Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 175 - Chương 175 - Gm Cũng Sợ Hack Sao?

Chương 175 - GM cũng sợ hack sao?
Chương 175 - GM cũng sợ hack sao?

Chương 175: GM cũng sợ hack sao?

Thời tiết rất lạnh, lò sưởi rất ấm, nhưng Hứa Nguyên lại cảm thấy trái tim mình thật lạnh, thật là lạnh.

Trầm mặc một hơi, Hứa Nguyên nghiêng người thăm dò nhìn về phía sau.

Không có gì khác, hắn nhìn thấy một đôi chân trần tinh tế trắng nõn.

Không phải Nhiễm Thanh Mặc, hơn nữa hơi nhỏ quá.

Mà nhìn thấy cảnh này, Hứa Nguyên không quay đầu tiếp, im lặng quay đầu lại.

Không sợ lắm, nhưng hơi muốn chửi.

Cái chuyện xuyên việt đánh quái thăng cấp không phải là thăng độ khó dần lên à, mắc gì mà lần nào hắn cũng gặp BOSS cực mạnh không thể địch lại ở giai đoạn này?

Diễm Linh Mãng lúc ban đầu, đến Cơ Thanh Nguyệt, rồi đến nhân vật chính và lão gia gia, giờ là cô bé này.

Bối cảnh càng cao thì BOSS càng mạnh chứ gì?

Không thể cho hắn chút cảm giác được tham dự sao?

Trong hoàn cảnh yên tĩnh, từng hương thơm của thịt chậm rãi bay ra từ bình sứ đen.

Thịt Bạch Liệt Điểu đã nướng xong.

Hứa Nguyên hít sâu một hơi, lấy vải bọc lấy bình đen từ trên đống lửa xuống rồi làm lạnh, móc ra một thanh trúc chế từ Tử Kim Trúc, tự lấy tay xiên từng miếng thịt Bạch Liệt Điểu đã nướng xong kia.

Ba miếng một cây, xiên mười cây.

Lấy một cái vỉ nướng ra, đặt một nửa thịt xiên lên trên đó để hun khói, thỉnh thoảng rắc một nắm thì là và hạt tiêu.

Rất nhanh, mùi thịt bốn phía lấp đầy toàn bộ gian phòng rách nát.

Hứa Nguyên cầm lấy một xiên thịt đã nướng xong, lần đầu tiên quay đầu lại.

Như lời Chu Tiểu Hà nói, sau lưng hắn thật sự có một cô bé rất đáng yêu.

Một thân cung trang màu đỏ nhạt, hai tay ôm chân, vùi gương mặt vào giữa đùi, chỉ lộ ra một đôi mắt màu vàng nhạt xinh đẹp.

Mà giờ đây đôi mắt xinh đẹp này đang lẳng lặng nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt.

Nhìn nhau vài giây, đôi mắt màu vàng của cô bé khiến Hứa Nguyên cảm giác được một sự khó chịu.

Có chút giống với tình cảnh hắn gặp kiếm ý ở Thiên Môn Sơn lúc trước, nhưng cảm ứng kỹ hơn thì lại có sự khác biệt lớn.

Giống như là bị buộc phải nhét vào một số thông tin.

Thoáng trầm mặc, Hứa Nguyên đưa xiên nướng trong tay mình về phía trước.

Dưới ánh lửa đung đưa, thịt xiên nướng cháy mềm, thịt bị nướng ra dầu vẫn đang vang lên tí tách.

Cô bé liếc Hứa Nguyên một cái, lại nhìn thịt xiên trong tay hắn, không nhúc nhích, vẫn duy trì tư thế ôm chân ngồi xổm, không có ý nhận lấy.

Không hiểu sao như thế khiến Hứa Nguyên có cảm giác như ông chú kỳ lạ đang lừa gạt bé loli vậy.

Dừng một chút, Hứa Nguyên nói khẽ:

“Ăn trước đi rồi nói chuyện khác.”

“Thiên Diễn.”

