Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 873 - Chương 873. Ngầm Thông Đồng Với Hợp Hoan Môn(2)

Chương 873. Ngầm thông đồng với Hợp Hoan môn(2) Chương 873. Ngầm thông đồng với Hợp Hoan môn(2)

Chương 873: Ngầm thông đồng với Hợp Hoan môn(2)

Chỉ thấy độn quang màu vàng sau khi hạ xuống, Tiêu Sùng không lập tức hành động, chỉ nhắm mắt lẳng lặng đứng tại chỗ, dường như là ngủ thiếp đi.

“Không hổ là xuất thân tán tu, làm việc rất cẩn thận.”

“Đáng tiếc, gặp phải người như Lưu mỗ.”

Trong lòng Lưu Ngọc hơi động, biết người này đang dùng thần thức liếc nhìn xung quanh, xác định có dị thường hay không.

Chỉ có điều thần trí của mình có phạm vi mười một dặm, có thể ở xa hơn chỗ theo dõi, hành động của người này chẳng qua cũng chỉ là vô ích mà thôi.

Chỉ chốc lát sau, đại khái là đã dùng thần thức cẩn thận quét qua mấy lần, sau khi xác định không có vấn đề, Tiêu Sùng mở mắt ra.

Chỉ thấy thân hình hắn khẽ động, nhanh nhẹn lướt qua trong rừng rậm, trực tiếp đi hướng về một nơi nào đó.

Thân hình Lưu Ngọc theo sau khẽ động, đón gió đêm lạnh lẽo, xa xa bám theo phía sau.

Chỗ đi qua, tiếng côn trùng kêu vang đều biến mất.

Dường như cảm nhận được sát ý của sinh mệnh cao tầng, cho nên lựa chọn lặng lẽ ẩn núp, không còn dám lên tiếng thu hút sự chú ý.

Ở trong thần thức quan sát, Tiêu Sùng chạy khoảng mười dặm thì dừng lại ở bên trong một ngọn núi nhỏ, chui vào trong sơn động hoang bên dưới.

Trong sơn động có ánh lửa nhu hòa, khiến cho bốn phía rõ ràng, tựa như có người đang chờ đợi ở đây.

Tiêu Sùng ra ngoài liên hệ với ai, đáp án sẽ nhanh chóng được làm rõ!

Sau khi tiến vào trong sơn động, tầm nhìn đã hạn hẹp hơn nhiều, lại duy trì khoảng cách cực hạn, đã không thể quan sát được đến tình huống bên trong.

Thân hình của Lưu Ngọc khẽ động, một mặt ấn giấu tung tích của bản thân, một mặt nhanh chóng tiếp cận sơn động dưới núi hoang.

Đến cách hang ba dặm, cảm thấy đủ rồi thì liền lần nữa dừng lại.

Thần thức theo ánh lửa liếc nhìn vào bên trong sơn động, đồng thời tâm thần chú ý tình huống xung quanh, để tránh có mai phục.

...

Trong sơn động, bên cạnh đống lửa.

“Tiêu đạo hữu, ngươi có thể đến đây đúng hẹn, tiểu nữ hết sức vui mừng.”

Một nữ tu mặc váy dài màu vàng nhạt, dung mạo xinh đẹp cười dịu dàng nói.

Nàng ta dáng vẻ thướt tha, ngũ quan tinh xảo, mái tóc đen nhẹ nhàng rũ xuống hai bờ vai, váy áo vô cùng sát người, khiến cho các đường cong trên cơ thể hiện ra rõ ràng.

Nhưng bởi vì quá vừa người, cho nên chỉ cần hơi cử động mạnh, đóa nhũ hoa liền vô cùng sống động.

Phối hợp với thần thái của nữ tu xinh đẹp khiến cho người ta hơi có suy nghĩ không nhịn được mà muốn mạnh mẽ chà đạp.

“Cao tiên tử nhiệt tình mời, Tiêu mỗ há lại có thể không biết tốt xấu?”

“Sao dám cô phụ nhã ý của tiên tử?”

Tiêu Sùng khách khí ôm quyền, bề ngoài vô cùng quy củ.

Nhưng mấy phần lửa nóng dục vọng dưới đáy mắt không thể nhịn được mà liếc nhìn trên thân thể của nữ tu họ Cao, hiển nhiên là đã động sắc tâm.

“Là hắn?”

“Tiêu Sùng này lén lén lút lút ra ngoài, quả nhiên là cấu kết với tu sĩ Hợp Hoan Môn.”

Lưu Ngọc nhìn tới đây, ánh mắt ngưng trọng.

Nhận ra nữ tu này chính là tu sĩ Hợp Hoan Môn, từng ở Thiên Tuyết tiên thành tụ hội ngũ tông thấy xa xa một lần.

“Tiêu mỗ cũng cung cấp không ít tình báo, vì “nhập đội” mà chứng minh quyết tâm của mình.”

“Quý tông lần trước hứa hẹn giải trừ Tỏa Linh cấm chế giúp ta, không biết bây giờ có thể thực hiện được hay chưa?”

“Sớm giải trừ cấm chế, Tiêu mỗ cũng sớm đầu quân vào quý tông hơn, nỗ lực vì quý tông!”

Sau khi hàn huyên vài câu, Tiêu Sùng cuối cùng khống chế lại dục vọng nội tâm, nói ra mục đích của mình.

Có thể tu luyện tới Trúc Cơ sơ kỳ, mặc dù hắn ta có chút háo sắc, nhưng tuyệt đối sẽ không bị sắc dục làm choáng váng đầu óc.

“Tiêu đạo hữu cứ hoàn toàn yên tâm đi!”

“Trác sư tỷ rất hài lòng với tình báo lần trước của đạo hữu, đặc biệt ban thưởng “Hóa linh đan”, giúp đỡ đạo hữu va chạm với gông xiềng.”

“Mời đạo hữu xem.”

Nữ tu họ cao lấy ra một cái bình ngọc, duỗi hai tay non mềm ra, từ đó kẹp ra một viên đan dược màu đỏ thẫm.

Viên đan dược kia toàn thân đỏ thẫm, bên ngoài có mấy đạo đan văn phức tạp, mờ ảo tản ra linh quang màu đỏ nhạt.

Ở dưới ngón tay trắng noãn mềm mại của nữ tu càng lộ ra sự bất phàm.

Tiêu Sùng không chút do dự, tiếp nhận viên đan dược này từ trong tay nữ tu họ Cao, tứ chi tiếp xúc vô tình hay cố ý càng khiến cho lòng hắn rung động.

“Quả nhiên là Hóa Linh đan!”

“Lần này rốt cục cũng có thể thoát khỏi sự kìm chế của Thanh Dương lão ma rồi.”

Sau khi xác định là Hóa Linh đan có thể hóa giải Tỏa Linh cấm chế, mặt mũi Tiêu Sùng đầy vẻ vui sướng, tảng đá lớn trong lòng đã hạ xuống.

Chỉ có điều hắn ta không dùng luôn mà thu vào trong túi trữ vật.

Mặc dù có thể xác định là “Hóa Linh đan” trong điển tịch, nhưng hắn ta không biết được là Hợp Hoan Môn có động tay động chân gì vào nó hay không, cho nên muốn đem về nghiên cứu tỷ mỉ một phen mới dám dùng.

Nếu như ngay cả chút cẩn thận ấy hắn ta cũng không có, một tán tu như hắn ta không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.

Bình Luận (0)
Comment