Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 715 - Chương 715. Hai Nữ Nhân Của Bạch Gia(2)

Chương 715. Hai nữ nhân của Bạch gia(2) Chương 715. Hai nữ nhân của Bạch gia(2)

Chương 715: Hai nữ nhân của Bạch gia(2)

Ví dụ như Bạch Thái Hoàng thật sự có thiên phú đặc biệt, thực lực rất có thể vượt xa tu sĩ bình thường, điểm này không thể không đề phòng.

Trong não hiện lên rất nhiều suy nghĩ, Lưu Ngọc thầm nhớ điều này.

“Sư huynh, thu hoạch lần này gần như đã chỉnh lý xong, có muốn đi phân phối bây giờ luôn không?”

“Nhan sư đệ bọn họ đúng là lòng ngứa ngáy khó nhịn.”

Nhìn thấy Lưu Ngọc một ngụm uống cạn Linh trà, Giang Thu Thủy nói như vậy.

“Đã như vậy, vậy bây giờ đi đi, tránh cho mấy vị sư đệ tốt kia phải chờ đợi sốt ruột.”

Nói xong, Lưu Ngọc đứng dậy, hai người một trước một sau đi ra ngoài cửa.

...

“Lưu sư huynh.”

“Thanh Dương đạo hữu.”

Trong phòng quản lý của phường thị, trong đại sảnh rộng rãi, hai nhóm người phân biệt rõ ràng ngồi đối diện nhau.

Thấy Lưu Ngọc đi vào, đều đứng dậy chắp tay. Bên trái là ba người của Nguyên Dương Tông: Nhan Khai, Thôi Lượng, Lãnh Nguyệt Tâm, bên phải là Mạnh Văn Tinh và năm tu sĩ của thế lực phụ thuộc.

Hai tay Lưu Ngọc để sau lưng khẽ gật đầu, tự nhiên đi đến vị trí chủ vị trống không ở giữa, ngồi xuống.

“Lần này đánh phường thị Mang Sơn thu hoạch được bao nhiêu?” Sau khi ngồi xuống, hắn tùy ý hỏi.

Loại phường thị nhỏ này, có linh vật bảo vật trân quý mới là việc kì quái, cũng đơn giản chỉ là một chút tài nguyên tu tiên của Luyện Khí kỳ, giá trị một ít Linh Thạch thôi, căn bản không đáng để hắn coi trọng.

Nhưng không coi trọng thì không coi trọng, một phần thuộc về mình kia, cũng không thể ít hơn nửa phần, đây là vấn đề về nguyên tắc.

“Bẩm sư huynh, tất cả thu hoạch đều đã thống kê xong.”

“Đa Mục đạo nhân, tài nguyên trong túi trữ vật của thủ vệ phường thị, cộng thêm tài nguyên của từng cửa hàng trong phường thị, sau khi quy ra thành Linh Thạch, giá trị khoảng mười chín ngàn khối Linh Thạch.”

Nhan Khai nóng lòng đối với cái này nhất, giành nói trước.

Thời gian hơn nửa ngày trôi qua, đủ loại việc vặt tự có đệ tử Luyện Khí kỳ phía dưới đi làm, căn bản không cần những tu sĩ Trúc Cơ như bọn họ tự mình động thủ, những việc này đã sớm có kết quả.

Nhưng Lưu Ngọc không hạ lệnh, không ai dám tự tiện hành động, dù sao lúc này không thấy so với khi còn ở tông môn. Rất nhiều tu sĩ mặc dù nóng mắt, nhưng cũng không dám giở trò.

“Ừm , giá trị mười chín ngàn khối Linh Thạch.”

Lưu Ngọc thoáng trầm ngâm, sau đó mở miệng: “Tài nguyên giá trị mười chín ngàn Linh Thạch này, Lưu mỗ sẽ lấy đi số lượng năm ngàn.”

