Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 1103 - Chương 1415: Cả Nhà Là Thánh

Chương 1415: Cả Nhà Là Thánh Chương 1415: Cả Nhà Là ThánhChương 1415: Cả Nhà Là Thánh

"Phối giống?"

Sắc mặt Mục Hưng Trần hơi khó coi trong chớp mắt khi nghe thấy từ này, nhưng ngay sau đó liền cười tự giễu:

"Công tử hình dung như vậy cũng không sai, Hưng Nghĩa sinh ra quả thật có thể dùng hai chữ "phối giống" để hình dung. Đại khái là khoảng ba mươi năm trước, phụ thân ta mưu tính thiết kế con Trùng Thánh kia, dùng mẫu thân Hưng Nghĩa làm mồi nhử, lấy bí thuật thu hoạch được huyết mạch của nó, sinh ra Hưng Nghĩa hiện tại.

"Mà người chấp hành việc này, chính là Mục mỗ."

Nghe được những lời này, trong lòng Hứa Nguyên không tự chủ hiện lên một tia kinh ngạc.

Ba mươi năm trước?

Dựa theo tư liệu trong phủ Tướng Quốc, thời điểm này hẳn là Tây Trạch Châu mới kết thúc "Thát triều chi biến" không lâu, toàn bộ Tây Trạch Châu đều là bách phế đãi hưng, khi đó Mục thị thương hội lấy đâu ra năng lực mưu tính Trùng Thánh?

Đè xuống nghỉ hoặc trong lòng, Hứa Nguyên cười khẽ nói:

"Nói như vậy, Mục thị thương hội các ngươi muốn lợi dụng Mục Hưng Nghĩa?"

"Không, phụ thân ta không phải là muốn lợi dụng Mục Hưng Nghĩa."

Những lời này dường như đã đọng lại trong lòng Mục Hưng Trần hồi lâu, bàn tay trên cánh tay cụt thoáng nắm chặt:

"Phụ thân ta muốn lấy tính mạng của Hưng Nghĩa, để điều khiển con Cổ Thú Trùng Thánh kia, mà hắn cũng thành công."

Hứa Nguyên hơi híp mắt, suy nghĩ trong lòng nhanh chóng vận chuyển, nghiêm nghị chậm rãi hỏi:

"Cho nên, Mục Sơn Hải khống chế Trùng Thánh là vì. "

"A, xin lỗi."

Mục Hưng Trần mang theo tiếng xin lỗi, cắt ngang câu hỏi của Hứa Nguyên, lắc đầu, thấp giọng tự giếu nói: "Ta quả nhiên vẫn không thể hoàn toàn phản bội, chuyện này dừng ở đây thôi."

Sắc mặt Hứa Nguyên cứng đờ.

Không phải chứ huynh đệ, nào có kẻ nói một nửa liền bỏ gánh làm người câu đố?

Trung thành không tuyệt đối, là tuyệt đối không trung thành, ngươi chưa từng nghe qua câu này sao?

Trong lòng oán thầm, nhưng khi Hứa Nguyên nhìn bàn tay run rẩy của Mục Hưng Trần, cuối cùng trong lòng thoáng thở dài một cái.

Haiz, thật là một kẻ rối rắm.

Chép miệng một cái, Hứa Nguyên hỏi:

"Nếu Mục huynh không muốn, vậy ta cũng không tiện hỏi nhiều, Tam Thánh công thành theo như lời ngươi nói, hẳn là có liên quan tới Mục Hưng Nghĩa?"

"Đúng, có liên hệ."

Mục Hưng Trần thu liễm tâm thần, nhẹ giọng nói:

"Trước đó không lâu Trùng Thánh bị người ta đánh trọng thương."

"Chờ một chút."

Hứa Nguyên cắt ngang hắn, trong mắt hiện lên u quang:

"Kẻ đánh thương Trùng Thánh là ai?"

"Xin lỗi, chuyện này ta cũng không thể nói cho ngươi."

