Chương 177: Tứ tiểu thư phủ Tướng Quốc
Nếu bây giờ lão cha hắn ở bên cạnh, ngược lại có thể nghĩ sao cũng được, nghĩ xong quăng cục diện rối rắm này cho hắn là được…
Lạc Đạo Phàm đẩy phòng chat ra tựa hồ nghĩ đến gì đó, đột nhiên lại lên tiếng:
“Ấy, nhóc này.”
Hứa Nguyên nhíu mày:
“Chuyện gì?”
Lạc Đạo Phàm cười ha hả nhắc nhở:
“Nếu thật sự là Diễn Thiên Quyết, lời mà chúng ta nói nãy giờ, chắc là nha đầu kia đều nghe được~”
Bình thường, phần lớn những thủ đoạn truyền âm đều là nén âm thanh rồi dùng nguyên khí hoặc Ý Hồn đưa đến tai đối phương; nhưng cách thức truyền âm của tàn hồn Thánh Nhân với Hứa Nguyên thì cao cấp hơn một chút, đó là dùng Ý Hồn liên kết trực tiếp với nhau, âm thanh trực tiếp xuất hiện ở trong đầu. Người ngoài không thể dùng Ý Hồn để dò xét được gì, nhiều nhất chỉ có thể phát hiện được có sự giao động dị thường của Ý Hồn.
Vậy mà Diễm Thiên Quyết lại có thể bỏ qua đặc điểm này, không cần làm gì cũng có thể nghe thấy hai người trò chuyện?
Hứa Nguyên quét ánh mắt nhìn về phía Thiên Diễn.
Cây xiên bằng tre trúc trống không vứt lăn lóc bên dưới đôi chân trần, Thiên Diễn lại trở về với bộ dáng ôm gối như lúc ban đầu, chỉ để lộ ra một đôi đồng tử màu vàng kim nhìn chằm chằm vào Hứa Nguyên.
Mặc dù phát hiện được tàn hồn Thánh Nhân, mặc dù nghe được cuộc trò chuyện giữa tàn hồn và Hứa Nguyên, nhưng nàng cũng không có một chút ý tứ nào là muốn tham gia vào đó.
Giống như một vị khán giả, chỉ là yên lặng ngồi đó quan sát nhất cử nhất động của hắn.
Hứa Nguyên cảm thấy, đây không phải là chuyện tốt lành gì.
Việc nhìn chằm chằm như vậy giống như là một loại đánh giá, cân đo đong đếm lợi ích và rủi ro của việc giết chết một cánh bướm thì có thể mang lại biến số như thế nào tác động vào tương lai.
Hơn nữa, điểm mấu chốt là Thiên Diễn lại chủ động hiện thân.
Bằng vào thực lực của đối phương thì hoàn toàn có thể đứng ở trong bóng tối mà âm thầm quan sát.
Hiện thân nhưng mà không có sự trao đổi nào, có phải là đại biểu cho sự quan sát của đối phương đã đi vào giai đoạn cuối cùng?
Nghĩ vậy, Hứa Nguyên cúi đầu, thoáng nhìn qua hồn giới trên ngón trỏ của mình.
Người viết ra câu đố này cũng thật sự là đáng chết!
Một người có thể thôi diễn ra tương lai của người khác, vậy tự dưng tìm tới cửa là để làm gì hắn?
Hít sâu một hơi, sau đó chậm chạp thở ra. Đúng lúc này nghe được giọng nói của Chu Tiểu Hà nhẹ nhàng truyền đến.
“Hì hì…. Ăn ngon thật. Cảm ơn Chu công tử, lần trước ta được ăn thịt chim Bạch Liệt cũng là ăn ké của Tứ tiểu thư phủ Tướng Quốc.
Hứa Nguyên liếc nhìn đối phương một cái.
Có thể không lo không nghĩ cũng thật là tốt. Chẳng bù cho hắn, phí công chuẩn bị bữa ăn khuya, vậy mà giờ phút này đã chẳng muốn ăn.
