Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 726 - Chương 726. Lạt Thủ Tồi Hoa (3)

Chương 726. Lạt thủ tồi hoa (3) Chương 726. Lạt thủ tồi hoa (3)

Chương 726: Lạt thủ tồi hoa (3)

“Ầm.”

Gương mặt Bạch Liên Hoa lộ vẻ bình tĩnh, nàng thong thả lấy ra hai lá bùa nhị giai ra, kích hoạt chúng để chống lại sự tấn công dồn dập đến từ pháp khí của đối phương, đồng thời điều khiển đài sen mau chóng bay đi.

Nàng là Chế phù sư nhị giai thượng phẩm, nàng có thể biến các chiêu thức nhị giai thượng phẩm thậm chí là cực phẩm thành bùa với xác suất thành công rất cao. Ngày thường bản thân nàng cũng đã dự trữ một lượng bùa không nhỏ.

Lúc này cần dùng thì chỉ cần kích hoạt lá bùa, tiết kiệm được bước thi pháp nên rất nhanh, song uy lực của chiêu thức lại không hao mòn đi nhiều.

Pháp bảo và pháp thuật là hai thứ mà các tu sĩ quen thuộc nhất. Thực chất hai thứ này không phân cao thấp, song trước khi tấn công, pháp thuật sẽ có quá trình chuẩn bị dài hơn pháp bảo, đây cũng là một khuyết điểm cực lớn của nó.

Cũng bởi thời gian chuẩn bị thi pháp ít ỏi nên những tu sĩ sử dụng pháp thuật cũng ngày một ít đi.

Tới nay trong giới tu tiên, phần lớn mọi người đều dùng pháp khí phối hợp với pháp bảo để đương đầu với kẻ địch.

Ít nhất ở Thiên Nam là vậy.

Tuy nhiên nếu chế tạo thành bùa thì có thể giải quyết vấn đề quá trình thi pháp một cách hoàn hảo, thậm chí thực lực mà các tu sĩ phát huy còn mạnh hơn khi dùng pháp khí.

Bị hai món pháp thuật nhị giai thượng phẩm tấn công, ba người Nhan Khai không dám khinh suất, chỉ đành tạm thời ngừng lại, cùng nhau dùng pháp khí phá vỡ hai món pháp thuật kia, sau đó mới có thể đi tiếp.

Thế nhưng bị lỡ mất một lúc nên khoảng cách giữa bọn họ đã được kéo xa.

Trong ba người bọn Nhan Khai, người có tu vi cao nhất cũng mới ở Trúc Cơ trung kỳ, mà Bạch Liên Hoa lại là Trúc Cơ hậu kỳ, tu vi hai bên chênh lệch rõ rệt.

Loại bỏ vướng mắc xong, khoảng cách dần dần được nới rộng.

Sau khi giao thủ trong thời gian ngắn, tu sĩ hai bên người chạy kẻ đuổi theo, Bạch Liên Hoa cũng không hề hiếu chiến.

Bạch Thái Hoàng thấy vậy bèn thả lỏng, trong lòng nàng ta lại càng ngưỡng mộ vị tộc trưởng gặp nguy hiểm nhưng không hề hoảng loạn này hơn. Tiếp đó, nàng ta lại nhìn chằm chằm ba luồng ánh sáng đang đuổi theo phía sau.

Nhãn lực của tu sĩ Trúc Cơ rất tốt nên nàng ta có thể trông thấy rõ vẻ mặt của bọn họ.

Song điều kì lạ là ba người bọn họ không hề hoảng loạn, gần như không lo lắng một chút nào về việc thất bại.

“Không hay rồi!”

Bạch Thái Hoàng bỗng nhận ra điều gì đó, nàng ta muốn nhắc nhở tộc trưởng.

Song đã muộn.

Phía trước đài sen màu trắng khoảng sáu, bảy dặm bỗng thoáng thấy bóng dáng một vị tu sĩ. Thần thức của Bạch Liên Hoa và Bạch Thái Hoàng đều đoán ra được, song trước đó đã có một vật nhọn u ám bắn về phía bọn họ.

Vật nhọn đó mang theo sát khí lạnh thấu xương và đâm thẳng vào đài sen dưới chân hai người!

Đây chính là U Minh Đoạn Hồn chùy thượng phẩm!

Bạch Thái Hoàng chẳng kịp nghĩ ngợi gì nhiều, nàng ta tháo pháp khí khuyên tai hình giọt nước màu đỏ bên tai phải xuống, truyền pháp lực vào nó rồi ném lên không trung.

Giọt nước màu đỏ lập tức biến thành một luồng linh quang dài khoảng một thước, lấp lánh nhưng không hề chói mắt. Luồng linh quang đó chặn vật nhọn lại, nàng ta muốn ngăn cản đòn tấn công đã có chuẩn bị từ trước này.

Pháp khí linh quang này không hề bắt mắt, song uy lực của nó thì thực sự được xếp vào hàng pháp khí, hơn nữa nó còn là pháp khí phòng ngự tinh phẩm, là một thứ đồ khó có thể có được!

“Đinh!”

Song khi đối đầu với U Minh Đoạn Hồn chùy, món pháp khí phòng ngự cực phẩm kia vẫn bị đánh bay sau khi kiên trì được một khoảng thời gian ngắn, nó bắn về phía sau khoảng mười mấy trượng rồi mới ngừng lại.

“Hừ.”

Đối đầu trực tiếp với đòn tấn công kia khiến sắc mặt Bạch Thái Hoàng trắng bệch, nàng ta cũng bị thương nhẹ.

Uy lực của vật nhọn kia không hề giảm sút, sau khi đánh bay giọt nước màu đỏ kia thì tiếp tục lao về phía Bạch Liên Hoa và Bạch Thái Hoàng, mãi cho đến khi Bạch Liên Hoa rút một thanh đoản kiếm màu bạc ra đỡ thì mới chặn lại được.

“Trước có bầy sói, sau có đàn hổ!”

Sắc mặt Bạch Liên Hoa thay đổi, nàng thầm than một tiếng không xong rồi.

Rất rõ ràng, người đuổi theo bọn họ có thực lực vô cùng mạnh, không thể ngăn người này lại trong một khoảng thời gian ngắn được. Nếu trên không trung còn có kẻ đánh gọng kìm nữa thì có khả năng bọn họ sẽ bị đánh đến rớt xuống, điều này cực kì nguy hiểm.

Dẫu sao thì tu sĩ Trúc Cơ vẫn không thể bay khi chỉ dựa vào cơ thể của mình, nếu rơi từ độ cao mấy trăm trượng xuống thì e là không chết cũng trọng thương.

Dưới sự truy kích của kẻ địch, một kết quả như vậy chẳng khác gì tuyên bố tử vong.

Nàng bèn hạ quyết tâm, trước khi kẻ địch bao vây trước sau, nàng sẽ điều khiển đài sen đáp xuống cánh rừng.

Đồng thời nàng sẽ ném vài Truyền âm phù xuống thông báo cho những tu sĩ tham gia lễ mừng và có quan hệ tốt với Bạch gia, hi vọng bọn họ có thể ra tay tương trợ.

Bình Luận (0)
Comment