Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 209 - Chương 209 - Quỳnh Hoa Tông Bị Hủy Diệt

Chương 209 - Quỳnh Hoa Tông bị hủy diệt
Chương 209 - Quỳnh Hoa Tông bị hủy diệt

Chương 209: Quỳnh Hoa Tông bị hủy diệt

Tàn hồn Thánh Nhân từ trong Hồn giới bay ra, nhìn chằm chằm Hứa Nguyên mang theo chút tán thưởng cười nói:

"Tiểu tử, ta quả thật không nghĩ tới, Đạp Hư Trảm của Tần tiểu tử cải tiến ra có thể dùng làm độn pháp."

Hứa Nguyên khẽ cười một tiếng, rất nhẹ nhõm:

"Ngươi không biết còn nhiều thứ lắm, nói thật, tiểu tử kia cũng đúng là tài năng ngút trời."

Kiếm quyết này trong thời gian sử dụng mới biết được huyền diệu của nó, Tần Mặc sáng chế ra kiếm quyết này quả không thẹn với danh xưng nhân vật chính.

Nếu như dùng tốt, có lẽ còn có thể tránh được Nhân Quả Kiếm của Hứa Trường Ca, chỉ tiếc tiêu hao quá lớn.

Tàn hồn Thánh Nhân nghe nói như vậy, ngược lại không có phản ứng gì, chỉ khe khẽ lắc đầu:

"Thế giới này thiên tài nhiều lắm, chỉ có thiên tài trưởng thành mới có thể tính là thiên tài chân chính."

Hứa Nguyên cười cười nhìn về phía Tàn hồn Thánh Nhân chuẩn bị trêu chọc vài câu, chợt phát hiện thân hình ngưng thực vốn dĩ của lão nhân này hư ảo hơn rất nhiều, nhíu mày hỏi:

"Lạc lão đầu, ngươi làm sao vậy?"

"Cái gì?"

Hứa Nguyên chỉ chỉ Hồn Thể của hắn.

Tàn hồn Thánh Nhân hiểu ra, lắc đầu nói:

"Không có gì, một cái hồn ấn vừa rồi tiêu hao có chút lớn , chờ ngươi ra ngoài lại tìm một chút hồn đan dược hoặc dược liệu bồi bổ thì có thể khôi phục."

Hứa Nguyên hơi chần chờ:

"Tự bản thân ngươi không thể khôi phục a?"

Hắn cũng không phải lo lắng chuyện tìm dược liệu bổ hồn, dù sao sản nghiệp của lão cha của hắn đủ lớn để hắn tùy tiện tiêu dùng trác táng.

Tàn hồn Thánh Nhân nhếch miệng cười một tiếng:

"Ta ngay cả thân thể cũng không có, khôi phục như thế nào?"

Hứa Nguyên hơi suy tư:

"Nói cách khác, hồn lực của ngươi là dùng một chút liền ít đi một chút?"

"Đây là tất nhiên."

Tàn hồn Thánh Nhân gật đầu, yếu ớt thở dài:

"Không có thân thể, liền giống như lục bình không rễ."

Hứa Nguyên đại khái hiểu được lão nhân này vì cái gì vội vã muốn tìm thể xác như vậy, cười nhẹ một tiếng, ngược lại hỏi:

"Đúng rồi, vừa rồi một cái hồn ấn kia của ngươi có thể tạo thành bao nhiêu tổn thương đối với nữ nhân điên kia?"

Tàn hồn Thánh Nhân hơi suy tư, nhẹ giọng nói:

"Hẳn là sẽ gây thương tổn tới nguyên hồn của nàng, có điều thương thế cũng không tính là quá nặng."

Nói xong tàn hồn Thánh Nhân nhìn thoáng qua phía Anh Điệt Hồ, ung dung nói:

"Muốn giết được nàng, quan trọng nhất vẫn là tiểu mỹ nhân của ngươi phải chặt đứt Mị Thần Anh Thụ, phá bỏ Đạo Trận của nàng, để Thiên Diễn động thủ."

Dừng lại một chớp mắt, Tàn hồn Thánh Nhân nghiêm túc hỏi:

"Tiểu tử, ngươi xác định Mị Thần Anh Thụ kia chính là thân thể của nữ nhân điên a?"

Hứa Nguyên nhún vai:

"Ngoại trừ loại thần thụ này, ngươi còn gặp qua thứ gì có thể sống tới mấy vạn năm? Mà lại. . . ."

Nói tới đây, Hứa Nguyên điểm nhẹ một cái lên ấn ký hoa anh đào trên mi tâm của chính mình, không nhiều lời thêm nữa.

Tàn hồn Thánh Nhân hơi ngưng thần, lập tức ung dung thở dài:

"Như thế, cái gọi là Ngữ Sơ nữ tử lại là một thể song hồn, một người bị luyện thành một cây anh đào chỉ có hồn, một người chiếm cứ Mị Thần Anh Thụ làm thể xác.”

"Chỉ là không rõ vì sao nữ tử này lại phát điên như vậy."

Hứa Nguyên hơi trầm ngâm, chỉ chỉ truyền công điện to lớn hoàn hảo này:

"Cái này, ắt có quan hệ với nguyên nhân Quỳnh Hoa Tông bị hủy diệt."

"Quỳnh Hoa Tông hủy diệt. . . . ."

Tàn hồn Thánh Nhân nỉ non một tiếng, chợt khe khẽ lắc đầu.

Hiện tại cũng không phải là lúc nói chuyện này, mặc dù Quỳnh Hoa Tông bị hủy diệt khiến cho người khác hiếu kì, nhưng bây giờ giải quyết tình thế nguy hiểm mà Thiên Diễn và nữ nhân điên kia mang tới mới là vấn đề quan trọng nhất. Dừng một chút, Tàn hồn Thánh Nhân nhẹ giọng nói:

"Tính toán thời gian, Nhiễm nha đầu bên kia chắc cũng đã ra tay rồi."

Hứa Nguyên hơi trầm ngâm, gật đầu nói:

"Hi vọng hết thảy đều thuận lợi."

Nói xong, Hứa Nguyên chậm rãi ngước mắt nhìn về phía cung điện Khung Đỉnh cung khổng lồ.

Trận pháp trong truyền công đại điện này vẫn hoàn hảo như cũ, Loạn Dận trận và các trận pháp phòng ngự khác vẫn vận chuyển đâu vào đấy như cũ.

Nhờ hồn khóa Thánh nữ, thông qua hồn lực gia trì của Tàn hồn Thánh Nhân, Hứa Nguyên có thể đơn phương cảm ứng được năng lượng đối oanh làm người ta sợ hãi trên bầu trời kia.

Trải qua một chiêu đánh lén của Tàn hồn Thánh Nhân kia, đoàn sương mù phấn hồng áp bách ở giữa không trung rõ ràng mỏng manh đi mấy phần.

Nhưng đáng tiếc, Hứa Nguyên còn chưa kịp nhìn kỹ. . . . .

"Oanh! ! ! ! !"

Một tiếng vang giống như sấm sét đột ngột nổ tung trên đỉnh đầu hai người.

Truyền công điện đường to lớn như núi rung chuyển, trận văn trong cung điện cũng lấp lóe từng trận lúc sáng lúc tối, kết cấu hoàn hảo trong quan điện trong nháy mắt nứt ra, trên nội bích từng đầu vết rạn xuất hiện, lan ra giống như mạng nhện.

Hứa Nguyên ổn định thân hình trong cơn rung chuyển, con ngươi hơi co lại.

Là nữ nhân điên kia.

Nàng có thể nhìn thấy hắn!

Bình Luận (0)
Comment