Chương 345: Giấy Không Gói Được Lửa (1/2)
Chương 345: Giấy Không Gói Được Lửa (1/2)Chương 345: Giấy Không Gói Được Lửa (1/2)
Từ Thái phi cung trở ra, Tả Lăng Tuyền về nhà báo tin cho mấy cô nương.
Chuyện liên quan đến tung tích của Nhị thúc Ngô Thanh Uyển, có thể giải quyết sớm một chút cũng có thể khiến cho Thanh Uyển an tâm. Mấy người không chân chừ, thu dọn đồ đạc liền cùng nhau rời khỏi trạch viện.
Du thuyền riêng của Thượng Quan Linh Diệp đậu ở trong cung, Tả Lăng Tuyền trước tiên đưa Ngô Thanh Uyển và Thang Tĩnh Nhu lên thuyền, sau đó cùng Khương Di đi tới Thiên Cơ điện.
Lúc này đã đến giữa trưa.
Bên trong Thiên Bộ lang của Thái phi cung, Tả Lăng Tuyền đeo bội kiếm bên hông, Khương Di váy đỏ rực như lửa, sóng vai mà đi.
Lãnh Trúc cải trang thành cung nữ, đi sau hai người, lẩm bẩm đầy cảm khái:
"Vất vả lắm mới ra khỏi Đại Đan hoàng cung, vòng đi vòng lại thế nào lại vào cung rồi, haiz-..."
Khương Di quay đầu lại: "Hay là bây giờ để ngươi xuất cung lấy chông?"
Lãnh Trúc cứng đờ, biểu tình đầy ngượng ngùng: "Ta chỉ thuận miệng nói thôi, chỉ cần công chúa còn ở trước mặt, ở đâu cũng như nhau."
"Ngươi không muốn lấy chồng, là luyến tiếc Tả Lăng Tuyền hay là luyến tiếc ta?"
Lãnh Trúc muốn nói đều luyến tiếc, nhưng lời này mà nói ra, nguyện vọng làm vợ bé của nàng ta chắc chắn sẽ tan thành mây khói, vội vàng lắc đầu:
"Chắc chắn là luyến tiếc công chúa, lấy chồng có gì tốt."
Khương Di sao có thể tin nha hoàn thò lò mũi xanh này, phất tay bảo Lãnh Trúc đi chỗ khác chơi, sau đó nhìn về phía Tả Lăng Tuyền đang lén lút cười:
"Ra ngoài chăm sóc tiểu di cho tốt, chuyện đã qua ba mươi năm rồi, thật sự không tìm được, thì quay về từ từ tính toán, đừng có manh động gây thêm chuyện nữa..."
Tả Lăng Tuyên biết Khương Di không thể đi theo ra ngoài du lịch, tâm tình có chút mất mát, nắm lấy tay nàng:
"Ta biết chừng mực, có Đại Yên vương triêu ở phía sau chống lưng, sẽ không xảy ra chuyện gì lớn đâu. Những ngày này nàng cứ ở trong cung tu luyện, có Thái phi nương nương chỉ điểm, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ nhanh hơn rất nhiều. Lần sau chúng ta lại cùng nhau ra ngoài."
Khương Di hiểu rõ tình thế, gật đầu nhẹ, im lặng một lúc, lại nhíu mày hỏi:
"Đúng rồi, sao hôm nay huynh mới trở về? Cùng Thái phi nương nương bàn chuyện công việc đến tận nửa đêm à?"
Trong lời nói mang theo một tia nghi hoặc khó phát hiện.
Tả Lăng Tuyên có chút bất đắc dĩ, đưa tay lên véo má Khương Di:
"Nghĩ gì vậy? Ta còn có thể làm gì?" Một chàng trai tuấn tú cường tráng, và một mỹ phụ khuynh quốc khuynh thành ở chung đến tận sáng sớm, có thể làm gì?