"." Hứa Nguyên

"Tóm lại, Mục Sơn Hải lấy Hưng Nghĩa làm mồi, an bài ba cường giả Thuế Phàm bao gồm cả ta ở bên trong đi phong ấn nó."

Đôi mắt Mục Hưng Trần lộ ra một chút hồi ức, giống như lâm vào trong phần ngạc nhiên tuyệt vọng lúc ấy:

"Nhưng đến nơi rồi, chúng ta chỉ thấy thi hài Trùng Thánh và một bóng đen của một đứa trẻ sơ sinh chui ra từ trong đó."

"Quỷ Anh sao?"

"Công tử biết thứ đó?" Mục Hưng Trần hơi ngước mắt.

Hứa Nguyên vuốt cằm:

"Có biết một chút, Quỷ Anh kia hình như là thứ mà Mục Hưng Nghĩa và Uyển phu nhân sinh ra."

Nói xong, giọng nói của hắn mang theo một vệt hứng thú:

"Nhưng mà nó lại ăn mất ông nội của mình?”

Tin tức này khiến Hứa Nguyên bình tĩnh tới bất ngờ. Có lẽ tận mắt chứng kiến sự cuồng si của đôi phu phụ kia, cho dù bọn họ có đem Trùng Thánh huyết tế cho con trai cũng chẳng khiến hắn kinh ngạc.

Nhưng Trùng Thánh đã chết, ba vị Thánh Nhân mà Mục Hưng Trần nhắc đến chính là Mục Hưng Nghĩa và hai người kia?

Nghi vấn vừa dấy lên, Mục Hưng Trần đã tự mình giải đáp. Hắn thong thả kể lại những gì mình gặp phải ở trung tâm Ác Quỷ Hạp Uyên.

Là kẻ dám vượt cấp khiêu chiến Trùng Thánh trọng thương, đạo uẩn và thuật pháp của ba người bọn họ đều là phượng mao lân giác trong số các Thuế Phàm.

Đáng tiếc đây là một trận chiến không cân sức. Bởi vì Mục Hưng Nghĩa đã phá Thánh.

Khi Quỷ Anh chui ra từ thi hài Trùng Thánh, Mục Hưng Nghĩa và Uyển phu nhân cũng xuất hiện ở trung tâm mắt bão Ác Quỷ Hạp Uyên.

Hai vị Thánh Nhân, một Quỷ Anh thực lực chưa rõ, chênh lệch quá lớn khiến người ta tuyệt vọng.

Dù Uyển phu nhân là thánh giai âm quỷ vì sinh nở mà suy yếu, dù Mục Hưng Nghĩa đột phá Thánh giai mà không có chút kinh nghiệm chiến đấu, trận chiến ngay từ đầu đã là một chiều.

Mục Hưng Trần có thể trốn thoát Hoàn toàn là nhờ Mục Hưng Nghĩa nể tình xưa nghĩa cũ.

Trước khi rời đi, hắn được người "đệ đệ" do chính tay mình nuôi nấng nhắc nhở, bảo hắn dưỡng thương cho tốt, chớ quay về Trấn Tây phủ thành.

Sau khi chia tay, Uyển phu nhân lập tức mang theo Quỷ Anh truy sát Mục Hưng Trần suốt một ngày.

"Lúc cứu vị thánh nữ kia, ta từng giao thủ với ả, trạng thái của ả cũng chẳng khá hơn lúc đó là bao, nhưng thực lực của Quỷ Anh lại sắp đột phá Thánh giai." Mục Hưng Trần cúi đầu nhìn thân thể tàn khuyết của mình, cười nhạt: "Một tay một chân của ta đều bị con Quỷ Anh kia dùng một thanh đao gỗ chém đứt."

Nói đến đây, Mục Hưng Trần nắm chặt cánh tay cụt, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè:

"Khi lưỡi đao tiếp xúc với thân thể, ta cảm nhận được Quỷ Anh kia đang không ngừng mạnh lên nhờ cắn nuốt lưỡi đao, thời gian để nó tiêu hóa Hoàn toàn thanh đao hẳn là còn ba đến bảy ngày.
Bình Luận (0)
Comment