Lưu Ngọc khẽ gật đầu cất bước tiến vào, ánh mắt tùy ý quét qua Linh dược viên này.
Vừa bước vào Linh dược viên, lập tức có một cỗ Linh khí nồng đậm đập vào mặt, dựa theo cấp độ phân chia mà Tu Tiên Giới đã thống nhất, nơi này có thể đạt đến trình độ nhị giai thượng phẩm.
Hiển nhiên là nơi này đã được bố trí Tụ Linh và Kết Linh trận, có thể tụ Linh khí và khiến cho chúng không thể rò rỉ ra bên ngoài, sau một thời gian dài duy trì ở một tiêu chuẩn khá cao đã khiến nơi này trở nên thích hợp cho một vài Linh thảo yêu cầu khá nhiều Linh khí cho việc sinh trưởng.
Hơn nữa Linh dược viên có thể đạt được trình độ này, phẩm cấp của trận pháp chắc chắn không thấp, với tài lực của loại gia tộc Trúc Cơ Vi gia này, rất khó để tạo ra được cái thứ hai.
“Xem ra nơi này chính là Linh dược viên quan trong nhất của Vi gia, Vi gia không hề lừa gạt ta.”
Sau khi phân tích theo thói quen, Lưu Ngọc phóng tầm mắt nhìn, thu hết cảnh tượng trong của Linh dược viên này vào trong mắt.
Chỉ thấy những khối Nhật Quang Thạch to lớn được đặt phía trên Linh dược viên, chiếu sáng rực rỡ bên trong, bên trong có khoảng ba mẫu Linh điền.
Từng mảnh Linh điền được chia thành bốn hình vuông, được sắp xếp vô cùng ngay ngắn, mỗi chủng Linh dược Linh thảo được phân chia ở những khu vực sinh trưởng khác nhau.
Bên cạnh Linh điền đặt một vài dụng cụ làm đất tưới nước, bụi bặm ở bên trên cũng rất ít, rõ ràng có thể thấy bình thường luôn có tu sĩ chăm sóc.
“Không tệ, vô cùng tốt.”
“Linh dược viên này của Vi gia được xử lý vô cùng gọn gàng ngăn nắp, có thể nhìn ra được cách làm việc của các người.”
“Đợi một thời gian nữa thì chắc chắn có thể trồng ra rất nhiều Linh thảo quý hiếm lâu năm, trợ giúp Vi gia lớn mạnh.”
Tùy ý nhìn lướt qua vài cái, Lưu Ngọc tán thưởng.
Đương nhiên đây chỉ là lời xã giao, so với Linh dược viên Bính Tự Lục Hào mà hắn đã từng đóng giữ ở Vọng Nguyệt Thành thì nơi này không thể bằng dù chỉ một điểm nửa điểm, cho dù so sánh với Thiên Dung Thành Hoàng gia thì cũng kém hơn một hai bậc.
Từ góc nhìn này, hắn có thể dễ dàng phán đoán được nội tình của gia tộc.
“Thanh Dương đạo hữu nói như vậy chính là thiệt cho lão phu, dược viên đơn sơ, kính xin đạo hữu không chê mới phải.”
Vi Quang Chính rất khiêm tốn.
Gã biết chút gia sản của Vi gia này đối với loại đại tông môn có Nguyên Anh lão tổ tồn tại như Nguyên Dương Tông này mà nói thì thật sự không tính là cái gì, cho nên trong lòng gã vô cùng tỉnh táo.
Sau khi khách sáo vài câu, Lưu Ngọc tiếp tục bước đến gần Linh điền.
“Bích Linh thảo.”
“Tử Linh thảo.”
“Quy Nguyên hoa.”
Ánh mắt của hắn không ngừng dò xét trên từng mảnh Linh điền, hắn dễ dàng nhận ra tên của rất nhiều Linh thảo, công dụng của chúng cũng hiện lên rõ ràng.
Linh dược viên của Vi gia này mượn sức mạnh của trận pháp, cho nên Linh khí miễn cưỡng đạt đến cấp độ nhị giai thượng phẩm, nhưng chung quy Linh khí hữu hạn nên việc trồng Linh thảo Linh dược cũng bị hạn chế, ước chừng chỉ có hơn hai mươi mấy chủng loại mà thôi.
Nhiều nhất là Linh thảo nhất giai, tất cả đều có thể được dùng để luyện chế đan dược nhất giai trung phẩm, được trồng ở bên ngoài.
Càng đi vào bên trong, Linh thảo càng trân quý, niên đại càng cao, diện tích mà chúng chiếm cũng càng lớn, sau khi chúng đạt đến cấp độ nhị giai, số lượng Linh thảo Linh dược đột nhiên giảm xuống.
Linh khí ẩn chứa bên trong mỗi tất đất đều có giới hạn, nếu như muốn Linh thảo sinh trưởng bình thường thì nhất định phải tính toán tốt phạm vi mà Linh thảo hấp thu Linh lực, dù sao người khác cũng không có Tiên Phủ, không thể nào trồng Linh thảo một cách dày đặc được.
Nếu trong phạm vi một mẫu đất trồng một Linh thảo nhị giai mà nói, vậy thì cũng không trồng được bao nhiêu cây.
“Đáng tiếc, trong Tiên Phủ đều đã có những giống này.”
Trong lòng Lưu Ngọc tiếc hận, hắn tăng tốc thêm chút nữa, tiếp tục đi vào bên trong, hy vọng có thể thu hoạch được gì đó.
“Khổ Tâm thảo.”
Tất cả những thứ lọt vào mắt hắn đều là những Linh thảo “vô dụng”, nhưng ngay khi trái tim hắn bắt đầu chìm xuống thì đột nhiên xuất hiện một kinh hỉ.
Một gốc Linh thảo trông giống cỏ khô, bề ngoài màu xám vàng, dài khoảng hai tấc xuất hiện trong tầm mắt hắn, đây chính xác là một loại phụ dược cần thiết nhất để luyện chế Kết Kim đan.
Trong lòng Lưu Ngọc mừng rỡ, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, hắn dừng bước chân lại đi đến bên cạnh quan sát Khổ Tâm thảo.
Căn cứ theo miêu tả trong điển tịch, chỉ chốc lát sau, hắn đã xác định được đây chính xác là Khổ Tâm thảo.
“Thanh Dương đạo hữu quả nhiên là hiểu biết sâu rộng, đúng vậy, đây chính là Khổ Tâm thảo.”
“Linh thảo này là do một vị tiền bối của Vi gia đoạt được, lúc ấy nó chỉ là một cây non, trồng trong Linh dược viên bất tri bất giác đã hơn ba trăm năm rồi.”
“Đáng tiếc là, chúng ta vẫn không tìm được phối phương thích hợp để sử dụng.”