Nhưng Khương Di nghĩ kỹ lại, lại cảm thấy Thượng Quan Linh Diệp sẽ không động lòng phàm tục, Tả Lăng Tuyền cũng không có lá gan lớn như vậy, liên gạt bỏ nghi ngờ trong lòng.
Ngoài Thượng Quan Linh Diệp, tình hình của Ngô Thanh Uyển tối hôm qua cũng có chút kỳ lạ.
Khương Di tối hôm qua về phòng, trằn trọc mãi không ngủ được. Nàng luôn cảm thấy tiểu di hình như đang che giấu điều gì đó, nhưng lại không dám nghĩ sâu xa. Do dự một chút, nàng nhẹ giọng hỏi Tả Lăng Tuyền:
"Ta cảm thấy tiểu di gần đây có chút kỳ lạ, hình như có chuyện giấu ta, huynh có cảm thấy vậy không?”
Tả Lăng Tuyên chớp chớp mắt, cười nói:
"Yên tâm đi, có ta ở đây, thật sự có chuyện gì ta cũng có thể bảo vệ nàng ấy."
Khương Di khẽ gật đầu, thấy Thiên Cơ điện sắp đến, liền rút tay về.
"Được rồi, huynh đi đi, đi nhanh về nhanh, Cửu Tông hội minh còn ba tháng nữa bắt đầu, Thiết Hà cốc bên kia đã bắt đầu tuyển người rồi, ít nhất huynh phải trở vê trước một tháng, nếu không ta sẽ không đợi huynh, tự mình đi tham gia."
Tả Lăng Tuyền kỳ thực không có hứng thú gì với việc vào Cửu tông, nhưng mấy cô nương cần phải tìm được tông môn thích hợp để tu luyện, hắn đương nhiên gật đầu đồng ý, sau đó hôn lên môi Khương Di một cái.
Khương Di đang ở Thái phi cung, cảm thấy Thượng Quan Linh Diệp có thể nhìn thấy, muốn né tránh; nhưng sắp phải chia tay vị hôn phu, trong lòng nàng cũng không nỡ, cuối cùng vẫn không động đậy, mặc cho Tả Lăng Tuyền hôn tạm biệt, còn khẽ mở miệng, để Tả Lăng Tuyền hôn sâu hơn một chút...
Sau một hồi quấn quýt, Khương Di đi tới Thiên Cơ điện, Thượng Quan Linh Diệp đang đợi ở ngoài cửa điện.
Tả Lăng Tuyền phất tay chào tạm biệt hai người, một mình đi qua Thiên Bộ lang, đến bên hồ nơi neo đậu thuyền.
Chiếc thuyền nhỏ neo đậu bên bờ hồ, sắc thu ngập tràn. Vì khoang thuyền không lớn, Ngô Thanh Uyển và Thang Tĩnh Nhu không vào trong, mà đứng trên boong thuyền đánh giá cảnh sắc trong cung.
Ngô Thanh Uyển mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, tóc búi cao, khí chất vẫn như tiên nữ giáng trân, nhưng so với Thượng Quan Linh Diệp, lại có thêm vài phần bình dị gần gũi.
Nếu nói Thượng Quan Linh Diệp là tiên tử bị ép buộc ở lại phàm trần, vậy Ngô Thanh Uyển càng giống như tiên nữ xuống trần gian tôi luyện, tâm thái khác nhau, khí chất tự nhiên cũng khác nhau.
Thang Tĩnh Nhu áo vàng nhạt, váy xếp ly màu sẫm, trên búi tóc cài trâm cài, vẫn là cách ăn mặc của tiểu thư khuê các. Khuôn mặt trắng nõn nà, dưới ánh nắng thu tỏa ra ánh sáng dịu dàng, tôn lên vẻ đẹp đầy đặn của vóc dáng. Cô ấy đẹp một cách thuần khiết, gợi cảm mà không dung tục, không mang khí chất thoát tục nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp như tiên nữ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