Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 1034 - Chương 1346: Chọn Thỏa Hiệp Rồi?

Chương 1346: Chọn Thỏa Hiệp Rồi? Chương 1346: Chọn Thỏa Hiệp Rồi?Chương 1346: Chọn Thỏa Hiệp Rồi?

Trong nội thất.

Thiếu phụ không mặt dáng người yểu điệu vẫn khẽ vuốt ve bụng, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía hành lang không chớp.

Lúc mưa xuống, toàn bộ màn trời đều nằm trong phạm vi cảm ứng của nàng.

Mà giờ khắc này, nàng nhạy bén cảm nhận được thuật pháp của mình đột nhiên biến mất một phần.

Rất nhỏ, nhưng với cảnh giới của nàng, cho dù chỉ là một chút biến động cũng có thể cảm giác được.

Dồn tâm thần, nàng thâm nhập ý thức vào màn mưa hướng về phía hành lang nơi xảy ra biến cố, nhưng lại chỉ nhìn thấy một chiếc xích đu.

Không có ai ngồi, nhưng lại nhẹ nhàng đung đưa trước sau.

"Kếo kẹt."

"Kếo kẹt."

Dưới màn đêm u ám và hơi nước mù mịt, chiếc xích đu không người ở góc hành lang nhẹ nhàng đung đưa theo nhịp điệu, âm thanh phát ra trong màn mưa lộ ra vẻ quỷ dị khác thường.

"Nương, người làm sao vậy?"

Giọng nói trẻ con non nớt dường như nhận ra sự khác thường của mẫu thân, vang lên từ trong bụng thiếu phụ .

Thiếu phụ ẩn mình trong bóng tối trầm mặc một chút, ôn nhu đáp:

"Vị tiên sinh kia, hình như không thích Nhu Nhu, đang cảnh cáo nương đừng làm loạn."

"Hắn dựa vào cái gì chứ?"

Giọng nói trẻ con có chút khó hiểu:

"Vui vẻ bị ta ăn hết, mọi người đều có thể hạnh phúc, như vậy chẳng phải rất tốt sao?"

Thiếu phụ nhẹ nhàng trấn an nam đồng trong bụng:

"Có lẽ... Bởi vì tiên sinh và Nhu Nhu là đồng loại."

"Nếu đã là đồng loại, hắn càng nên vui vẻ để ta ăn tươi mới đúng chứ”" Nói xong, giọng trẻ con non nớt đương nhiên:

"Chẳng phải nương cũng như vậy sao?"

"Nương bằng lòng để con ăn là vì yêu con."

Đôi mắt thiếu phụ ẩn trong bóng tối lóe lên tia sáng dịu dàng:

"Nhưng tiên sinh hắn dù sao cũng không quen biết Nhu Nhu, hay là nương mời hắn đi?"

"Không muốn!"

"Nhu Nhu ngoan, nếu tiên sinh đi rồi con có thể ăn Tô tỷ tỷ mà con thích nhất..."

"Phụt!"

Lời còn chưa dứt, một bàn tay nhỏ bé chưa phát dục hoàn toàn đã đâm xuyên qua bụng thiếu phụ, máu tươi bắn tung tóe lên những đường vân vặn vẹo trên mặt đất.

Giọng nói trẻ con mang theo tia điên cuồng, bàn tay nhỏ nhuộm máu tươi vặn vẹo dường như muốn chui ra ngoài:

"Ta mặc kệ, nương đã nói phải để ta ăn tươi vị tiên sinh kia, nếu nương nói không giữ lời, Nhu Nhu sẽ tự mình đi tìm hắn!"

Nước mưa tí tách rơi xuống.

Sau khi cảnh cáo, Hứa Nguyên đi vào thư phòng lấy vài quyển Dị Chí Ký Sự rồi tiếp tục vừa nghe mưa vừa đọc sách.

Lần này hắn chủ động cảnh cáo kỳ thật là một hành động rất mạo hiểm, nhưng hắn có nắm chắc rất lớn rằng Uyển phu nhân kia không dám manh động.

