Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 222 - Chương 222 - Đầu Nguồn

Chương 222 - Đầu nguồn
Chương 222 - Đầu nguồn

Chương 222: Đầu nguồn

Hứa Nguyên cười khẽ một tiếng, hắn không tiếp tục nữa mà thả Thiên Diễn xuống rồi lên tiếng: “Đây là một lần cuối cùng, giờ chúng ta bàn chuyện tối nay…”

Dòng suối chảy nhẹ, chim hót hoa nở, ve kêu râm rang.

Một âm thanh nhỏ vang lên giữa cánh rừng đẹp đẽ này.

“Cố Hồn.”

Trong đình đài, sau khi được Hứa Nguyên thả ra thì Thiên Diễn lập tức nhắm mắt, hai tay vận khí rồi đánh Thiên Tự Chân Ngôn ra để tiêu trừ Mị Thần Hoa Độc cùng Thiên Dục Mị Độc.

Sau đó thiếu nữ mở mắt, trong đôi mắt vàng óng mang theo vẻ ghét bỏ cực độ: “Ngươi thật sự là vô liêm sỉ tới cực hạn.”

Hứa Nguyên cười cười một tiếng: “Tạ ơn đã khích lệ!”

“Không cần cảm ơn, nếu như ngươi muốn nghe tiếp thì ta có thể nói thêm.”

Thiên Diễn híp híp mắt đẹp, trong mắt lóe lên một tia sát ý như có như không.

Hứa Nguyên nhún vai, ra hiệu nàng có thể nói tiếp.

Hắn thấy được sát ý trong mắt của Thiên Diễn, Hứa Nguyên cũng không nghi ngờ dục vọng thoát khỏi gông cùm xiềng xích của nàng to lớn tới mức nào, chỉ cần nàng có cơ hội chắc chắn nàng sẽ lập tức chém hắn thành muôn mảnh.

Nhưng mà nhục mạ của địch nhân chính là lời ca ngợi tốt nhất, thế nên dù cho Thiên Diễn có nhục mạ hắn ra sao thì hắn cũng vui lòng tiếp nhận hết.

Hắn biết rõ chắc chắn Thiên Diễn sẽ muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn.

Khi có được sung túc tin tức để bảo đảm an toàn cho bản thân thì không ai muốn bị người khác khống chế cả chứ đừng nói là thiên tài tự ngạo như Thiên Diễn.

Nhưng mà may là vị Thánh Nữ này có vẻ rất coi trọng trinh tiết của bản thân.

Mị Thần Hoa tuy không thể hoàn toàn ảnh hưởng tới tâm thần của Thiên Diễn nhưng cũng khiến nàng bị bức tới một cái giới hạn.

Trong khoảng thời gian dược hiệu của Mị Thần Hoa chưa biến mất thì chắc chắn nàng sẽ trở nên trung thực hơn rất nhiều.

Nhưng mà lần tụ tập đêm nay thật sự quá nguy hiểm, hơn nữa nó còn là tụ tập tại Quỳnh Hoa Tông nữa.

Hứa Nguyên khá là hiếu kỳ về chuyện này.

Nhưng hiếu kỳ là một chuyện, một khi đối mặt với nhiều người quen như thế thì phong hiểm bại lộ rất cao.

Những thông tin hắn biết về Cảnh Hách chỉ dừng lại câu nói bên trong Thương Nguyên kia mà thôi, còn lại có thể nói là dốt đặc cán mai, thậm chí ngay cả công pháp mà đối phương tu là gì hắn cũng không rõ.

Hứa Nguyên trầm mặc trong chốc lát rồi chuyển chủ đề về lại bình thường: “Trước tiên chúng ta phải tìm cách không tham gia lần tụ tập tối nay.”

Thiên Diễn cũng là người biết rõ nặng nhẹ, sau khi bình phục tâm tình thì nàng cũng trả lời theo: “Chúng ta cần tìm hiểu thêm nhiều tin tức, nhất là những tin tức liên quan tới tông môn và hoàn cảnh hiện tại, tụ hội tối nay là một cơ hội cực kỳ tốt.”

“Nhưng phong hiểm cũng sẽ rất lớn.”

Hứa Nguyên không tán đồng ý nghĩ này.

