Chương 195: Gia nhập Giá Thiên Các, hoặc là Âm Phủ
Hứa Nguyên nghe vậy thì im lặng một lát, lại hỏi:
“Vậy nên, Diễn Thiên quyết không có cách nào thôi diễn Tiên Thiên Đạo Thể của ta?”
“Tiên Thiên Đạo Thể, có thể thôi diễn”
Nói xong, tàn hồn Thánh Nhân nhìn chăm chú vào Hứa Nguyên.
Hứa Nguyên mặt không biến sắc, giọng điệu tán thưởng:
“Haha, vậy Hứa Trường Thiên ta là đại kiếp nạn của thiên hạ”
Khóe môi tàn hồn Thánh Nhân giật giật liên hồi.
Tiểu tử mặt thật dày, không biết xấu hổ.
Hứa Nguyên điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ta, đổi ngay qua đề tài khác, nhỏ giọng hỏi:
“Những thứ này có liên quan gì đến việc nàng đi theo ta?”
Bởi vì có sự ăn ý lúc trước, tàn hồn Thánh Nhân cũng không dây dưa nhiều về đề tài vừa rồi, nhưng lần này giọng điệu của hắn có phần mập mờ không xác định:
“Cũng không có gì, đại khái có khả năng muốn đánh dấu lên người của ngươi mà thôi”
“Đánh dấu?” – Hứa Nguyên nhướng mày.
Tàn hồn Thánh Nhân thấp giọng nói:
“Chi tiết cụ thể thì ta cũng không biết, nhưng trong ghi chép của Giám Thiên các thì có việc như vậy. Mỗi khi biến số xuất hiện, Giám Thiên các chủ hoặc Thánh tử Thánh nữ đương thời sẽ đi theo bên người mang biến số”
Hứa Nguyên thoáng suy tư, hỏi ngược lại:
“Những người bị đi theo này có kết cục như thế nào?”
Khóe môi tàn hồn Thánh Nhân lộ ra nụ cười quỷ dị:
“Đại khái chia làm hai loại”
“Hoặc là gia nhập Giám Thiên Các, hoặc là gia nhập Âm phủ”
Hứa Nguyên im lặng mấy hơi, bỗng nhiên cười cười:
“Bá đạo như vậy?”
Tàn hồn Thánh Nhân nhún nhún vai, trả lời dứt khoát:
“Trong mắt Giám Thiên các không cho phép biến số tồn tại. Năm đó Giám Thiên các có thực lực làm như vậy, nhưng hiện tại thì không nhất định…”
“Ha ha…”
Hứa Nguyên cười cười, tạm thời gác lại suy nghĩ trong lòng, bắt đầu chú tâm nghiên cứu bí pháp trong tay.
Thời gian trong Văn Uyên Các cổ xưa trôi qua rất nhanh, thoáng qua đã hết một canh giờ.
Hứa Nguyên đại khái cũng hiểu được nguyên lý của Cửu Nguyên Bình Tức quyết.
Sau khi tu giả bước vào Nguyên Sơ cảnh, kinh mạch trong cơ thể có thể kéo dài liên miên bất tận như sóng biển thu nạp nguyên khí ngoài thiên địa.
Mà có một cường giả đồng thời là tuyệt đỉnh thiên tài dựa vào nguyên lý đó để sáng chế ra bản bí pháp này, từ đó giúp cho người tu hành cấp thấp cũng có thể thực hiện việc liên tục hấp thu thổ nạp.
Tất nhiên cũng có những hạn chế lớn.,
Thân thể con người có một trăm hai mươi bảy kinh mạch, bản công pháp này lại cần dùng đến 109 cái, trong đó chỉ cần một cái không thông thì cũng không thể tu được bí pháp này, hơn nữa còn có yêu cầu rất cao đối với Ý Hồn.
Nhưng đối với Tiên Thiên Đạo Thể của Hứa Nguyên, những vấn đề này lại không phải là vấn đề.
Hiểu được nguyên lý trong đó, Hứa Nguyên bắt đầu đọc thuộc lòng từng câu từng chữ từng hình ảnh từng tuyến đường vận chuyển trong đó.
Thiên Diễn còn đang đuổi sát sau mông, hắn không có thời gian luyện công ở đây, chỉ có thể học thuộc lòng trước rồi ngày sau nhả ra tu luyện.
Lại tiếp tục trôi qua một canh giờ, Hứa Nguyên trả lại công pháp cho thiếu phụ, đang chuẩn bị đi tới truyền tống trận để chạy trốn.
Hoa văn trên đài truyền tống bất chợt sáng lên, sau đó một bóng hình thanh tú xuất hiện trên đó, giọng nói thanh u quen thuộc vang lên:
“Hứa Nguyên, vừa rồi ta nhìn thấy Thiên Diễn đang đánh nhau với một nữ nhân điên bên ngoài kia”
Nhiễm Thanh Mặc tới.
Quần áo nàng có chút nhếch nhác, phần vải chỗ bả vai và bên hông rách tươm để lộ một chút da thịt trắng noãn bên trong, nhưng ngược lại giờ phút này khí tức của nàng đã bình ổn, không giống như đã bị thương.
Hứa Nguyên nhìn nữ tử mặc một bộ y phục màu đen, ánh mắt trong vắt như nước mùa thu đang ở trên truyền tống đài kia hơi ngây người.
Đánh một trận với nữ nhân điên kia xong, Thiên Diễn đến tẩm cung của Khung Đỉnh tông chủ rồi?
Không đúng, tại sao Nhiễm Thanh Mặc nàng lại có thể dùng truyền tống trận?
Nghĩ đến đây,
Hứa Nguyên vô thức liếc mắt nhìn về phía thiếu phụ Linh Ngẫu bên cạnh.
Nhưng phụ nhân này lại không có chút ý định muốn công kích Nhiễm Thanh Mặc, ngược lại thản nhiên hành lễ một cái với Nhiễm Thanh Mặc:
"Đại trưởng lão, người tới rồi."
". . . . ."
Hứa Nguyên.
Đại trưởng lão. . .cái gì mà đại trưởng lão?
Hứa Nguyên hơi trầm mặc.
Trong số các tin tức mà hắn biết, phương thức có thể vận dụng truyền tống trận chỉ có hai loại.
Loại thứ nhất là đoạt được quà tặng của Mị Thần Anh Thụ.
Loại thứ hai là giết chết nữ nhân điên sau đó lấy lệnh bài trên người nàng, ngoại trừ cách đó ra thì không còn cách nào khác.
Ánh mắt Hứa Nguyên nhìn về phía Nhiễm Thanh Mặc có chút cổ quái, nhẹ giọng hỏi:
"Nhiễm Thanh Mặc, ngươi từ nơi nào tới?"
Nhiễm Thanh Mặc chậm rãi đi xuống khỏi truyền tống đài, nghĩ nghĩ một chút, sau đó trả lời:
"Ừm. . . hình như là từ một mật thất cất giữ đan dược."
"Mật thất cất giữ đan dược?"
Vẻ mặt Hứa Nguyên lộ vẻ cổ quái, bên trong Thương Nguyên không có nơi này.
Nhiễm Thanh Mặc gật gật đầu, chủ động lấy ra một cái bình ngọc trong nhẫn trữ vật giới, đưa cho Hứa Nguyên:
"Hứa Nguyên, ngươi biết loại đan dược này không?"