Chương 194: Thánh Nữ
Đây là một bản giấy viết tay ước chừng hơn mười trang, văn tự trên giấy như mơ hồ lưu chuyển vầng sáng nào đó.
Hứa Nguyên nhìn sơ qua vài lần rồi cất vào trong tu di giới.
Lúc này, tàn hồn Thánh Nhân đột nhiên cất lời khen:
“Bí pháp nơi này cũng thật là huyền diệu, lại có thể làm cho người mới bước vào tu hành liên tục duy trì được trạng thái tu luyện, tiểu tử ngươi đặc biệt vì chuyện này mà đến nơi này à?”
Hứa Nguyên không để ý tới tàn hồn Thánh Nhân thăm dò, mà nhìn sang thiếu phụ linh ngẫu tiếp tục hỏi:
“Ta có thể lựa chọn nhiều môn công pháp hay không?”
Ở bên trong Thương Nguyên thế giới, nếu lựa chọn mạnh mẽ giết chóc để thông quan, sau khi giết được vị thiếu phụ linh ngẫu này sẽ ngẫu nhiên rơi ra một quyển công pháp, Cửu Nguyên Bình Tức Quyết chỉ là một trong số đó.
Thiếu phụ khom người thi lễ, lắc đầu nói:
“Dựa theo quy củ, mỗi mười năm thì Thánh Nữ đại nhân ngài chỉ có thể lựa chọn một môn pháp quyết”
Hứa Nguyên thấy vậy thì gật đầu, xoay người chuẩn bị đi vào truyền tống trận ở phía sau.
Mục đích của chuyến đi này đã đạt được, tuy rằng trong Khung Đỉnh cung còn có nhiều món bảo bối khác, nhưng đối với hắn bây giờ thì quá mức nguy hiểm, không cần thiết phải mạo hiểm sinh mệnh ở đây.
Dùng truyền tống trận đi tìm Nhiễm Thanh Mặc, sau đó hắn có thể chạy trốn, dù sao thì Thiên Diễn vẫn còn đuổi phía sau mông.
Nhưng vừa bước lên truyền tống trận, thiếu phụ linh ngẫu đột ngột xuất hiện trước mắt Hứa Nguyên, âm thanh vẫn mang theo nét phong tình, cung kính nói:
“Thánh nữ đại nhân, nếu muốn rời đi, xin trả lại bí pháp cho thiếp”
Trong lòng Hứa Nguyên trầm xuống.
Công pháp trong Văn Uyên Các lại có hạn chế như vậy?
Tàn hồn Thánh Nhân lúc này lại xen vào nói:
“Bí pháp này ta đã thuộc lòng, sau khi đi ra ngoài ta có thể đọc lại cho ngươi”
Hứa Nguyên liếc mắt nhìn hắn một cái.
Tàn hồn Thánh Nhân cười híp mắt.
Hứa Nguyên hừ nhẹ một tiếng, ngay lập tức ngồi xếp bằng trên bậc thang của truyền tống đài, tự mình bắt đầu lật xem cẩn thận.
Hắn không tin tưởng Lạc lão đầu.
Công pháp là thứ mà sai một ly đi cả ngàn dặm, cho dù chỉ là một chút thay đổi thì cũng tạo thành hậu quả không thể tưởng tượng được.
Tàn hồn Thánh Nhân thấy không lừa được Hứa Nguyên, vậy cũng không nhiều lời nữa, chỉ nhắc nhở:
“Hứa tiểu tử, tốt nhất là ngươi nhanh lên, Thiên Diễn có thể tới bất cứ lúc nào”
Hứa Nguyên nhíu mày, vừa lật xem bí pháp, vừa thuận miệng trả lời:
“Thiên Diễn tối đa cũng chỉ là nhị phẩm hay sao?”
