Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 756 - Chương 756. Thử Công Kích (4)

Chương 756. Thử công kích (4) Chương 756. Thử công kích (4)

Trận pháp dựa vào sự bố trí khéo léo, liên kết của từng tiết điểm một, chúng tận dụng sức mạnh của thiên địa để phát huy sức mạnh cường đại, những kẻ thông minh thậm chí có thể khiến tu sĩ vượt cấp, giết chết kẻ thù mạnh hơn bản thân.

Mà các loại bảo vật như Phá Cấm phù, Phá Cấm châu được dùng để quấy nhiễu trận pháp, cướp đi sức mạnh tự nhiên thiên địa, hoặc là làm rối loạn sự bố trí của các tiết điểm của trận pháp, khiến cho uy năng của trận pháp giảm đi, thậm chí là mất đi hiệu quả.

Có điều việc luyện chế Phá Cấm phù, Phá Cấm châu cực kỳ khó khăn, chẳng những cần trình độ chế tác trận pháp cao thâm, còn cần tu sĩ trên đạo phù chú, đạo luyện khí đạt được thành tựu không tầm thường, như vậy mới có khả năng luyện chế được.

Nhưng đồng thời tu sĩ tinh thông nhiều đạo cũng rất thưa thớt, nói bọn họ là lông phượng lân giác cũng không quá đáng, hoàn toàn có thể xưng là “thiên tài cái thế”, bình thường cũng chỉ có đại tông môn mới có, hơn nữa không phải đời nào cũng có.

Ngay khi Lưu Ngọc đang quan sát, hộ sơn trận pháp của Bạch gia lại xảy ra biến hóa.

Trụ sáng màu xanh chấn động, từng quả Thanh Cầu lớn cỡ thùng nước chậm rãi ngưng tụ lại, đếm sơ sơ cũng có ít nhất hai ba mươi quả.

Dựa vào Linh giác của tu sĩ, bọn họ có thể cảm giác được uy lực không tầm thường trong đó, thậm chí có một số ít Quang Thanh Cầu đã có thể đạt đến phẩm cấp pháp thuật nhị giai.

Sau khi Thanh Cầu thành hình thì chúng không hề dừng lại, đồng loạt bắn về phía tu sĩ Luyện Khí kỳ bên phía Lưu Ngọc, việc di chuyển rất có quy tắc.

Rõ ràng, đây là mượn sức mạnh của trận pháp để thi triển ra, hơn nữa chỉ có một người điều khiển mới có thể trật tự được như vậy.

“Đừng hoảng sợ, chỉ có sáu bảy khối Quang Cầu đạt đến phẩm cấp pháp thuật nhị giai mà thôi, căn bản không tính là gì.”

Nhìn đội ngũ tu sĩ Luyện Khí kỳ hơi rối loạn, bốn người Nhan Khai, Lãnh Nguyệt Tâm, Thôi Lượng và Vi Quang Chính khẽ nhíu mày, lập tức trấn an chỉ huy ngay tại chỗ.

Nhìn thấy phe mình có nhiều tu sĩ Trúc Cơ áp trận như vậy, sự rối loạn trong đội ngũ rất nhanh đã được bình ổn, bọn họ lại giơ tay lên đồng loạt thi triển một đợt pháp thuật mới.

Trong Linh quang chói mắt trên không trung, Lôi Cầu, Hỏa Xà, Băng Châm và các phép thuật nhất giai khác va chạm với Quang Thanh Cầu.

“Rầm rầm.”

Lại là từng trận tiếng nổ lớn, Quang Thanh Cầu đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Mà các loại pháp thuật cũng đã bị tiêu hao hơn một nửa, chỉ còn lại lác đác hơn mười đạo rơi xuống trụ sáng màu xanh, để lại một vài gợn sóng nhỏ.

Cứ như vậy, trong trận đấu pháp kịch liệt, nửa canh giờ thoáng cái đã trôi qua.

“Gần được rồi, Giang sư muội, Nhan sư đệ, Tiêu đạo hữu, Vi đạo hữu, các người cùng nhau xuất thủ, công kích trận pháp này!”

Thu hết toàn bộ sự biến hóa của trận pháp Bạch gia vào trong mắt, dựa theo lời của những “chuyên gia” mà tông môn phái đến, Lưu Ngọc trực tiếp truyền âm chỉ huy.

“Vâng!”

Giang Thu Thủy, Nhan Khai, Tiêu Sùng, Vi Quang và mười hai tu sĩ Trúc Cơ nghe vậy, bọn họ lập tức có hành động.

Bọn họ chỉ huy tu sĩ Luyện Khí kỳ, sử dụng từng kiện pháp khí cực phẩm bắt đầu công kích trụ sáng màu xanh.

Pháp khí có thể đạt cấp bậc cực phẩm này không có khả năng bị pháp thuật nhất giai làm tổn hại, cho nên bọn họ cũng không có nhiều sự cố kỵ như vậy.

Khoảng chừng hai mươi kiện pháp khí cực phẩm, Linh quang lấp lánh đặc biệt sáng ngời, tựa như những ngôi sao băng lấp lánh, mang theo uy năng mạnh mẽ, mục tiêu nhắm thẳng vào một vị trí nhất định của trụ sáng màu xanh.

Uy thế khổng lồ vừa xuất hiện đã hoàn toàn lấn át rất nhiều đòn công kích bằng pháp thuật của tu sĩ Luyện Khí kỳ, song phương hoàn toàn không có khả năng so sánh với nhau.

Uy năng mạnh mẽ ẩn chứa trong đó đã khiến cho tu sĩ Luyện Khí của hai bên đều giật mình kinh sợ!

Sức hấp dẫn của Linh Sơn nhị giai thật sự quá lớn, đặc biệt là đối Mạnh Văn Tinh, Ngô Vĩnh Xuân, Vi Quang Chính, Tiêu Sùng và những người khác mà nói, càng khó có thể ngăn cản bọn ho.

Cho nên bọn họ đặc biệt ra sức, mỗi người đều sử dụng hai kiện pháp khí cực phẩm, để cho Lưu Ngọc “nhìn thấy”.

Đối với gia tộc tu sĩ mà nói, bọn họ cần có một ngọn Linh sơn phúc lành và thượng hạng thì mới có thể khiến cho tộc nhân sinh sôi nảy nở, số lượng tu tiên giả tăng lên liên tục và có thể cung cấp điều kiện tu luyện tốt hơn.

Có như vậy, gia tộc mới có thể phát triển lớn mạnh.

Đối với tán tu mà nói, bọn họ cũng muốn có một địa bàn tốt để tu luyện, thậm chí có thể dựa vào đó mà tiêu xài hoang phí.

Ngoại trừ một phần vô cùng nhỏ bộ phận thật sự quen với việc tự do thoải mái, thì phần lớn tu sĩ có ai thật sự muốn làm tán tu không có nơi nương tựa, không có căn cơ chứ?

Bình Luận (0)
Comment