Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 193 - Chương 193 - Đương Nhiên Là Thánh Nhân

Chương 193 - Đương nhiên là Thánh Nhân
Chương 193 - Đương nhiên là Thánh Nhân

Chương 193: Đương nhiên là Thánh Nhân

Nói xong, tàn hồn Thánh Nhân ám muội nhìn về phía Hứa Nguyên, trong ánh mắt mang theo một chút thâm ý, tựa như hy vọng hắn có thể giải thích nghi ngờ cho hắn.

Hứa Nguyên rất lưu manh mà nhún vai:

“Đừng nhìn ta, ta cũng không biết”

Việc này thì đúng là hắn không biết.

Lúc trước, bản đồ Thương Nguyên đã rộng lớn như vậy, rồi tiến vào phó bản quan tâm vật phẩm từ Boss cũng nội dung phụ bản đã đủ phức tạp rồi, ai lại đi tìm hiểu vì sao bản đồ tông môn này lại hoàn chỉnh như thế?

Thế nhưng qua lần cảm thán này của đối phương lại làm cho Hứa Nguyên nhận ra được một vấn đề khác.

Cường giả trong Khung Đỉnh cung quá nhiều.

Tính cả Mị Thần Anh Thụ và Đỉa vương bên hồ trước đó, đến hôm nay số lượng cường giả mà Hứa Nguyên biết trong Khung Đỉnh cung này cũng đã có ba nhị phẩm Nguyên Sơ đỉnh phong, bốn nhị phẩm Nguyên Sơ, tam tam phẩm đại tông sư.

Lúc trước cắm mặt vào trò chơi thì tất nhiên sẽ không nghĩ nhiều, dù sao cũng là phó bản cấp tám mươi, nếu Boss cấp thấp đối mặt với người chơi thì chỉ là cho không, nhưng nếu hóa thành hiện thực thì thực lực như vậy cũng là cho người ta có phần phát lạnh.

Hơn nữa, đây chỉ là hai bản đồ trong bí cảnh lớn như vậy. Ngoại trừ hai nơi này, còn có tẩm cung của cung chủ và hậu sơn tông môn.

Dừng lại một chút, Hứa Nguyên thấp giọng hỏi tàn hồn Thánh Nhân:

“Lão đầu, ngươi cảm thấy Quỳnh Hoa Tông năm đó có bao nhiêu cường giả?”

Hiện giờ còn sót lại những yêu thú hay linh ngẫu cũng vẻn vẹn chỉ là phần còn lại sau khi Quỳnh Hoa Tông bị diệt, vậy trước lúc bị diệt vong thì không biết sự rầm rộ của Quỳnh Hoa Tông khó có thể tưởng tượng ra được.

“Hả?”

Tàn hồn Thánh Nhân nghi ngờ một tiếng, cười hỏi ngược lại:

“Đây không phải tông môn của ngươi hay sao?”

Hứa Nguyên liếc hắn một cái, giọng điệu bất đắc dĩ:

“Đã nói rồi, ta và ngươi không giống nhau, ta chỉ được một chút cơ duyên mới biết được bí cảnh này”

Tàn hồn Thánh Nhân thoáng trầm ngâm, rành mạch nói:

“Được rồi, nhìn vào những yêu thú linh ngẫu còn sót lại này, Quỳnh Hoa Tông trước khi bị diệt, ừm… hẳn là không yếu hơn so với Tướng quốc phủ các ngươi”

Đồng tử Hứa Nguyên hơi co rút lại.

Tàn hồn Thánh Nhân vân đạm phong khinh nhẹ nhàng cười cười:

“Có cái gì mà kỳ quái? Vạn năm trước, Giám Thiên các chúng ta trừ Các chủ, Trưởng lão ra thì còn hơn mười vị Thánh tôn”

Hứa Nguyên trong lòng kinh hãi, thử hỏi:

“Lạc lão đầu, tu vi của Thánh tôn Giám Thiên các là…”

“Tất nhiên là Thánh Nhân”

“…” – Hứa Nguyên.

Tàn hồn Thánh Nhân nhìn chằm chằm vào Hứa Nguyên mấy hơi thở, không nhận ra gì đặc biệt mới lắc đầu nói:

“Thực ra ngươi không phải suy nghĩ quá nhiều, chỉnh thể mạnh yếu của mỗi thời đại đều bị nguyên khí thiên địa ảnh hưởng. Năm đó thời đại của chúng ta đúng vào lúc thiên địa nguyên khí phun trào nên mới có thể tại ra được thịnh thế như vậy”

“Hơn nữa thời đại nào thì từng thế hệ đều có tốt xấu, thực ra ta muốn được sinh ra vào thời đại này…”

Tàn hồn Thánh Nhân nhắc đến quá khứ, ngữ khí tuy ung dung thản nhiên nhưng lại mang nhiều phần hoài niệm.

“Tại sao?”

Hứa Nguyên lập tức chuyển sang đóng vai phụ.

“Ha ha…”

Tàn hồn Thánh Nhân cười ha hả rồi quay sang nhìn hắn.

Khóe mắt Hứa Nguyên giật giật, mơ hồ đoán rằng lão già sắp chết này lại muốn đánh đố người khác.

Cũng may tàn hồn Thánh Nhân cười xong, phun ngay ra một câu:

“Bởi vì hiện tại, chí ít là người ta không đến nỗi ăn bữa nay lo bữa mai”

Hứa Nguyên không nói gì, nhìn chằm chằm vào tàn hồn Thánh Nhân, chờ hắn nói tiếp.

Tàn hồn Thánh Nhân thoáng cân nhắc, rồi nhẹ giọng nói:

“Tiểu tử, ngươi nghe nói đến dị quỷ chưa?”

Hứa Nguyên nghe vậy, sửng sốt gật đầu:

“Tất nhiên là đã nghe tới”

Không ít bí cảnh trong Thương Nguyên thế giới có cái đồ chơi này, cũng giống như lúc trước, nhân vật chính trong kịch bản đi vào trong Trường Hồng cốc.

Trong mắt tàn hồn Thánh Nhân hiện lên chút phúc tạp, thản nhiên nói:

“Vạn năm trước, Các chủ của chúng ta đột nhiên triệu tập nghị sự kêu đám Thánh tôn chúng ta đến, nói rằng nàng không thấy rõ tương lai, cần chúng ta đi điều tra”

Giọng điệu của tàn hồn Thánh Nhân có vẻ bất cần, nhẹ như gió thổi mây bay.

Hứa Nguyên đột ngột hỏi:

“Giống như là Thiên Diễn đối với ta?”

“Không rõ lắm, nhưng đại khái không phải như thế. Nhìn biểu hiện của nha đầu kia thì chỉ có thể nhìn thấy tương lai ngắn ngủi phía trước. Mà Các chủ nàng dùng Diễn Thiên pháp suy diễn tương lai thì nhìn thấy toàn bộ chỉ là hắc ám”

“Sau đó là quỷ dị xuất hiện ngay lập tức?”

“Ừ. Mặc dù cường già năm đó nhiều như mây, nhưng quá nửa thiên hạ vẫn bị thứ này tàn sát thành không”

Văn Uyên các rộng lớn chìm vào yên tĩnh, hai người cũng không lên tiếng nữa.

Mãi đến khi thiếu phụ linh ngẫu cầm Cửu Nguyên Bình Tức quyết đến mới có tiếng nói:

“Thánh nữ đại nhân, pháp quyết ngài cần đây”

Bình Luận (0)
Comment