Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 210 - Chương 210 - Một Hồi Tới Hái Quả Đào Là Được

Chương 210 - Một hồi tới hái quả đào là được
Chương 210 - Một hồi tới hái quả đào là được

Chương 210: Một hồi tới hái quả đào là được

"Nữ nhân này hẳn là có thể cảm ứng được ấn ký giữa mi tâm ngươi!"

Tàn hồn Thánh Nhân bỗng nhiên quát khẽ.

Trong lòng Hứa Nguyên trầm xuống.

Hiện thực chính là như vậy, ngươi vĩnh viễn không biết chuyện ngoài ý muốn và ngày mai cái nào tới trước.

Kế hoạch ban đầu của bọn hắn là trốn trong cung điện này, mượn Loạn Dận Trận che giấu hành tung, tùy thời mà động, nhưng hiện tại xem ra kế hoạch phải thay đổi.

Không cần bất luận nhắc nhở gì, thân hình Hứa Nguyên liền hóa thành tàn ảnh cấp tốc chạy về phía trận đài phía sau điện đường.

Trận pháp phòng ngự tuyên khắc trên cung điện vẫn chưa bị đánh xuyên qua, nhưng nhìn điệu bộ này đoán chừng khoảng cách bị đánh xuyên cũng không còn xa, nếu tiếp tục lưu lại nơi này chính là muốn chết.

Nếu không đánh lén, hai người hắn và Tàn hồn Thánh Nhân cộng lại cũng không có khả năng đánh lại một chiêu của Thiên Diễn, càng đừng nói tới nữ nhân điên đã tiến vào trạng thái đối địch kia.

Một đường phi nhanh, oanh minh trên đỉnh đầu vẫn không ngừng lại, trận trận đá vụn cát mịn từ trên đỉnh điện không ngừng rơi xuống.

Dưới loại cấp bậc chiến đấu như Thiên Diễn và nữ nhân điên áo đỏ, lão ngoan đồng căn bản là không có cách nào duy trì bền bỉ, chỉ trong chốc lát đại trận phòng ngự của truyền công điện đường gần như sụp đổ.

Nhưng cũng may Hứa Nguyên đã kịp chạy trốn tới trận đài lân cận, chỉ cần mấy giây nữa liền có thể đào tẩu.

Dưới công kích không ngừng của nữ nhân điên, Thiên Diễn tựa hồ cũng phát giác được Hứa Nguyên không lập tức rời đi, thanh âm từ trên không trung truyền tới:

"Hứa Trường Thiên, ngươi không phải nói có biện pháp phá được Đạo Trận của nữ nhân điên này sao a? !"

Không phải dùng truyền âm, mà là tiếng la quang minh chính đại, dùng nguyên khí khuếch tán ra tới.

Dưới thế công mãnh liệt của nữ nhân điên bị kích thích này, Thiên Diễn tựa hồ đã không còn truyền âm nhàn hạ tinh chuẩn.

Đương nhiên, cũng có thể là chịu quấy nhiễu của Loạn Dận trận trong truyền công đại điện nên nàng không có cách nào phát hiện vị trí cụ thể của Hứa Nguyên.

Hứa Nguyên không thèm nghía tới nàng.

Chơi vui rồi.

Vừa rồi một chiêu đánh lén kia hoàn toàn kéo cừu hận của nữ nhân điên kia đến trên người hắn, nếu không phải dùng Đạp Hư Trảm chạy nhanh, hiện tại đoán chừng đã chết bất đắc kỳ tử rồi.

Hiện tại trận pháp đã phá, nếu lên tiếng trả lời, hoàn toàn chẳng khác nào nói cho nữ nhân điên kia phương hướng nã pháo.

Thiên Diễn này thế mà còn muốn dùng chiêu này làm lộ hắn.

Chết đạo hữu không chết bần đạo.

Không có người nào hiểu cách bán đứng đồng đội hơn so với hắn.

Mà cũng ngay tại thời khắc giọng nói của Thiên Diễn rơi xuống, một tiếng kêu thảm bén nhọn thê lương đột ngột vang lên ở giữa không trung:

"A! ! ! ! ! !"

Thanh âm này là từ nữ nhân điên.

Hứa Nguyên khẽ nhíu mày, đáy lòng nói:

"Lạc lão đầu. . ."

Không chờ hắn hỏi xong, Tàn hồn Thánh Nhân liền cười trả lời:

"Hơn phân nửa là Nhiễm nha đầu chém mất bản thể của nữ nhân điên kia, chúng ta đi nhanh lên, chuyện còn lại giao cho Thiên Diễn, một hồi tới hái quả đào là được!"

"Ừm."

Hứa Nguyên gật đầu.

Hai giây sau Hứa Nguyên đã tới trận đài xây dựng ở phía sau truyền công điện đường.