“Bốn người Giang sư muội, Lãnh sư muội, Nhan sư đệ, Thôi sư đệ, mỗi người số lượng một ngàn năm trăm.”

“Năm vị của Mạnh đạo hữu, mỗi người một ngàn.”

“Về phần tài nguyên giá trị ba ngàn Linh Thạch còn lại, sẽ phân cho đệ tử Luyện Khí kỳ.”

“Phương án này của Lưu mỗ, các vị nghĩ như thế nào ?”

Thân là thủ lĩnh, đồng thời lại là người có thực lực mạnh nhất, lấy thêm một chút cũng là bình thường, hắn không hề cảm thấy điều này có gì không đúng. Nếu có người có dị nghị, Lưu Ngọc cũng không ngại giảng cho một chút “Đạo lý”.

“Tại cảm thấy vô cùng hợp lý.” Nhan Khai nói.

Có kinh nghiệm trước đây, gã tiếp nhận rất nhanh, không hề cảm thấy số lượng của Lưu Ngọc quá nhiều. Huống hồ so sánh với lúc ở Cổ Khuyết Thành, Lưu sư huynh hiện tại còn có thân phận dẫn đội, về mặt thân phận cao hơn nhất đẳng, có thể tiết chế đồng môn Trúc Cơ.

“Thu Thủy không có ý kiến.” Lập trường của Giang Thu Thủy không cần hoài nghi.

Thôi Lượng há to miệng, cuối cùng vẫn không nói gì. Lão cảm thấy tu vi của mình cao hơn hai người một bậc, lẽ ra phải phân phối thêm một chút, nhưng thấy ba người đã đạt thành nhất trí, cho dù nói cũng không có hiệu quả, nghĩ nghĩ cũng đành từ bỏ. Trong thời kỳ đặc biệt này, lão không dám chống đối Lưu Ngọc, cũng không muốn đắc tội phần lớn đồng môn.

Mà Lãnh Nguyệt Tâm luôn luôn không hợp với đội ngũ tu sĩ khác, cũng không biết suy nghĩ cái gì, thấy ánh mắt mọi người nhìn sang, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu biểu thị đồng ý.

Về phần năm người của Mạnh Văn Tinh, quyền nói chuyện thì càng nhỏ hơn rất nhiều, nhìn thấy năm thành viên của thượng tông đã đạt được thỏa thuận, càng không khả năng nói ra lời nói sát phong cảnh. Mà ba trăm tu sĩ Luyện Khí kỳ căn bản không nói nên lời, chỉ có bị động tiếp nhận lựa chọn, không có quyền lực lựa chọn.

Từ đó, phương án của Lưu Ngọc thuận lợi thông qua. Do Giang Thu Thủy lo liệu, dựa theo phương án phân phối định mức, cho tài nguyên tương ứng vào túi trữ vật, phân phát đến trong tay từng tu sĩ.

Trận đầu báo cáo thắng lợi, vừa rời khỏi Cổ Khuyết Thành chưa tới một ngày, đã có thu hoạch như thế, thật sự có tài nguyên vào tay. Đám người dần dần mặt mày hớn hở, bầu không khí cũng trở nên thư giãn.

“Đúng rồi Lưu sư huynh, những thủ vệ phường thị đầu hàng và lời khai chi tiết kia, nên xử lý như thế nào ?”

“Có cần phải để lại sử dụng làm pháo hôi không?”

Đợi sau khi năm người Mạnh Văn Tinh rời đi, Lãnh Nguyệt Tâm hỏi. Về phần buông tha những tu sĩ kia, nàng tu luyện ma công nên căn bản không có nghĩ tới. Phương diện thẩm vấn này là do nàng phụ trách, rất nhiều tin tức cũng đều là do nàng thẩm vấn, sau khi ra ngoài báo cáo cho Giang Thu Thủy, sau khi trải qua chỉnh lý Giang Thu Thủy lại bẩm báo cho Lưu Ngọc.

Bình Luận (0)
Comment