Chương 196: Thất Bảo Cố Bàn Đan
Hứa Nguyên vô thức tiếp nhận, tròng mắt liếc qua một chút.
Bên trong bình ngọc nhỏ chỉ có tổng cộng năm viên đan dược màu trắng, trên viên đan dược dường có có vài đường đan văn vờn quanh, xem ra không phải là vật bình thường.
Hứa Nguyên còn chưa nói gì liền nghe thấy một tiếng tán thưởng phát ra từ Tàn hồn Thánh Nhân:
"Chậc chậc. . . Thất Bảo Cố Bàn Đan, vận khí tiểu nha đầu này thật là tốt a."
Hứa Nguyên vừa nghe thấy cái tên này lập tức bất giác nghiêm túc:
"Đan dược này rất trân quý sao?"
Tàn hồn Thánh Nhân thuận miệng đáp:
"Ha ha. Đan dược này cũng không tính là quá trân quý, chỉ có điều nguyên liệu để luyện chế được loại đan dược này có chút hiếm thấy."
Trong lòng Hứa Nguyên cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nói tiếp:
"Đan dược này có công hiệu gì?"
Tàn hồn Thánh Nhân cười ha ha:
"Duyên thọ trú nhan."
"Chỉ có như vậy thôi sao?"
Hứa Nguyên hỏi.
"Đan dược mà Hợp Hoan tông nghiên cứu ra được đương nhiên sẽ không chỉ có như vậy, nữ tử ăn vào có thể bổ âm, nam tử. . . ."
Nói đến đây, Tàn hồn Thánh Nhân dừng một chút:
"Nam tử ăn vào có thể tráng dương."
". . . ."
Hứa Nguyên nghe xong khóe mắt nhảy lên.
Ho nhẹ một tiếng, Hứa Nguyên trả bình ngọc lại cho Nhiễm Thanh Mặc, nói:
"Đây là Thất Bảo Cố Bàn Đan."
Đôi mắt Nhiễm Thanh Mặc lấp lóe, tựa hồ vừa nghĩ đến công hiệu, hơi có vẻ giật mình:
"A, được."
Nói xong, nàng mở nắp bình ra, lấy từ bên trong một viên, sau đó đưa bốn viên còn lại cho Hứa Nguyên, nói:
"Hứa Nguyên, cái này cho ngươi."
"Xùy. . . ."
Hứa Nguyên còn chưa kịp phản ứng, Tàn hồn Thánh Nhân đã cười ra tiếng:
"Bốn viên. . Hứa tiểu tử, xem cơ thể ngươi thế này, không nghĩ là ngươi không được a, có điều ngẫm lại thì cũng có thể, tiểu tử ngươi còn có một nhân tình giống như Mị Hồn Ma Thể, về sau. . . . ."
Tàn hồn Thánh Nhân lại bắt đầu lải nhải, Hứa Nguyên thấy thế trực tiếp cắt đứt kết nối Ý Hồn.
Không giống như nhân vật chính trong nguyên tác chỉ có thể bị động tiếp nhận Lạc lão đầu lắm lời này, Hứa Nguyên có thể chủ động cắt đứt kết nối Ý Hồn.
Đây là do đại ca đã hạ một cái cấm chế lên Tàn hồn Thánh Nhân này, lúc cần thiết còn có thể phong bế năm giác quan của nó vào trong Hồn giới không thể đi ra được.
Bên tai cuối cùng cũng thanh tĩnh trở lại, nhưng Hứa Nguyên cũng không cự tuyệt ý tốt của Nhiễm Thanh Mặc.
Sau khi tiếp nhận bình ngọc, hắn liền đưa Vẫn Băng Châu mà trước kia Đỉa Vương tự sát rơi ra đưa cho Nhiễm Thanh Mặc.
Nhiễm Thanh Mặc tu là kiếm pháp thuộc tính Băng, mà Vẫn
Băng châu này vừa vặn lại là dị bảo hệ Băng, có lẽ cũng có hữu dụng nhất định đối với nàng.
Nhiễm Thanh Mặc nhìn thấy viên châu này chớp mắt một cái, con ngươi yên tĩnh có chút mở to ngạc nhiên, nhưng nàng cũng không lập tức tiếp nhận mà ngược lại có chút ngượng ngùng, thấp giọng nói:
"Ta không có vật gì khác có giá trị để đổi với ngươi."
Giá trị Vẫn Băng châu này so với Thất Bảo Cố Bàn Đan chỉ cao hơn chứ không thấp hơn, đối với nàng là như vậy.
Hứa Nguyên không nói chuyện, kéo cổ tay trắng nõn của nàng, chuẩn bị cưỡng ép nhét viên châu vào trong tay nàng.
Một đôi mắt của Nhiễm Thanh Mặc trong veo như thu thuỷ, vẫn có vẻ quật cường không nhận như cũ.
Hứa Nguyên nhíu nhíu mày, nói rõ ràng từng chữ:
"Nghe lời."
Trầm mặc một lát,
Nhiễm Thanh Mặc nhấp nhẹ khóe môi, gật đầu:
"Được rồi. . ."
Hứa Nguyên chậm rãi trở về ngồi xuống bậc thang, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ra hiệu Nhiễm Thanh Mặc cũng ngồi xuống.
Thiên Diễn và nữ nhân điên đánh nhau, Hứa Nguyên hắn cũng không cần nóng nảy.
Kia nữ nhân điên thế nhưng chính là BOSS duy nhất cấp chín mươi của Khung Đỉnh cung này.
Nhiễm Thanh Mặc nghe lời vén áo bào màu đen có chút tổn hại lại, ngồi xuống bên cạnh hắn.
Hứa Nguyên liếc mấy chỗ rách trên y phục nàng.
Không gặp một tuần, nhìn bộ dạng tảng băng lớn này như vậy chắc ở trong Khung Đỉnh cung cũng không trải qua dễ dàng gì.
Hứa Nguyên một bên nhìn, lại nói:
“Lúc trước ngươi từng gặp Linh Ngẫu hộ sơn trong Khung Đỉnh cung?"
"Ừm."
Nhiễm Thanh Mặc gật đầu.
"Ở đâu? Tàng Đan các mà ngươi nói lúc trước?"
"Không phải, sau khi ta đi vào bị truyền tống đến một nơi trong cung điện dưới lòng đất."
"Địa cung?" Hứa Nguyên nghe vậy kinh ngạc, trong Thương Nguyên không có bản đồ này, cũng như không có Tàng Đan các.
Nhiễm Thanh Mặc hơi suy tư, thấp giọng nói:
"Địa cung kia rất lớn, ở bên trong đó ta gặp năm Linh Ngẫu Tam phẩm, nhưng có điều bọn chúng đều rất ngốc, đánh lén mấy lần đã hỏng."
Hứa Nguyên nghe vậy hiểu ra, cười hỏi:
"Cho nên mấy ngày nay ngươi đang thăm dò địa cung kia?"
Nhiễm Thanh Mặc lắc đầu, sau đó chăm chú nói:
"Mấy ngày nay ta đều ở đây tu luyện."
Câu trả lời ngoài ý muốn này khiến cho Hứa Nguyên nhíu nhíu mày:
"Tu luyện?"