Thiên Diễn không nghĩ ngợi gì mà nói tiếp: “Hiện tại chúng ta đều đã bị giam vào trong huyễn cảnh cổ quái này rồi, ngươi nghĩ xem chuyện gì chúng ta làm mà phong hiểm không lớn?”

“Hiện tại chúng ta không có ký ức, tối thiểu nhất chúng ta có thể thu hoạch được vài tin tức bình thường thông qua những đệ tử kia.”

Lúc trước khi nghe lén đối thoại của những đệ tử thông thường kia thì Hứa Nguyên biết được thân phận của mình trong hàng đệ tử đời thứ hai rất cao, Thiên Diễn cũng thế, lợi dụng thân phận này hắn có thể thu thập được rất nhiều thông tin.

“Tin tức cơ bản?”

Thiên Diễn thở dài: “Ngươi nghĩ rằng những đệ tử tầng dưới chót kia thì biết cái gì chứ? Chỉ có những thiên tài của tông môn cùng với con cái của các cao tầng trong lần tụ hội tối nay mới thật sự biết những tin tức mà chúng ta cần, lời của bọn hắn ngươi cũng đã nghe được rồi, trước kia Cảnh Hách là một người không hay nói chuyện, tham gia tụ hội lần này ngươi cứ giữ im lặng, ít nói chuyện là được.”

Hứa Nguyên trầm mặc một lúc rồi nói một cách chần chừ: “Vậy… Chúng ta hiện tại cần tìm hiểu tin tức gì?”

Không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, Thiên Diễn trầm mặc vài giây, nàng nhìn Hứa Nguyên bằng ánh mắt nhìn một người ngu ngốc: “Đương nhiên là tin tức về đầu nguồn của Huyễn Cảnh này rồi!”

Hứa Nguyên không thèm quan tâm ánh mắt của Thiên Diễn, hắn chỉ hỏi lại: “Vậy nơi mà ngươi nói là đầu nguồn là nơi nào? Tẩm cung của tông chủ? Hay là ngọn núi phía sau tông môn kia!”

Trong Thương Nguyên thì hai nơi này chính là hai nơi sâu nhất trong bản đồ Quỳnh Hoa Cung, nhưng đầu nguồn của Huyễn Cảnh hẳn không phải là một trong hai nơi này.

Thiên Diễn nghe vậy thì thở dài một hơi rồi nói: “Nơi này chính là Huyễn Cảnh do Thụ Linh Mị Thần sáng tạo ra, đầu nguồn hẳn là có liên quan tới Mị Thần Anh Thụ.”

Ánh mắt của Hứa Nguyên hiện lên vẻ cổ quái, hắn trầm ngâm rồi lên tiếng: “Ngươi muốn tìm Mị Thần Anh Thụ sao?”

Thiên Diễn nhẹ gật đầu, nàng chỉ vào một phương hướng rồi nói: “Đúng vậy, nhưng Mị Thần Anh Thụ hiện tại vẫn chưa xuất hiện.”

Hứa Nguyên nhìn theo phương hướng mà Thiên Diễn chỉ.

Không thể không nói về việc cảm nhận phương hướng thì Thiên Diễn hơn Tảng Băng kia rất nhiều, nơi đó quả thật là nơi cạnh Mị Thần Anh Thụ trong tương lai.

Nhưng mà dù như vậy ánh mắt của Hứa Nguyên vẫn cực kỳ cổ quái.

Thiên Diễn tiếp tục phân tích của bản thân: “Ta muốn tiếp xúc những người kia cũng là vì lý do này, Mị Thần Anh Thụ là một Thần Thụ trấn tông, thứ quý giá như thế này trước khi thành thục hoàn toàn chắc chắn sẽ được chăm sóc một cách bí mật, đệ tử tầng dưới chót hoàn toàn không thể biết dược, chỉ có hạch tâm đệ tử mới có hi vọng.

“Được rồi.”

Hứa Nguyên nhịn không được mà đánh gãy phân tích của Thiên Diễn.

Thiên Diễn dừng lại rồi nhìn chằm chằm vào hắn.

Hứa Nguyên chỉ về phương hướng Anh Điệt Hồ rồi nói: “Ngươi thật sự xác định đầu nguồn của Huyễn Cảnh này chính là Mị Thần Anh Thụ kia?”

Bình Luận (0)
Comment