“Không sai biệt nhiều lắm”
Trải qua trận chiến chân ngôn lúc trước, đến giờ phút này tàn hồn Thánh Nhân cũng đại khái hiểu rõ thực lực của đối phương, thấp giọng nói:
“Khả năng Thiên Diễn chỉ là Thánh Nữ Giám Thiên Các mà không phải là Các chủ”
Hứa Nguyên đáp ngay:
“Nếu là nhị phẩm, vậy ngươi cảm thấy nàng có thể đánh nhanh thắng nhanh rất nhiều linh ngẫu ở Văn Uyên các hay không?”
“Nhiều như vậy à?”
Tàn hồn Thánh Nhân nhíu nhíu mày, liếc nhìn thiếu phụ linh ngẫu đứng hồi bên cạnh Hứa Nguyên một cái. Trong Văn Nguyên các vẫn được thiết lập Loạn Hồn trận, Ý Hồn của hắn không thể nào dò xét quá xa.
Hứa Nguyên nhìn chăm chú vào bí tịch, bàn tay tùy ý chỉ chỉ xuống:
“Tầng dưới có bốn nhị phẩm, tám tam phẩm”
Con ngươi của tàn hồn Thánh Nhân hơi co lại.
Cũng không phải là kinh hãi vì có nhiều linh ngẫu như vậy ở tầng dưới, mà là chấn động vì Hứa Nguyên lại có thể biết được rõ ràng như thế.
Hắn có phần mê man không hiểu với lai lịch của người trước mắt này.
Rất giống với một lão quái vật, lại như là một người bình thường.
Dừng lại một chút, tàn hồn Thánh Nhân thở dài, thấp giọng nói:
“Cũng không nhất định”
Hứa Nguyên nhíu mày, ngước mắt lên nhìn:
“Vậy có ý gì? Ý ngươi là Thiên Diễn có thể đứng vững trước sự vây công của nhiều Nguyên Sơ cảnh như vậy?”
Tàn hồn Thánh Nhân thấp giọng nói:
“Linh ngẫu cũng không phải là con người chân thực, so với Nguyên Sơ chân chính có sự chênh lệch rất lớn, hơn nữa Thiên Diễn biết một ít bí pháp mà ngay cả ta cũng chưa từng biết”
Hứa Nguyên nhíu chặt lông mày, không tiếp tục nhìn vào bí pháp trong tay mà nhìn thẳng lại:
“Lạc lão đầu, không phải là ngươi tu qua Diễn Thiên quyết rồi mà, sao lại không biết?”
Tàn hồn Thánh Nhân liếc mắt:
“Hứa tiểu tử, ngươi nghĩ Diễn Thiên quyết là rau cải trắng à, muốn có là có?”
Hứa Nguyên hoài nghi, nhìn chằm chằm vào tàn hồn.
Tàn hồn Thánh Nhân bày ra bộ dạng lưu manh bất cần, nói:
“Kỳ thực lúc trước ngươi đoán đúng, ta học trộm Diễn Thiên quyết. Thế nhưng ta chỉ học dược Thiên Tụ Chân Ngôn Thiên trong Diễn Thiên Quyết”
“Đừng nhìn ta như vậy, chuyện này ta không cần phải lừa ngươi. Chỉ mỗi việc học trộm Thiên Tự Chân Ngôn này mà suýt chút nữa ta nằm lại trong Thiên các, năm đó có mười mấy Thánh tôn…”
Hứa Nguyên thở dài, cũng không truy hỏi việc này nữa, lên tiếng hỏi:
“Được rồi, vậy Thiên Diễn tìm ta là vì cái gì?”
Tàn hồn Thánh Nhân nghe vậy cười hắc hắc, giải thích:
“Đơn giản mà nói, Diễn Thiên quyết mặc dù có thể thôi diễn vạn vật, nhưng có ba loại tình huống mà nó không có cách nào suy tính ra”
“Thứ nhất, một số thể chất đặc thù”
“Thứ hai, một ít lão quái vật cường đại đến mức có thể che giấu khí tức bản thân”
“Thứ ba, khi thiên hạ có đại kiếp nạn giáng xuống, lúc đó Diễn Thiên chỉ có thể nhìn thấy một màu đen kịt”