Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 754 - Chương 754. Thử Công Kích (2)

Chương 754. Thử công kích (2) Chương 754. Thử công kích (2)

Cảnh tượng hai trăm tu sĩ Luyện Khí đồng loạt thi triển pháp thuật rất lớn, vô cùng đồ sộ, khiến cho Linh khí dao động trong một phạm vi nhỏ, từng đạo pháp thuật giống giống như là vạn mũi tên đồng loạt được bắn ra, sự sắc bén không thể ngăn cản.

Hỏa Cầu thiêu đốt với ngọn lửa màu đỏ lớn bằng một quả bóng rổ, Băng Chùy tỏa ra hơi lạnh dài hơn một trượng, Tia Sét màu xanh lam lớn bằng một nắm tay vừa nhanh vừa gấp…

Từng đạo pháp thuật với thuộc tính khác nhau, giống như những giọt mưa trên bầu trời, mang theo uy năng khiến người ta rúng động, dày đặc rơi xuống trụ sáng màu xanh đang bao phủ Phượng Hoàng sơn.

Đối mặt với đòn công kích pháp thuật dày đặc như vậy, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong cầm trong tay Linh khí cực phẩm thì cũng phải tạm thời né tránh mũi nhọn, nếu nghênh đón trực diện thì chắc chắn sẽ bị trọng thương.

Sau khi nhóm tu sĩ đầu tiên thi triển pháp thuật, bọn họ lập tức lui về phía sau vài bước, sau đó nhóm tu sĩ thứ hai tiến lên trên, bắt đầu tiếp tục thi triển pháp thuật.

Tất cả những điều này đang diễn ra một cách có trật tự dưới sự chỉ huy của hai người Nhan Khai và Lãnh Nguyệt Tâm, không có xu hướng dừng lại.

Phía bên kia, dưới chân núi Phượng Hoàng sơn, sáu tu sĩ Trúc Cơ đang tập trung ở nơi này.

Theo thứ tự là bốn vị trưởng lão còn lại của Bạch gia, bao gồm cả Bạch Thái Hoàng, còn có một tán tu Trúc Cơ, một tu sĩ Trúc Cơ xuất thân từ gia tộc Luyện Khí.

Lúc này bọn họ đang thông qua trận pháp quan sát đoàn người Lưu Ngọc, khi nhìn thấy đối phương có mười hai tu sĩ Trúc Cơ, trong lòng bọn họ đều trầm xuống, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

Mắt thấy đối phương đang bắt đầu phát động công kích, bọn họ đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, lập tức thay đổi hạ lệnh nghênh đón.

Rất nhanh đã có tu sĩ Bạch gia và các tu sĩ đến tiếp viện cũng thi triển các loại pháp thuật thuộc tính, đánh trả các đạo pháp thuật đang ùn ùn kéo đến.

Có sự yểm hộ của trận pháp, bọn họ không cần phải lo lắng về sự an toàn của bản thân, tổng thể phát huy vẫn tương đối ổn định.

“Rầm rầm.”

“Bùm.”

Trong lúc một số lượng lớn pháp thuật va chạm, những tiếng nổ lớn phát ra, từng tiếng từng tiếng liên miên không dứt.

Trận dư âm đã thổi bay cây cỏ, chỉ còn lại một vùng đất màu vàng và những vết tích gồ ghề ở trung tâm vụ va chạm.

Dưới cuộc tấn công pháp thuật dày đặc như vậy, nếu như sử dụng pháp khí, mà phẩm chất của pháp khí không cao thì rất có thể dẫn đến hư hại, cho nên không có tu sĩ nào dám tùy tiện sử dụng.

Nhóm tu sĩ Luyện Khí kỳ đầu tiên của Lưu Ngọc xuất thủ, tuy là tu vi tổng thể cao hơn, nhưng số lượng ngược lại không bằng đối phương, cho nên vòng công kích bằng pháp thuật đầu tiên tất cả đều đã bị ngăn cản, không hề rơi trúng trụ sáng màu xanh.

Nhưng tu sĩ Bạch gia bên trong trụ sáng màu xanh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì vòng công kích bằng pháp thuật thứ hai đã đến, căn bản không cho bọn họ cơ hội thở dốc.

Uy thế tương tự, mật độ dày đặc cũng không hề thua kém vòng đầu tiên, mang theo khí tức khiến nhiều tu sĩ bên trong trụ sáng hít thở không thông, đòn công kích không hề dừng lại, rơi xuống trụ sáng màu xanh.

Lúc này, bên trong vòng bảo hộ, các tu sĩ Bạch gia chỉ vừa mới phát động xong một đợt pháp thuật, không kịp phát động đợt thứ hai, cho nên bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn các đạo pháp thuật rơi xuống, dần dần tiếp cận vòng bảo hộ trước mặt bọn họ.

Ngoại trừ một ít tu sĩ Bạch gia không để ý đến sự trân quý của pháp khí, mạnh mẽ sử dụng pháp khí ngăn cản những đạo pháp thuật này, còn lại hơn phân nửa đều rơi vào trận pháp.

“Rầm rầm.”

“Rầm rầm.”

“Rầm rầm.”

Từng tiếng nổ liên hoàn, từng đạo pháp thuật người trước ngã xuống, người sau tiến lên rơi xuống trụ sáng màu xanh, khiến cho nó liên tục chấn động.

Tựa như một ném một hòn đá nhỏ xuống mặt hồ, mặc dù có hiệu quả, nhưng bởi vì hòn đá quá nhỏ, cho nên chung quy chỉ có thể tạo nên những gợn sóng li ti trên mặt hồ.

Nó không thể tạo nên bọt sóng to lớn, đánh vỡ sự cân bằng, cho nên hiệu quả vô cùng không rõ ràng.

Rõ ràng, đối với một trận pháp đã đạt đến phẩm cấp nhị giai cực phẩm, chỉ công kích bằng pháp thuật nhất định thì vẫn không đủ nhìn, cho dù số lượng không hề ít.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim đang lơ lửng của tu sĩ Bạch gia bên trong trận pháp cuối cùng cũng buông xuống, cuối cùng cũng không còn căng thẳng nữa, bọn họ bắt đầu thi triển từng đạo pháp thuật để đánh trả.

“Bạch gia không hổ là danh môn trong Tu Tiên Giới, “Huyễn Diệt Thanh Hoa trận” quả nhiên không tầm thường, cho dù bọn họ có nhiều tu sĩ Luyện Khí kỳ hơn nữa cũng đừng hòng mơ tưởng có thể bước vào trận pháp một bước.”

“Mặc dù đối phương có nhiều tu sĩ Trúc Cơ, nhưng chỉ cần chúng ta dựa vào trận pháp thủ vững không ra, đối phương cũng đừng hòng mơ tưởng đến việc công phá nó dưới sự ngăn cản của chúng ta.”

“Chỉ cần kéo dài thêm một ít thời gian, đợi thượng tông đến cứu viện, khốn cảnh này của chúng ta tự nhiên sẽ được giải quyết dễ dàng.”

Bên trong trận pháp, một tên đại hán vạm vỡ người trần truồng cười nói.

Bình Luận (0)
Comment