Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 164 - Chương 164 - Âm Dương Giao Giới

Chương 164 - Âm Dương Giao Giới
Chương 164 - Âm Dương Giao Giới

Lão giả khô khan tựa như đang ổn định lại tinh thần, không nói lời nào mà đi thẳng xuống phía dưới.

Cùng với Nhiễm Thanh Mặc đi xuống hành lang, Hứa Nguyên phát hiện hai bên của hành lang này không có khắc đèn hoa văn, mà là dùng công cụ cũ kỹ nhất để tạo ra ánh sáng.

Dưới ánh lửa chập chờn, bỗng nhiên Hứa Nguyên nhận ra bóng dáng ba người đang không ngừng chớp lóe.

Hứa Nguyên nhìn chằm chằm hồi lâu rồi tự hỏi vào trong đầu: “Lạc tiên sinh!”

Tàn hồn Thánh Nhân thản nhiên giải thích: “Đây là đặc tính của quỷ vụ”

“Bên trong quỷ vụ có rất nhiều thứ khác biệt với bên ngoài, nếu không có hạn chế của trận pháp, phòng chừng nơi này đã bị quỷ vụ cắn nuốt. Ở đây, ngươi có thể hiểu là ‘Âm Dương giao giới’!”

“Đương nhiên đây chỉ là một từ để cho dễ hình dung. Nhưng đại khái cũng không sai lệch nhiều”

Nghe vậy, Hứa Nguyên cũng dần hiểu ra. Mấy ngày nay hắn đọc qua rất nhiều điển tích về quỷ vụ.

Trong các điển tịch đều rất kiệm lời khi giới thiệu về quỷ vụ, những miêu tả đề là vô cùng khủng bố.

Ăn mọn vạn vật, khuếch tán vô hạn, vùng cấm của sinh mệnh, thiên tai của loài người, một khi xuất thế sẽ làm sinh linh đồ thán.

Đến hôm nay tự mình nhìn thấy được, mới có một chút hiểu biết thực tế.

Có ánh lửa mà không thấy bóng dáng. quy tắc thông thường đã bị thay đổi.

Tiếp tục đi xuống trong yên lặng, hành lang xoáy tròn hun hút, sâu không có điểm cuối cùng.

Không biết đi bao nhiêu lâu, Nhiễm Thanh Mặc ở bên cạnh bỗng dưng lên tiếng nói: “Sắp tới rồi”

Nghe thấy vậy, Hứa Nguyên ngay lập tức nâng cảnh giác, hắn cảm thấy sau đây sẽ nhìn thấy một vài thứ không quá hay ho.

Đi tiếp chừng mười hơi thở, điểm cuối của hành lang xoáy tròn đã xuất hiện trước mắt mọi người.

Một chiếc cổng vòm khắc sâu vào vách đá, giờ phút này đang bị một lớp màng sáng trắng mỏng manh bao bọc lại.

Có vẻ để tránh việc mất khống chế cảm xúc, lão giả khô gầy vẫn yên lặng không nói gì, chỉ quay đầu nhìn Hứa Nguyên một lần rồi đi thẳng xuyên qua lớp màng sáng.

Hứa Nguyên dừng chân ngay trước cửa vòm, nhìn Nhiễm Thanh Mặc một cái.

Nhiễm Thanh Mặc chớp chớp mắt, gật gật đầu với Hứa Nguyên, ý bảo không có gì nguy hiểm.

Trong đầu Hứa Nguyên cũng suy đoán có thể đây là một pháp trận nào đó, sau đó bước chân đi vào.

Vượt qua lớp màn sáng, cảnh tượng trong mắt là một không gian rộng rãi sáng tỏ.

Đó là một hang động khổng lồ.

Vách hang động có lẽ ẩn mình trong bóng tối, nhìn mãi không thấy, nhưng trên mặt đất lại có bảo thạch không biết tên phát ra ánh sáng mờ nhạt, kéo dài liên miên không dứt, giống như nối thành trận văn phức tạp nào đó, trải dài đến cuối tầm nhìn của Hứa Nguyên.

