Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 1033 - Chương 1345: Ai Quỷ Dị Hơn?

Chương 1345: Ai Quỷ Dị hơn? Chương 1345: Ai Quỷ Dị hơn?Chương 1345: Ai Quỷ Dị hơn?

Âm u, mưa nhỏ, sương mù.

Nghe ngoài phòng mưa rơi tí tách, Hứa Nguyên ngồi trong hành lang đình rũ mi mắt xem lấy điển tịch trong tay.

Trang giấy bởi vì năm tháng mà ố vàng, vết mực lưu lại trên trang tiêu đề cũng có chút mơ hồ, nhưng mà vẫn như trước có thể lờ mờ thấy rõ tên sách trên đó.

Thiên Cức chí sự.

Người viết sách đã không thể kiểm tra, ghi lại những gì tác giả đã chứng kiến khi du lịch dọc theo đường đi ở Thiên Cức hạp.

Thiên Cức Hạp là một địa giới tam bất quản dựng dục ra rất nhiều dân tộc dã man chưa khai hóa.

Bọn họ có tập tục sinh hoạt cùng tín ngưỡng nguyên thủy nhất, cũng có hoạt động tế tự huyết tinh nhất.

So sánh với những bộ lạc này, di dân địa cung của Bạch Mộ Hi đều có vẻ văn minh hơn.

Di dân địa cung nhiều nhất chỉ thờ phụng tự nhiên, đuổi người vô dụng vào sào huyệt dị quỷ để tự sinh tự diệt, còn phần lớn bộ lạc trong Thiên Cức hạp sẽ chủ động cử hành nghi thức huyết tế tương tự như tà giáo.

Chém đứt tứ chi của người, dùng tứ chi để trên đất trống tạo thành đường vân đặc biệt, lại đặt bụng của đám tế tự giả đã trở thành Nhân Tiêu vào chính giữa, để cho máu tươi của bọn họ dọc theo mương máng tạo ra hình thành một mảnh huyết văn quỷ dị.

Phần miêu tả của người viết sách này rất cẩn thận, kỹ càng đến mức chỉ thông qua văn tự cũng có thể cảm thụ được máu tanh trong đó.

Nhưng bởi vì năm tháng xa xưa, bộ phận này đã có một chút không trọn vẹn.

Tỷ như người viết vẽ hoa văn bắt chước theo, lại tỷ như tục danh thờ phụng quỷ thần của những bộ lạc kial

Quả thật là một phương thủy thổ nuôi một phương người.

Khép sách cổ lại, Hứa Nguyên nhẹ nhàng lắc đầu.

Với những thông tin mà hắn biết được bây giờ, nghi thức huyết tế trong Thiên Cức hạp này có thể coi là một tập tục xấu nguyên thủy.

Dù sao, thế giới này cũng không có cái gọi là tín ngưỡng chỉ lực tồn tại.

Trong mười bốn châu Trung thổ cũng từng có không ít dân tộc có tế tự cùng sùng bái nguyên thủy, nhưng đến triều đại Đại Viêm này trên cơ bản đều đã biến mất.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Không phục quản giáo, không tuân theo hoàng mệnh.

Triều đình và tông môn tốn hao tâm tư giúp các ngươi phát triển, các ngươi lại không cảm tạ quan gia, không cảm tạ triều đình, thậm chí ngay cả tông môn cũng không cảm tạ, hết lần này tới lần khác các ngươi lại đi cảm tạ tên thần minh không tồn tại kia sao?

Chuyện này... Có phải có chút quá không hiểu chuyện rồi không?

Cho nên những thứ này cũng dần dần biến mất trong cảnh nội Đại Viêm, bị tông môn cùng các triều đình các đời cùng nhau phát lực diệt trừ.

Có một số là trên ý nghĩa tinh thần, có một số người từ đầu đến cuối không phục quản giáo thì dùng thủ đoạn vật lý, mấy vạn mấy chục vạn tộc nhân một đêm bốc hơi.

Sinh ra ở hoàng thổ không tin Thần Hoàng lại tin thần minh? Vậy thì trực tiếp đưa ngươi đi gặp nó đi.

Hoàng triều phong kiến, không có nhân quyền, càng đừng đề cập tiên phàm khác biệt.

Nhưng mà nói về chính sự, loại nghi thức huyết tế này cũng không hoàn toàn là "Phong kiến mê tín".

Bởi vì thật sự sẽ có một ít sinh vật cường đại hưởng thụ thứ này, thông qua hình thức tế tự cùng một ít bộ tộc ký kết khế ước.

Ví dụ như Lân Lang ở sa mạc.

Thở ra một hơi dài, ánh mắt Hứa Nguyên rơi xuống màn mưa ngoài hành lang đình.

Núi cao mưa xuống, mưa bụi mông lung.

Mỗi khi mưa đến, cả tòa hạp cốc liền bao phủ một tâng sương trắng như có như không đem tòa trang viên này giấu ở trong vực sâu mênh mông.

Dựa theo hiểu biết của Hứa Trường Thiên kiếp trước mà nói, vị trí địa lý Thiên Cức hạp là có lẽ rất ít nưa mới đúng, nơi này lại có thể làm được một tháng mưa hai lần... Uyển phu nhân quả nhiên có chút thủ đoạn. Vén tay áo lên, Hứa Nguyên đưa tay vào trong cơn mưa phùn nhỏ tí tách, cảm nhận được hơi mát tí tách mang đến, khóe môi hắn không tự chủ được cong lên.

Thời gian hai ngày, Hứa Nguyên thông qua linh thị đã bước đầu hiểu biết thủ đoạn khống chế tâm thần của Uyển phu nhân.

Nước mưa và sương mù này là do Uyển phu nhân làm phép.

Thủ đoạn khống chế lòng người của nàng là mượn nhờ những vật chất cổ quái phù du trong không khí, mà nước mưa cùng sương mù này là những vật chất cổ quái kia ngưng tụ.

Nếu như nói thời tiết sáng sủa, hàm lượng những vật chất cổ quái kia ở trong không khí có thể đạt tới một, như vậy hơi nước này chính là năm, mà nước mưa thì là hai mươi.

Giống như hiện tại mưa phùn này thấm vào các sự vật không tiếng động, thủ đoạn bình thường căn bản không thể nào cảm ứng được.

Bạch Mộ Hi bởi vì thường xuyên vùi ở trong phòng tu luyện mà trúng chiêu, Nhiễm Thanh Mặc thì bởi vì mỗi ngày đều đi sớm về muộn mà tránh thoát một kiếp, vê phần Hứa Nguyên...

Thu tay về, Hứa Nguyên rũ mắt nhìn chằm chằm hạt mưa trong suốt trên tay, thần sắc bình tĩnh mà sâu thẳm.

Thứ này hoàn toàn vô hiệu với hắn.

Nghĩ vậy, Hứa Nguyên siết chặt tay, lại lân nữa mở ra, giọt nước trên đó đã biến mất không còn dấu tích.

Đêm hôm trước sau khi loại bỏ tạp chất trong cơ thể Tiểu Bạch, Hứa Nguyên chủ động thử đưa nó vào trong cơ thể, lại phát hiện thứ này thế mà có thể giúp hắn tu luyện.

Tuy chỉ là một tia rất nhỏ bé, nhưng đích xác là tăng trưởng.

Vị Uyển phu nhân này, e rằng cũng không phải người thường.

Trong lòng nghĩ vậy, Hứa Nguyên lại đặt tay lên màn mưa, những giọt nước rơi vào tay hắn trong nháy mắt liền biến mất không thấy.
Bình Luận (0)
Comment