tu mặt sói không lo đánh đan phường Hoàng Thị nữa, vội điều khiển một món pháp khí khác về thủ, muốn ngăn cản phong mang của Ly Huyền kiếm.
Lưu Ngọc cười khinh, trong mắt đều là vẻ lạnh lẽo.
Mặc dù đối phương có thể ngăn cản thần thức dò la mặt nạ, nhìn không ra biểu cảm, nhưng vẫn có thể đoán được chút ý nghĩ.
Đương nhiên hắn sẽ không để gã được như ý, hoặc là có cơ hội thở dốc.
Đêm dài mộng sẽ càng nhiều!
Lưu Ngọc ghi nhớ rõ câu danh ngôn này.
Hắn lập tức vỗ túi trữ vật, lấy ra U Minh Đoạn Hồn chùy, rót pháp lực vào đồng thời lật bàn tay một cái, cho Thanh Dương Ma Hỏa bám vào phía ngoài.
Tiếp đó hung hăng hất lên, bắn ra ngoài.
Linh khí cực phẩm Dung Hỏa đao có giá trị quá cao, hiện tại lấy ra không phù hợp lắm, Thanh Giao Kích là từ đồng môn Tạ Tuấn Kiệt, lại hơi mẫn cảm, không thể xuất hiện trước mặt người khác.
Mấy cái này là Linh khí vừa có được không lâu vừa vặn dùng để đối địch, thuận tiện thử chút phong mang của nó!
Hình nón đen nhánh, đỉnh chóp vô cùng bén nhọn, bất kỳ tu sĩ nào thấy cũng sẽ không thể nghi ngờ phong mang của nó. Đồng thời trên đó còn quấn một ngọn lửa màu xanh, phát ra một trận khí tức khiến sinh linh bất an, dường như có thể thiêu đốt tất cả sự sống.
Tốc độ của U Minh Đoạn Hồn chùy nhanh hơn Ly Huyền kiếm một chút, trong chớp mắt đã tiếp cận trong phạm vi mười trượng bên đối phương.
"Lại là một món Linh khí thượng phẩm!"
Nam tử mặt sói thấy cảnh tượng này sắc mặt lập tức thay đổi, còn chưa kịp nghĩ nhiều chỉ có thể xuất thủ đoạn ngăn cản.
Thứ gã tin tưởng và chấp hành nhất là tiến công không phải phòng thủ, cho nên cần đều là pháp khí công kích, mà không có chuẩn bị pháp khí phòng ngự.
Ngay lập tức chỉ có thể dốc hết toàn lực, lấy ra một Trường Mâu Bạch Cốt cực phẩm, nghênh đón U Minh Đoạn Hồn chùy.
"Keng!"
Lại là âm thanh va chạm bén nhọn vang lên, hai món pháp khí là cây kim so với cọng râu, dựa vào điểm sắc bén nhất mà đụng vào, vậy mà có thể cầm cự được.
"Đạo hữu, chúng ta không bằng dừng tay thế nào? Tại hạ nguyện ý đánh đổi nhiều hơn."
Nam tu mặt sói thấy tình cảnh này thoáng yên ổn trong lòng, lập tức phát thần thức truyền âm, thái độ ăn nói khéo léo, như có ý cầu xin.