Hứa Ân Hạc không nói gì, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng trận trận truyền đến.
Hứa Hâm Dao tiếp tục nói:
"Người muốn động thủ đối với Thịnh Sơn huyện hẳn là đám cao tầng kia, có thể hay không. . ."
"Ai. . . ."
Lúc này Hứa Nguyên trầm thấp thở dài, nhìn Hứa Hâm Dao, ánh mắt có chút thất vọng.
Hứa Hâm Dao nhìn thấy ánh mắt tam ca, lời mới nói một nửa trực tiếp nuốt xuống.
Hứa Nguyên hít một hơi thật sâu, thấp giọng nói:
"Phụ thân, ta đồng ý với Hâm Dao, ta đề nghị không lập tức động thủ đối với Vạn Tượng tông, nhưng lý do khác nàng."
Giọng Hứa Ân Hạc từ trong tinh cầu truyền tin truyền đến:
"Nói một chút."
Hứa Nguyên buông thõng đôi mắt, lườm nắm đấm đang nắm chặt của Tứ muội một cái, thấp giọng nói:
"Hiện tại chuyện chúng ta cân nhắc hàng đầu không phải báo thù như thế nào, mà hẳn là cân nhắc cứu tế khắc phục sự cố như thế nào, lấy tình trạng hiện tại của Thịnh Sơn huyện, biên quân mười không còn một, hệ thống quan lại càng tê liệt, trừ cái đó ra còn có dược vật và lương thực, nhiều người và yêu thú chết như vậy, về sau có thể sẽ còn đối mặt với ôn dịch, mỗi một chuyện đều cần ngân lượng."
". . . . ."
Hơi trầm mặc, thanh âm Hứa Ân Hạc truyền đến:
"Ý của Trường Thiên ngươi là không xuống tay với Vạn Tượng tông, nhưng dùng lý do đó ngược lại muốn yêu cầu họ bỏ ra ngân lượng vật tư bồi thường?"
Ánh mắt Hứa Nguyên yếu ớt, bình tĩnh thấp giọng nói:
"Chỉ là hiện tại không động thủ mà thôi. Phụ thân ngài hẳn là cũng biết, mặc kệ là Bình Ninh phủ, hay là Tây Trạch Châu của Thịnh Sơn huyện, tài chính thâm hụt đều rất lớn, căn bản không thể bỏ ra ngân khố để khắc phục thiên tai, nếu như muốn khắc phục ngài chỉ có thể đi con đường này. Không nói vấn đề thời gian, tầng tầng bóc lột xuống dưới, cầm được một nửa thuế ruộng trên tay Thịnh Sơn huyện đã rất tốt rồi.”
"Huống chi thế cục bây giờ cũng không thích hợp để xuống tay với Vạn Tượng tông."
Hứa Ân Hạc an tĩnh một chút, thanh âm mang theo một tia hứng thú:
"Nói tiếp."
Hứa Nguyên hơi châm chước, thấp giọng tiếp tục nói:
"Thứ nhất, bây giờ hàng năm xuân triều chưa lắng lại, quan quân Tây Trạch Châu rất khó điều đầy đủ quân tinh nhuệ để đối phó với Vạn Tượng tông, nếu từ địa phương khác điều binh tới, đại khái sẽ bị những tông môn này phát hiện, sự tình bại lộ Vạn Tượng tông sẽ không nghển cổ đợi giết, tất nhiên sẽ làm chút chuẩn bị chó cùng rứt giậu. Vạn Tượng tông kinh doanh ở Tây Trạch Châu đã mấy trăm năm, nếu như động thủ, bọn hắn nhấc lên phản loạn, tổn thất tạo thành sẽ rất lớn. Dù thế nào cũng không cần ngay lúc đối phương chuẩn bị chu toàn nhất mà nhấc lên chiến tranh."
Dứt lời, Hứa Ân Hạc cười rất nhẹ, nhưng Hứa Nguyên nghe được.
Mật thất lớn như vậy an tĩnh một lát, tinh cầu truyền tin lần nữa lấp lóe:
"Tiếp tục."
Hứa Nguyên suy tư một lát, tiếp tục nói:
"Thứ hai, khoản bồi thường khổng lồ đại khái sẽ khiến cho nội bộ Vạn Tượng tông phát sinh nội đấu, thời điểm đối mặt lợi ích cộng đồng, bọn hắn sẽ nhất trí, nhưng đối mặt với loại chuyện bồi thường này bọn hắn sẽ không bền chắc như thép, sẽ chỉ khiến sự tình bại lộ oan ức cố gắng chụp lên đầu những người khác để giảm bớt tổn thất của mình."
Hứa Ân Hạc tinh tế nghe xong, lạnh nhạt hỏi:
"Nếu vậy bọn hắn không chịu bồi thường đi?"
Hứa Nguyên lắc đầu:
"Bọn hắn sẽ không thể không bồi thường, nhiều lắm là sẽ khiến cho chúng ta giao nộp chứng nhân và hết thảy tin tức liên quan ra ngoài, hơn nữa một khắc đạt thành hợp tác này, chúng ta đã thành đồng lõa, bọn hắn chuyện xưa nhắc lại chọc sự tình ra, chúng ta cũng sẽ chịu liên luỵ."
Thanh âm Hứa Ân Hạc vẫn không vội không c Hâm Dao cũ:
"Đã như này, vậy sau này làm sao động thủ với Vạn Tượng tông đây?"
Hứa Nguyên thấp giọng cười cười:
"Về sau không cần lý do."
Dứt lời, yên lặng một mảnh.
Sau đó, Hứa Ân Hạc cười, lần này tiếng cười của hắn trong mật thất yên tĩnh rõ ràng có thể nghe được:
"A. . . Về sau quả thực không cần lý do, Trường Thiên, còn nữa không?"
"Đương nhiên."
Hứa Nguyên trả lời, liếc qua sắc mặt phức tạp của Hứa Hâm Dao ở một bên một chút:
"Thứ ba, cũng là điểm trọng yếu nhất, giống như phụ thân ngài trước đó làm, hành động lần này có thể phát tín hiệu với tông môn, Phủ Tướng Quốc chúng ta đã chịu thua, ngài đã bỏ ý tứ chỉnh đốn tông môn, chúng ta đã bắt đầu chuẩn bị đường lui."
"Nói rất tốt."
Hứa Ân Hạc nhẹ nhàng tán thưởng một câu, nhưng chợt phủ định nói:
"Nhưng Trường Thiên, ngươi bỏ sót một điểm trọng yếu nhất."
Đôi mắt Hứa Nguyên hơi có vẻ kinh ngạc:
"Cái gì?"
Thanh âm Hứa Ân Hạc nhẹ nhàng:
"Chỉ có chờ đến khi đao gác ở trên cổ, tông môn mới có thể nhượng bộ, để Vạn Tượng tông chảy máu bồi thường coi như bọn hắn đồng ý, bọn hắn cũng sẽ từng chút từng chút chi ra, có lẽ mười năm, có lẽ hai mươi năm cũng chưa xuất hết, vĩnh viễn không nên đánh giá quá cao ranh giới cuối cùng của bọn hắn, bọn hắn không có ranh giới cuối cùng."