Dưới thời khắc sinh tử, không cần Hứa Nguyên thúc giục, tàn hồn Thánh Nhân liền lập tức khởi động trận pháp.

Trong lúc truyền tống trận nhanh chóng bổ sung năng lượng. . .

"Chờ. . Khụ khụ khụ. . ."

Thanh âm Thiên Diễn kia có chút tức giận hổn hển từ trên không trung truyền đến:

"Cái này... Nữ nhân này tại sao có thể dẫn động Mị Thần Hoa trong cơ thể ta. Oa a. ."

Lời còn chưa dứt, chỉ còn lại âm thanh thiếu nữ khạc ra máu.

". . . ."

Hứa Nguyên nghe được thanh âm kia, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.

Nhưng chợt có cảm giác cái này cũng có thể lại là chiêu của Thiên Diễn.

Dù sao, một yêu hồn Nhất phẩm không có thể xác nghĩ như thế nào cũng không thể là đối thủ của Thiên Diễn nàng.

Suy nghĩ vừa hiện lên,

Khung Đỉnh cung lại vang lên một tiếng vang "Ầm ầm" thật lớn,

Ngước mắt nhìn lại,

Hình tượng trước mắt khiến Hứa Nguyên bỗng nhiên ý thức được, lần này Thiên Diễn tựa hồ không lừa hắn.

Anh Điệt Hồ.

Nhiễm Thanh Mặc cầm theo hắc kiếm yên lặng lui lại, mới chỉ một kiếm đã khiến nguyên khí trong cơ thể nàng tiêu hao rất lớn.

Thân cây to hơn trăm mét giờ phút này đã hoàn toàn bị băng tinh bao bọc, ở giữa thân cây thậm chí còn lưu lại một chỗ cơ hồ giống như vết kiếm chặn ngang chặt đứt thân cây.

Loại trình độ vết chém này đã đủ để khiến cho bất kỳ thực vật nào cũng phải chết, nhưng Mị Thần Anh Thụ trước mắt này ngược lại bắt đầu sinh trưởng.

Ở trong băng tinh, phía trên thân cây đã sinh ra rất nhiều chồi non và cành cây nhỏ. Chạc cây bên trong không ngừng sinh trưởng khiến cho mặt ngoài băng tinh dần dần bị chọc ra những vết rạn, sau đó vỡ tan.

Nhưng bởi vì uy năng hàn khí còn sót lại của kiếm quyết, những băng tinh vỡ vụn này trong chốc lát lại lần nữa bao trùm phía trên những chạc cây mới mọc ra này.

Cứ lặp lại như thế, sinh trưởng của Mị Thần Anh Thụ giống như bị nhấn xuống một loại khóa gia tốc nào đó.

Trong chốc lát, hoa anh đào lần nữa nở rộ như lúc ban đầu.

Chỉ là thời khắc này, mặt ngoài Mị Thần Anh Thụ vẫn đông kết một tầng băng thật mỏng manh như cũ.

Mi tâm Nhiễm Thanh Mặc hơi nhíu lại.

Trạng thái Mị Thần Anh Thụ trước mắt có chút quỷ dị.

Nó, nở hoa rồi.

Vết kiếm trên cành cây bị nàng chém đứt và tám lỗ thủng to lớn bị tám băng trùy đâm thủng không có bất kỳ dấu hiệu sinh trưởng khép lại gì, vẫn tản ra hàn khí lạnh lẽo như cũ.

Tình huống trước mắt có chút vượt ra khỏi nhận biết của Nhiễm Thanh Mặc.

Trong lúc đang suy tư,

"Ông - "

Dưới ánh mặt trời, hoa anh đào nở rộ xinh đẹp trên đại thụ bỗng nhiên phát ra một trận vù vù to lớn, hoa anh đào bao trùm ở mặt ngoài lớp băng tinh màu lam nhạt trong nháy mắt hóa thành ngàn vạn bột mịn óng ánh!

Cùng lúc đó, nương theo âm thanh vù vù, một vòng sáng màu hồng phấn lấy Mị Thần Anh Thụ làm trung tâm trực tiếp khuếch tán ra, kích xạ mà đi về phía nơi xa!

Biến cố như vậy khiến Nhiễm Thanh Mặc vô thức nâng hắc kiếm lên chuẩn bị đón đỡ, nhưng vòng sáng màu hồng phấn đang khuếch tán này lại giống như không có bất kỳ uy năng gì, chỉ mang theo gió nhẹ phất động góc váy đen của nàng.

"Đây là. . . cái gì?"

Nhiễm Thanh Mặc nhíu mày quay đầu.

Chỉ thấy Mị Thần Anh Thụ phát tán vòng sáng sau khi tựa hồ hao hết một vòng sinh cơ cuối cùng, thân thể to lớn bắt đầu dọc theo chỗ bị trảm kích từ từ nghiêng đổ sụp. . . . .

Bình Luận (0)
Comment