Hắn phỏng đoán nữ nhân này là Thiên Diễn mà Nhiễm Thanh Mặc từng nhắc tới lúc trước, bởi vì đặc điểm kim đồng quá rõ ràng.

Nghe vậy, có ánh hào quang lưu chuyển trong con ngươi màu vàng của cô bé, nàng chậm rãi nâng mặt lên từ giữa hai chân.

Khuôn mặt non nớt, nhưng con ngươi màu vàng lưu chuyển, khiến cho thân thể nhỏ bé của nàng dường như bật ra một loại thần tính nào đó.

Nhìn thấy màn này, lòng Hứa Nguyên hơi trầm xuống.

Thật đúng là Thiên Diễn.

Nhìn đối phương toát ra một ít thần tính kia, thậm chí Hứa Nguyên cảm thấy nữ nhân này là GM thế giới này.

Tất nhiên, đây chỉ là nói xàm.

Nếu thật sự là GM, sao không xuất hiện trước mặt Hứa Trường Ca?

GM cũng sợ hack?

Nghĩ đến đây, Hứa Nguyên khẽ lắc đầu.

Bệnh cũ.

Mỗi lần gặp tình huống căng thẳng, nếu như được cho phép thì hắn sẽ suy nghĩ vài chuyện xàm xí nào đó để giảm áp lực.

Thiên Diễn nhìn chằm chằm Hứa Nguyên vài hơi, gật đầu khẽ, không nói gì, vươn tay nhỏ bé nhận thịt xiên.

Trong ánh mắt của Hứa Nguyên, nàng trực tiếp ăn từng miếng nhỏ.

Nhìn chằm chằm Thiên Diễn hai giây, Hứa Nguyên xoay người chầm chậm, nghiêng mắt nhìn, thấy được Chu Tiểu Hà bên kia đang trông mong nhìn hắn.

Hoặc là nói, nhìn thịt xiên trên vỉ nướng trước mặt hắn.

Hứa Nguyên thấy hơi buồn cười.

Tấn ca không lừa ta, quả nhiên bi thương và vui sướng của nhân loại không giống nhau.

Bên này hắn phát sầu làm sao để sống sót, nữ nhân này còn muốn ăn thịt xiên.

Nếu để cho nàng biết hiện tại cô bé phía sau hắn có thể là Nguyên Sơ Nhị phẩm, thậm chí là Thuế Phàm Nhất phẩm, không biết nữ nhân này còn có tâm tư đến ăn thịt xiên của hắn hay không?

Thở nhẹ ra một hơi, Hứa Nguyên nói một câu “Cùng nhau ăn đi”, rồi dùng nguyên khí đưa hai xiên nướng đến trước mặt Chu Tiểu Hà và Lý Nhị Trụ.

Lý Nhị Trụ tắt công pháp, nói một câu cảm ơn, nhưng không ăn, đưa thẳng cho Chu Tiểu Hà.

Chu Tiểu Hà ăn ngon lành mỗi tay một xâu thịt xiên, mượn cơ hội này cười khanh khách bắt chuyện với Hứa Nguyên.

Hứa Nguyên không có tâm tình, chỉ đáp trả bình thản câu được câu không.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của bé loli hợp pháp Đại Hùng, thậm chí sự lạnh nhạt của hắn còn khiến nữ nhân này càng nhiệt tình thêm.

Ngay từ đầu, Hứa Nguyên đã chú ý tới tầm mắt của Chu Tiểu Hà nhìn hắn.

Cái kiểu không thông suốt như tảng băng lớn Nhiễm Thanh Mặc dù sao cũng là số ít, nam tử thích nữ tử đẹp, nữ tử cũng thích nam tử đẹp, nếu như nữ tử không thích, vậy đại khái là bởi vì còn chưa đẹp trai đủ.

Lại bắt đầu suy nghĩ mấy cái chuyện xà lơ…

Bỗng nhiên.

Đáy lòng truyền đến một giọng nam trung niên siêu trầm:

“Nhóc Hứa, nha đầu sau lưng ngươi không đơn giản ha.”

Bình Luận (0)
Comment