Chương 281: Đại nghĩa
Hứa Nguyên đánh gãy, nói từng chữ:
"Ngươi hẳn phải biết sau này người mà các ngươi lưu tại trong trận sẽ đối mặt với chuyện gì."
". . . . ."
Vương giáo úy há to miệng, nhưng không thể nói ra lời nào.
Hắn hiểu ý tứ trong lời nói của vị Chu công tử này.
Trong thời gian này, biên quân Thịnh Sơn bọn hắn công kích Huyễn Vụ đại trận, cơ hồ chính là chỉ rõ cho người Vạn Tượng tông rằng, bọn hắn đã biết kế hoạch đồ thành của các ngươi.
Người của Vạn Tượng tông sẽ làm ra phản ứng như thế nào tất nhiên không cần nói cũng biết.
Sau đó, bọn hắn thủ hộ bách tính biên quân Thịnh Sơn sẽ phải đối mặt với thế công điên cuồng của mấy vạn yêu thú dữ tợn.
Dưới tình huống như vậy, hộ thành đại trận của Thịnh Sơn huyện không thể nghi ngờ là con đường nắm giữ tính mạng của bọn hắn.
Nơi phát ra năng lượng cung cấp cho hộ thành đại trận có hai loại, một là nguyên khí giữa thiên địa, bình thường thời điểm đại trận chưa khởi động, sẽ có trận pháp chuyên môn chứa đựng nguyên khí hội tụ lại, thứ hai là các loại thiên tài địa bảo như Nguyên Tinh và linh dịch do nguyên khí thiên địa ngưng tụ thành.
Tòa thành giàu có như Tĩnh Giang phủ thành sẽ dự trữ rất nhiều Nguyên Tinh, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, nhưng nhìn dáng vẻ lụi bại của Thịnh Sơn huyện này, những thứ như Nguyên Tinh đại khái là không có.
Chỉ dựa vào nguồn năng lượng bị động tay động chân còn sót lại không tới hai thành kia, hộ thành đại trận đoán chừng nếu toàn lực vận chuyển thì chỉ tầm vài ngày đã phải phế rồi.
Nếu như Hứa Nguyên bọn hắn có thể thành công giết chết cao thủ khống trận của Vạn Tượng tông thì không sao, nhưng nếu như cần cầu viện, để đến được cũng cần ít nhất mười ngày, không có hộ thành đại trận, dựa vào một vạn biên quân Thịnh Sơn này căn bản không có khả năng giữ vững được.
Hứa Nguyên giơ tay lên, đưa hai Nguyên Tinh mà Hứa Trường Ca đưa tới trước:
"Cất đi, có thể có nhiều năng lượng cho hộ thành đại trận một chút vẫn tốt hơn."
Vương giáo úy lui lại một bước, hai tay ôm quyền, lại muốn quỳ xuống phía Hứa Nguyên:
"Chu công tử. . . Đại nghĩa..."
Hứa Nguyên trực tiếp dùng Thánh Nhân hồn lực lần nữa nâng hắn dậy, khoát tay áo:
"Được rồi, một canh giờ sau sẽ chuẩn bị phá trận, bên này ta cần chuẩn bị một chút."
Vương giáo úy chăm chú gật đầu, đang chuẩn bị rời đi, nhưng chợt bước chân hơi ngừng lại, hoàn toàn yên tĩnh giây lát, nhẹ giọng nói:
"Chu công tử có thể cho biết tính danh không?"
Ánh mắt Hứa Nguyên có chút buồn cười:
"Thế nào, cũng phải lập một ngôi đền cho ta hả?"
". . . . ."
Vương giáo úy không nói chuyện.
Hứa Nguyên khoát tay áo, cười nói:
"Ta chỉ là một kẻ buôn bán bình thường thôi, không cần những đồ chơi này."
···. . . .
Vương giáo úy đi. Là người đứng đầu một thành, rất nhiều thứ cần hắn đi trù tính điều hành.