Sau khi hắn bước vào mấy hơi thở, bỗng nhiên trận văn rườm rà như có dòng nước chảy vào, lần lượt sáng lên. Sau mấy khắc bổ sung năng lượng, toàn bộ hang động hắn ám đều được trận văn thắp sáng, lộ ra hình ảnh chân thực trong đó.

Trên vách đá bao quanh huyệt động là tầng tầng lớp lớp những căn phòng đá được sắp xếp chỉnh tề. Vô số bóng hình lệ quỷ bị nhốt trong đó đang điên cuồng giãy dụa, nhưng những cách tường đều được khắc vào những trận pháp chi chi chít chít, khiến cho chúng nó căn bản không thể thoát ra được.

Nhìn thấy Bách quỷ động này, hô hấp của Hứa Nguyên dần dần run rẩy.

“Tiểu tử, ngươi chưa bao giờ thấy qua những thứ này à?”

Thanh âm trêu chọc của tàn hồn Thánh Nhân vang lên trong đầu.

Hứa Nguyên ổn định tinh thần, lắc đầu nhẹ nhàng.

Việc nuôi nhốt yêu thú đã gần như là thường thức trong đầu bình dân, nhưng còn những lệ quỷ này…

Tàn hồn Thánh Nhân cười nhẹ một tiếng, giọng điệu cũng mang theo sự cảm khái đối với thế gian biến đổi: “Hahaha… Cũng đúng, lần trước ta đi ra đã là ba ngàn năm trước. Lúc đó, mỗi khi quỷ vụ xuất thế, không nói tới chuyện sinh linh đồ thán thì cũng tạo thành một vùng đất cấm, tiêu diệt nó khó như lên trời. Lúc trước huynh trưởng của ngươi đã nói với ta về việc này, nhưng lúc đó ta lại có phần không tin. Không ngờ hôm nay lại tận mắt nhìn thấy, thực sự lại có thể chăn nuôi quỷ vụ này như chăn nuôi yêu thú. Ha ha ha… thật sự là nhân loại phồn vinh!”

Hứa Nguyên cau mày, không biết nên nói gì.

Hắn chợt nhận ra vì sao lúc trước Lâu Cơ nói nếu nơi này xảy ra chuyện, sẽ ảnh hưởng tới đan dược hồn hệ cung ứng cho cả tây nam của Đại Viêm.

Dược liệu mà có thể trợ giúp tăng cường ý hồn không những nhu cầu về hoàn cảnh sống rất hà khắc, hơn nữa chu kỳ sinh trưởng rất dài, kể cả có được hệ thống hoàn thiện chăm sóc thì cũng phải mất hai đến ba năm mới có được một lứa dược liệu trưởng thành, có khi lâu hơn phải mất đến mười năm.

Nhưng sau ngàn vạn năm phát triển, việc trợ giúp tăng trưởng ý hồn đã không nhất định phải dùng dược liệu để luyện chế, mà còn có thể dùng quỷ vật yêu hồn để làm ra.

Hồn lực ẩn chứa trong hồn thể tự nhiên của yêu quỷ, hoàn toàn có thể đáp ứng nhu cầu luyện dược. Chỉ là trong quá trình luyện chế sẽ ẩn chứa những năng lượng bạo ngược hung mãnh.

Khoa học kỹ thuật của thế giới này cũng không phải là không thay đổi trong hàng vạn năm qua. Dưới sự thống lĩnh của hoàng triều, rất nhiều thứ đều đang phát triển nhanh chóng.

Giống như việc tiến bộ kỹ thuật trong chăn nuôi yêu thú của nhân loại, chỉ là vào lúc này đồ vật mà nhân loại nuôi nhốt là quỷ vật càng đáng sợ hơn nhiều.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng cảm thấy có lý, hung mãnh như yêu thú cũng có thể thuần hóa để chăn nuôi, vậy lệ quỷ yêu hồn vì sao lại không nuôi được?

Chẳng qua kỹ thuật nuôi nhốt quỷ yêu chắc hẳn còn chưa hoàn thiện. Bằng không, những điển tịch nói đến sẽ không bị các thế lực lớn nghiêm túc giấu kỹ như vậy. Vậy cho nên vị Tam công tử như hẵn cũng không rõ ràng lắm những chi tiết ở trong đó.

Bình Luận (0)
Comment