Nhưng sau đó, tròng mắt của Hứa Nguyên bỗng tập trung lại.
Đợi đã!
Vừa rồi Chu Tiểu Hà nhắc đến Tứ tiểu thư phủ Tướng Quốc đúng không?
Đây là muội muội của hắn mà?
Nhìn Chu Tiểu Hà đang dùng khăn gấm lau lau vết mỡ trên khóe miệng, Hứa Nguyên chú ý đến nàng, nói:
“Hứa Hâm Nhu?”
Đôi mắt Chu Tiểu Hà bỗng sáng lên một chút khi thấy vị Chu công tử tuấn mỹ mà thần bí không còn dùng mấy từ qua loa như “ha ha”, “thú vị” nữa, liền nói:
“Chu công tử biết Hâm Nhu tỷ tỷ?”
Ánh mắt của Hứa Nguyên như nhận ra điều gì, nhưng lại lắc đầu nói:
“Chỉ mới nghe qua thanh danh của Tứ tiểu thư phủ Tướng Quốc. Nhưng gần đây nghe nói nàng ta ở Vạn Tượng thành?”
Chu Tiểu Hà lắc đầu, tiếc nuối nói: “Không, nửa tháng trước Hâm Nhu tỷ tỷ đã lên đường đến Tĩnh Giang thành”
“Tĩnh Giang thành?” – Hứa Nguyên nhướng mày.
Chu Tiểu Hà hơi do dự, sau đó nói: “Hình như tam ca của Hâm Nhu tỷ tỷ xảy ra chuyện. Nàng nhận được tin đó thì đã nhanh chóng rời đi rồi”
Tính toán lại một chút thời gian, vậy lúc đó hẳn là chuyện không may ở Tĩnh Giang thành. Vậy là tứ muội đi Tĩnh Giang để tìm hắn?
Hứa Nguyên lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Thật đáng tiếc, nếu không có chuyện đó, vậy rất có thể gặp được Tứ tiểu thư này một lần”
Chu Tiểu Hà cũng lộ ra vẻ tiếc nuối, nói: “Hâm Nhu tỷ tỷ thực sự là người tốt, nếu gặp được thì nhất định Chu công tử sẽ thích nàng. Lúc trước nàng còn bố trí một ảo trận giúp Thịnh Sơn huyện”
Hứa Nguyên nhăn trán, hắn biết việc Tứ muội rất có năng khiếu với trận pháp.
Im lặng một chút, sau đó hắn tò mò hỏi:
“Huyện Thịnh Sơn? Ảo trận?”
“Chu công tử ở nơi khác đến cho nên có điều không biết, huyện Thịnh Sơn gần sát với dãy Vạn Hưng, thường xuyên bị yêu thú tập kích. Đại trận hộ thành mà triều đình điêu khắc đã nhiều năm không được tu sử, gần như đã rách nát hết, hàng năm rất nhiều người chết trận.”
Nói đến đây, trong mắt Chu Tiểu Hà lộ ra vẻ hâm mộ: “Bởi vì chuyện này mà Hâm Nhu tỷ tỷ tìm đến Vạn Tượng tông của chúng ta. Nàng cung cấp bản vẽ chi tiết cũng như kết cấu trận pháp, Vạn Tượng tông thì cung cấp tài liệu, hai bên cùng thiết lập mình ảo trận rất lớn ở huyện Thịnh Sơn”
“Hâm Nhu tỷ tỷ cực kỳ lợi hại. Nếu khởi động đại trận, toàn bộ Thịnh Sơn thành đều được sương mù che giấu, những yêu thú tiến đến đều bị ngăn lại ở bên ngoài”
Hứa Nguyên không ngờ rằng lại có thể nghe được thêm tin tức về Tứ muội.
Dừng lại một chút, sau đó hắn bỗng khẽ cười một tiếng, gật đầu nói:
“Nàng thực là lợi hại”