Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 717 - Chương 717. Tin Tức Của Khánh Điển

Chương 717. Tin tức của Khánh điển Chương 717. Tin tức của Khánh điển

Chương 717: Tin tức của Khánh điển

Việc thu thập tình báo liên quan tới Bạch gia vẫn còn tiếp tục, như Giang Thu Thủy đã nói, tấn công mạnh mẽ cũng không thích hợp, không có thể nóng vội.

Từng sự vụ tự có tu sĩ Trúc Cơ khác đi sắp xếp, và tiểu bối Luyện Khí phía dưới đi làm, hắn chỉ cần điều phối cục diện chung và kiểm soát phương hướng chung. Nếu như đội ngũ là xe ngựa, vậy hắn chính là người điều khiển xe ngựa.

Về phần hành vi của những đồng môn và tu sĩ của thế lực phụ thuộc này, Lưu Ngọc đương nhiên không thể hoàn toàn yên tâm, cho nên sắp xếp Giang Thu Thủy đi giám sát, nữ nhân này vẫn có thể yên tâm.

Hiện tại, tốt hơn hết là hoàn thành tu luyện mỗi ngày, chờ đợi sự phát triển.

Nhìn thấy Thanh Dương Ma Hỏa, mặt Lãnh Nguyệt Tâm lộ vẻ kinh ngạc. Nàng không nghĩ tới đường đường là Thanh Dương sư huynh, lại còn có một thủ đoạn rõ ràng là theo phong cách ma đạo này.

Nhìn bóng lưng của Lưu Ngọc, trong lòng Lãnh Nguyệt Tâm lại có chút ảo não, nàng cần lượng lớn tinh huyết tươi mới mới có thể nhanh chóng tu luyện. Như tù binh tu sĩ về sau, đều bị Thanh Dương sư huynh dùng để tu luyện Ma Hỏa, vậy nàng nên làm cái gì đây?

“Chẳng lẽ phải ăn vụng?”

...

Hai ngày sau, trong trạch viện xa hoa của Đa Mục đạo nhân, Lưu Ngọc, Thôi Lượng ngồi đối diện nhau.

“Có thể tìm thấy bất kỳ tin tức nào về Bạch gia không?”

Thả Dịch An đan thuật trong tay ra, Lưu Ngọc ngẩng đầu, bình tĩnh mở miệng.

Nguyên Dương Tông là một đại môn phái có hơn tám ngàn năm truyền thừa, căn cơ thâm hậu không gì sánh được, đệ tử Luyện Khí kỳ trong ngoài môn phái lên tới hai mươi ngàn, tự nhiên bồi dưỡng các loại tu sĩ chuyên môn. Bất luận là đấu pháp hay là sưu tập tình báo, hay các nhu cầu khác như bày trận, phá trận, có được đủ loại đệ tử “Năng khiếu”, đều không phải số ít.

Tiểu đội Thanh Phong muốn thoát khỏi chủ lực của Tông Môn, một mình chấp hành nhiệm vụ đặc biệt, gặp phải các loại tình huống phức tạp, mấy vị trưởng lão cân nhắc đến điểm ấy, cho nên đặc biệt trang bị cho một vài đệ tử cũng là một số thủ lĩnh. Đặt ở ngoại giới, cũng coi như “Tinh nhuệ” bên trong Luyện Khí kỳ.

Ngay từ khi chiếm được phường thị Mang Sơn, Lưu Ngọc đã điều động đệ tử tinh nhuệ đi đến phụ cận thu thập tin tức, gần ba ngày trôi qua, hiện tại hẳn là có kết quả.

“Thưa sư huynh, các đệ tử được phái đi quả thực có hỏi thăm được một số tin tức, nhưng phần lớn đều là tin đồn mà không được kiểm chứng, trong thời gian ngắn rất khó phân biệt thật giả."

"Tuy nhiên, có một tin tức mọi người đều biết, lại xác định không thể nghi ngờ." Thôi Lượng ngồi thẳng người, cân nhắc rồi nói.

"Ồ? để nghe xem."

Ánh mắt Lưu Ngọc sáng lên, ra hiệu cho lão nói tiếp.

Mặc dù tất cả các tu sĩ trong phường thị đều bị kiểm soát, tin tức sẽ không bị rò rỉ trong thời gian ngắn, nhưng sau một thời gian dài, việc thế giới bên ngoài phát hiện ra điều gì đó không ổn cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Tu sĩ một lần ra ngoài nửa tháng thậm chí vài tháng là chuyện bình thường, nhưng ở phường thị có mấy trăm tu sĩ, luôn có một số tình huống ngoại lệ.

Nếu bạn hẹn với đồng đạo, đồng môn của mình để làm một số việc nhất định, khi thời gian cuối cùng cũng đến, nhưng hảo hữu lại chưa đến.

Tất cả đội ngũ hành động càng nhanh càng tốt. Thời gian càng dài, khả năng đám người Lưu Ngọc bị bại lộ càng cao.

“Thiếu tộc trưởng Vi Thiên Thông của Vi gia Trúc Cơ thành công, Vi gia không biết là bởi vì chúc mừng hay là nguyên nhân khác, thế mà ở trong lúc mấu chốt này vẫn lựa chọn tổ chức một sự kiện đặc biệt, cử hành “Trúc Cơ đại điển.”

“Vi gia phô trương mời tu sĩ trong vòng trăm dặm đến tham gia, thế lực có danh tiếng đều đưa thiệp mời, Bạch gia cũng ở hàng ngũ này, rất có thể phái tu sĩ đi chúc mừng.”

“Lưu sư huynh, ta nghĩ có thể đánh chặn, làm suy yếu lực lượng của Bạch gia.”

Thôi Lượng nói đến chỗ này, vẻ mặt có chút âm hiểm.

Một tu sĩ như lão, trải qua đủ chuyện trên đời, có ranh giới cuối cùng của đạo đức linh hoạt, bất kể âm mưu gì, chỉ cần có thể đạt được mục đích, lão sẽ không bao giờ ngại sử dụng.

Vi gia, một thế lực cấp bậc Trúc Cơ khác trong vòng hai trăm dặm dặm quanh Phượng Hoàng sơn, yếu hơn Bạch gia rất nhiều, chỉ có hai tên tu sĩ Trúc Cơ, tộc trưởng có tu vi cao nhất cũng chỉ có Trúc Cơ trung kỳ. Cho nên vẫn luôn khiêm tốn, không dám đụng đến “Bá quyền” của Bạch gia.

“Không tệ, tông môn bồi dưỡng những tu sĩ tinh nhuệ này, quả thật có chút thành tựu, không để cho Lưu mỗ thất vọng.”

Lưu Ngọc khen một tiếng, sau đó cẩn thận suy nghĩ.

Nếu động thủ, chắc chắn sẽ phơi bày sự tồn tại của mình trước mắt tu sĩ Bạch Vân Quan và Bạch gia, sẽ không còn tác dụng bất ngờ nữa.

Cho nên lợi dụng cơ hội này, chẳng những phải một kích thành công, còn phải tận lực gây cho đối phương thương tổn nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment