Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 215 - Chương 215 - Không Thể Không Phòng

Chương 215 - Không thể không phòng
Chương 215 - Không thể không phòng

Chương 215: Không thể không phòng

Hứa Nguyên nhìn bộ ngực phẳng như ván giặt đồ của Thiên Diễn đang không ngừng chập trùng, khẽ cười một tiếng:

"Tiểu muội muội, công phu dưỡng khí của ngươi tựa hồ không quá tốt a, uổng cho ngươi còn là một Nguyên Sơ a."

"Ngậm miệng."

"Ha ha. . . ."

Hứa Nguyên cười cười chuẩn bị tiếp tục đả kích Thiên Diễn:

"Ngươi đi theo ta nhiều ngày như vậy, ta không giây phút nào không lo lắng ngươi một giây sau liền tiện tay giết ta, hiện tại tiến vào huyễn cảnh, ngay cả nói một câu cũng không cho ta nói, có phải có chút quá bá đạo hay không. . ."

"Hứa Trường Thiên."

Thiên Diễn hít sâu một hơi, khẽ gọi một tiếng đánh gãy lời hắn.

Hứa Nguyên khẽ nhíu mày.

Một đôi mắt đẹp của Thiên Diễn nheo lại, nhìn chằm chằm hắn, nói từng chữ:

"Ngươi một mực quấy nhiễu ta điều tức, rốt cuộc muốn như thế nào?"

Đôi mắt Hứa Nguyên có chút ngưng tụ, nhưng chợt nhún vai, trực tiếp cười nói:

"Ngươi có vẻ là đã nhìn ra được rồi? Tại sao còn muốn hỏi ta?"

Bên trong con mắt màu vàng óng của Thiên Diễn mang theo một chút mỉa mai:

"Thân thể này của ngươi tối thiểu cũng là tu vi Đại Tông Sư Tam phẩm, còn sợ hãi ta chỉ là một Dung Thân Tứ phẩm?"

Hứa Nguyên nhún vai, không có chút bao biện nào nói:

"Không có cách nào a, ngươi quá mạnh, thủ đoạn Diễn Thiên Quyết quá quỷ dị, không thể không phòng."

Mặc dù hiện tại hai người là châu chấu trên một sợi thừng, nhưng một Thiên Diễn nửa chết nửa sống mới là Thiên Diễn mà Hứa Nguyên hắn muốn nhìn thấy.

Lúc trước dùng Huyết Tủy Toản xuyên qua vai trái của nàng thu lấy "lợi tức", chính là bởi vì Hứa Nguyên phát hiện bây giờ Thiên Diễn sử dụng chữ thiên chân ngôn cần phải dùng hai tay kết ấn, cho nên mới tiên hạ thủ vi cường phế đi một cánh tay của nàng, sớm đề phòng.

Nhưng thông qua đối thoại vừa rồi, Thiên Diễn này lúc nãy khi gặp ở ngoài điện dù trúng Mị Thần Hoa và Đạo Trận mị hồn nhưng vẫn còn có thể chiến đấu với hắn.

Dạng này xem ra lại càng ghê gớm.

Hứa Nguyên rất tỉnh táo biết rõ ràng thực lực của bản thân.

Hắn không phải là một thiên tài tuyệt thế như Hứa Trường Ca và nhân vật chính trong nguyên tác kia, dù ở thất phẩm cũng không thể xem như là vô địch cùng giai, càng đừng nói bây giờ thân thể này chỉ là tu vi tam phẩm.

Mặc dù bên trong huyễn cảnh, tu vi cỗ thân thể này đã là Đại

Tông Sư Tam phẩm, nhưng bởi vì không cách nào vận chuyển công pháp, cùng với tu vi tăng vọt khiến hắn không dễ thích ứng, hắn có thể phát huy thực lực ba bốn phần mười tu vi của cỗ thân thể này cũng đã là cao rồi.

Mà Thiên Diễn mặc dù chỉ là Dung Thân Tứ phẩm, nhưng trước đó nàng là Nguyên Sơ.

Hơn nữa còn là một Nguyên Sơ chi thân có thể cứng rắn đối đầu nữ nhân Thuế Phàm Nhất phẩm, thấy thế nào thì Thiên Diễn cũng là một loại tuyệt thế thiên tài như Hứa Trường Ca và Tần Mặc kia.

Hứa Nguyên hắn thật rất sợ một hồi nữa Thiên Diễn này triệt để khôi phục có thể vượt cấp chém chết hắn.

Nghĩ đến đây, Hứa Nguyên đột nhiên cảm giác được chính mình rất uất ức.

Đường đường là người xuyên không, không thể vượt giai coi như thôi đi, lại còn phải lo lắng bị những người khác vượt cấp chém.

Trầm mặc mấy giây, đôi mắt đẹp của Thiên Diễn bỗng nhiên nhíu lại, thở dốc ngụm nhỏ ngụm nhỏ hai tiếng:

"Ta cảm thấy, ngươi... ngươi có thể tự tin vào mình một chút."

Bởi vì mị độc, thiếu nữ này nhìn rất có vài phần phong tình giống Tô mị ma, nhưng đáng tiếc nhìn có chút nhỏ.

Hứa Nguyên trực tiếp lắc đầu:

"Ta không muốn ngươi cảm thấy, ta muốn ta cảm thấy, việc này không có thương lượng."

Thiên Diễn nhìn chằm chằm Hứa Nguyên mấy giây, hít một hơi thật sâu, nhưng không có ý lui bước, nói:

"Hứa Trường Thiên, ngươi nếu còn muốn ra ngoài, trước hết đem Mị Thần Hoa và mị độc của nữ nhân kia loại trừ cho ta, chúng ta là hợp tác, không phải phụ thuộc."

"Chuyện đó không thương thượng?"

Con ngươi Hứa Nguyên nhíu lại.

"Đây là ranh giới cuối cùng."

Ánh mắt Thiên Diễn cũng nhìn chằm chằm Hứa Nguyên.

Đối mặt mấy giây,

Hứa Nguyên bỗng nhiên nhẹ gật đầu:

"Được."

Dứt lời, hắn trực tiếp đứng lên, Ý Hồn tuôn ra khóa chặt Thiên Diễn, đưa tay bắt đầu ngưng tụ Huyết Tủy Toản trước đầu Thiên Diễn.

Mà cùng lúc đó, hỏa diễm màu máu tức thời bay lên từ bốn phía bồ đoàn Thiên Diễn ngồi xếp bằng, phong tuyệt tất cả đường lui của nàng!

Hứa Nguyên nhìn chằm chằm Thiên Diễn, trong lòng bàn tay kia lơ lửng thứ xoắn ốc màu máu cơ hồ là đâm vào trán Thiên Diễn.

Yên tĩnh một hơi,

Hứa Nguyên nói từng chữ:

"Hỏi ngươi một lần nữa, có muốn thương lượng không?"

". . . . ."

Thiên Diễn.

Trầm mặc.

Truyền công điện đường lớn như vậy nhưng lại yên tĩnh đến mức chỉ có hô hấp của hai người.

Ánh mắt Hứa Nguyên rất bình tĩnh.

Thiên Diễn cũng nhìn chằm chằm hắn, môi đỏ khẽ nhếch:

"Ta không có khả năng đồng ý yêu cầu này của ngươi."

"Ai. . . ."

Hứa Nguyên phát ra một tiếng thở dài.

Sau đó,

"Oanh! !"

Lời Thiên Diễn còn chưa dứt, thứ xoắn ốc trong lòng bàn tay Hứa Nguyên tức thời bắn ra.

Xoắn ốc màu máu bén nhọn trực tiếp đâm vào mi tâm trước mắt thiếu nữ, lại từ sau ót xuyên qua mà ra ngoài, cuối cùng khảm thật sâu vào sàn nhà bạch ngọc kia!

Không khí yên lặng một giây, Hứa Nguyên đang chuẩn bị thở dài.

"Oa a. . . ."

Một âm thanh mảnh mai khạc ra máu từ sau lưng Hứa Nguyên cách hắn trăm mét truyền tới.

". . . ."

Hứa Nguyên.

Ngoái nhìn lại.

Chỉ thấy thiếu nữ mắt vàng mặc bộ váy màu đỏ xuất hiện ở phía sau hắn cách trăm mét, quỳ một chân trên đất, khóe môi nhuốm máu, trước người nàng còn có lưu một vũng máu đỏ bừng.

Không chết?

Hứa Nguyên nhíu nhíu mày, lại nhìn người kia một chút. Chỉ thấy thi thể thiếu nữ trước đó bị xỏ xuyên đầu chậm rãi trở nên nhàn nhạt, cuối cùng biến mất vô hình.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Hứa Nguyên trở nên có chút cổ quái.

Lúc nãy Ý Hồn của hắn đã xác nhận hư ảnh kia chính là thực thể mà không phải tàn ảnh, thời điểm xoắn ốc xuyên qua đầu cảm giác cũng như thật truyền trở về.

Diễn Thiên Quyết này. . . . Có thể quỷ dị như vậy?

Bình Luận (0)
Comment