Gió lạnh thổi qua tóc dài, Hứa Nguyên đứng trên tường thành nhìn Huyễn Vụ đại trận phía xa xa, ánh mắt yếu ớt.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Trong yên tĩnh, thanh âm tàn hồn Thánh Nhân mang theo trêu chọc bỗng nhiên vang lên trong đáy lòng Hứa Nguyên:
"Tiểu tử ngươi từ lúc nào lại hiểu đại nghĩa sâu đến như vậy rồi?"
Thanh âm đột nhiên vang lên khiến suy nghĩ Hứa Nguyên trì trệ, cười nhẹ hỏi ngược lại:
"Hiểu rõ đại nghĩa?
"Cho mấy viên Nguyên Tinh và mấy thùng linh dịch liền xem như hiểu rõ đại nghĩa rồi sao?"
"Ngươi hoàn toàn có thể không cần cho."
Thanh âm tàn hồn Thánh Nhân trầm thấp mang ý cười.
Hứa Nguyên lắc đầu, ngữ khí rất bình thản:
"Ngươi cảm thấy ta thiếu loại vật này à?"
"Không thiếu."
Tàn hồn Thánh Nhân.
Hứa Nguyên nhìn phương hướng Vương giáo úy mới rời đi, thấp giọng nói:
"Ta kỳ thật rất khâm phục dạng người như Vương giáo úy, rõ ràng có thể phá vây ra ngoài, nhưng vì những người dân trong Thịnh Sơn huyện này, hắn vẫn lựa chọn ở lại thủ thành.
"Cửu tử nhất sinh thủ thành. . .”
"Đối với ta mà nói Nguyên Tinh và linh dịch không tính là gì, nhưng đối với bọn hắn, đây quả thật là đồ vật có thể cứu mạng, mà còn là tính mệnh của bốn mươi vạn người.
"Loại người như Vương giáo úy này nhiều một ít, đối với Đại Viêm, chí ít đối với bách tính Đại Viêm mà nói, là chuyện tốt.
"Huống chi, đây cũng là ta phải đi chùi đít cho nghĩa muội ngu xuẩn kia đi."
"Cho nên đáp án lựa chọn rất rõ ràng, không phải sao?"
Thanh âm tàn hồn Thánh Nhân lập lờ nước đôi:
"Ta cho rằng tiểu tử ngươi sẽ máu lạnh hơn một chút."
"Ta cũng không phải loại lão bất tử ngay cả máu cũng không có như ngươi , máu còn nóng hổi đây."
Hứa Nguyên chế giễu lại.
Thanh âm tàn hồn Thánh Nhân cười tủm tỉm:
"Hứa tiểu tử, mặc kệ ngươi máu nóng hay không nóng, chúng ta kỳ thật đều là một loại người."
Hứa Nguyên trầm mặc một lát, không phủ nhận:
"Có lẽ là vậy đi. Đừng nói ta nữa, Lạc lão đầu ngươi đã luyện hóa xong những hồn hệ dược liệu kia chưa?"
Hắn vơ vét hồn hệ dược liệu tất nhiên là vì cho tàn hồn Thánh Nhân này dùng để bổ sung hồn lực.
Tàn hồn Thánh Nhân hơi phân thần cảm ứng một chút, thấp giọng nói:
"Khôi phục được bảy tám phần."
Hứa Nguyên nhìn quân trận điều hành có thứ tự phía dưới , thấp giọng nói:
"Vậy thì chờ Vương giáo úy phái người đến thông báo cho chúng ta đi."
Nói xong, thanh âm Hứa Nguyên ung dung mà hỏi:
"Nói thật, sự tình Thịnh Sơn huyện lần này thật khiến cho ta có thêm kiến thức, mấy chục vạn người a. . . Uy, Lạc lão đầu, đối với loại cường giả Siêu P Hâm Dao các ngươi, người bình thường có phải đã không thể xem như đồng tộc rồi hay không?"