Từ những thông tin hiện có, Hứa Nguyên rất chắc chắn vị Uyển phu nhân kia cực kỳ kiêng kị hắn.

Là kiêng kị hắn, chứ không phải Nhiễm Thanh Mặc và Bạch Mộ Hi.

Phải biết rằng, Thiên Diễn và Tô Cẩn Huyên là cùng nhau hành động, mà hiện tại chỉ còn mỗi Tô Cẩn Huyên, nữ ma đầu kia bị khống chế ở đây.

Diễn Thiên Quyết là trấn phái chi bảo của Giám Thiên Các, bá chủ thiên hạ mấy vạn năm, Diễn Thiên Thần Hồn trong đó có thể trực tiếp tránh được mọi loại bí thuật khống chế thần hồn trên thế gian.

Thủ đoạn của Uyển phu nhân kia rất có thể không có tác dụng với Thiên Diễn. Nói cách khác, trước khi Hứa Nguyên đến trang viên này, Thiên Diễn rất có thể đã từng giao thủ với Uyển phu nhân, hơn nữa còn là thất bại trong tình huống không làm nàng bị thương.

Điều này chứng tỏ, Uyển phu nhân ít nhất cũng có thực lực Thuế Phàm.

Với thực lực như vậy đừng nói là hai gã Đại Tông Sư đỉnh phong, cho dù Nhiễm Thanh Mặc và Bạch Mộ Hi cùng đột phá Nguyên Sơ cũng không có khả năng là đối thủ của Uyển phu nhân.

Nhưng thực tế là đối phương lại lựa chọn âm thầm bày kế tỉ mỉ như vậy.

Loại trừ hai nàng, lại loại trừ nữ ma đầu đã bị khống chế, toàn bộ trang viên chẳng phải chỉ còn mỗi mình Hứa Nguyên là người ngoài sao?

Nguyên nhân Uyển phu nhân kiêng kị hắn cũng không khó đoán.

Bởi vì thể chất đặc thù của hắn, cũng bởi vì trên người hắn có bảo vật che giấu khí tức, khiến người khác không thể dò xét.

Hai điều này kết hợp khiến nàng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nghĩ vậy, Hứa Nguyên liền ngừng suy nghĩ, hắn không muốn nghĩ đến chuyện của Thiên Diễn nữa.

Càng nghĩ, hắn càng không áp chế được sát ý trong lòng.

Từ khi xuyên không đến nay, Hứa Nguyên từng tức giận vì rất nhiều chuyện, cũng từng nổi sát tâm với không ít người.

Nhưng đều chỉ giới hạn ở việc giết chết bọn họ.

Còn chủ nhân trang viên này là người đầu tiên, cũng là người duy nhất khiến Hứa Nguyên muốn nàng sống không bằng chết.

Mỗi khi nghĩ đến Thánh nữ đáng thương kia hiện giờ không biết ra sao, Hứa Nguyên lại cảm thấy ngực mình như bị thứ gì đó chặn lại.

Nếu Thiên Diễn thật sự xảy ra chuyện ở đây...

Hứa Nguyên vô thức siết chặt quyển sách cổ trong tay.

Hắn sẽ nhẫn nhịn, để Uyển phu nhân ăn ngon uống ngon sinh hạ đứa bé kia,

Sau đó, cho nàng nếm thử mùi vị của địa ngục!

"Tí tách-"

Thời gian trôi qua từng chút một, cơn mưa phùn như gột rửa mọi thứ. Hứa Nguyên cúi đầu nhìn quyển sách cổ trong tay, tiếng mưa rơi ngoài hành lang dần dần nhỏ đi.

Phát hiện ra điều này, Hứa Nguyên nhìn màn mưa mù mịt trước mặt.

Không đến nửa canh giờ đã ngừng rồi sao?

Chọn thỏa hiệp rồi?
Bình Luận (0)
Comment